Tổng Tài Lạnh Lùng Yêu Phải Em

Chương 436



Chương 436

Mấy chục năm nay, trong từ điển của cậu ấy không có hai từ “thất bại”. Vì thế cậu ấy cho rằng, không có chuyện gì là cậu ấy không thể làm được. Nhưng kết quả thì sao, cái chết và tình yêu, là hai thứ duy nhất cậu ấy không thể điều khiển được.

Cũng vì thế nên cậu ấy mới bày ra vẻ mạnh mẽ trước mặt tình yêu, cậu nói xem cậu ấy có ngốc không, tình yêu đến, đi theo nó là được, nhưng cậu ấy không chịu, chứ thích ra vẻ mạnh mẽ trước mặt tình yêu. Vì sao chứ? Vì cậu ấy là Tô Lương Mặc, hahaaaa…”

Lục Trầm vừa nói vừa cười, cười nhưng nước mắt lại rơi xuống, đáy mắt ngập tràn đau thương: “Thần Nhất, cậu nói xem, cậu ấy có ngốc không?”

“Ngốc”

“Đúng! Tớ cũng thấy cậu ấy rất ngốc… Nhưng nhìn thấy Tô Lương Mặc như thế này, Thần Nhất, người anh em như tớ đau lòng lắm” Lục Trầm nói: “Sao cậu ấy lại điên chứ? Bởi vì trên thế giới này, sống chết là khoảng cách duy nhất không thể nào vượt qua được… Lương Mặc đối diện với cái chết đột ngột của người cậu ấy yêu nhất, cậu ấy không thể làm gì khác, cho dù cậu ấy có nỗ lực, có tìm cách thế nào, thì cũng không thể thay đổi được”

Hứa Thần Nhất nói tiếp lời Lục Trầm: “Vì cậu ấy không thể thay đổi cú sốc đột ngột này, cậu ấy không thể làm gì khác, cậu ấy tận tâm tận lực cũng không thể cứu vãn được kết cục này. Đứng trước cái chết, cậu ấy cũng chỉ là một người bình thường mà thôi. Cậu ấy… không tình nguyện chấp nhận sự thật Lương Tiểu Ý chết rồi, cậu ấy đang trốn chạy”

Nói đến đây, trên mặt hai cùng lúc xẹt qua một tia tàn nhãn, Lục Trầm nheo mắt nói: “Nhưng, người đàn ông này không phải là người bình thường, cậu ấy là Tô Lương Mặc, trên vai Tô Lương Mặc gánh trách nhiệm vô cùng lớn, ai có thể trốn chạy, nhưng cậu ấy thì không thể!” Lục Trầm nói, rút điện thoại ra, Hứa Thần Nhất giữ tay anh ta lại, ánh mắt cảnh cáo: “Cậu định làm gì?” Lục Trầm nhếch môi cười lạnh lẽo: “Cậu không đoán ra à?”

“.. .Cậu nghĩ cho kỹ đi, làm như thể đồng nghĩa với việc phản bội đấy”

“Lương Tiểu Ý có tốt hơn nữa, nếu như cô ấy còn sống, tớ sẽ giơ hai chân hai tay tán thành Tô Lương Mặc đối xử tốt với cô ấy, nhưng cô ấy chết rồi… Không đưa cô ấy đi, Tô Lương Mặc thực sự sẽ bị hủy hoại mất!” Ánh mắt Lục Trầm lạnh lùng, anh ta hung hăng đẩy tay Hứa Thần Nhất ra: “Bỏ ra! Đừng có ngăn cản tới”

Tiếng chuông điện thoại vang lên, khuôn mặt Lục Trầm lạnh lẽo: “Mr.Klutz, thi thể của Lương Tiểu Ý bây giờ đang ở trong biệt thự Lý Ân ở thành phố S, lúc trước anh đã từng đến đấy, chắc anh vẫn còn nhớ đường chứi”

Đầu dây bên kia vang lên giọng nói chế giễu của Savvy Wayne Klutz: “Lục thiếu gia, anh vẫn khỏe chứ. Lần này Lục thiếu gia mật báo tin tức cho tôi, không sợ sau này Tô Lương Mặc tính sổ với anh à?”

Savvy Wayne Klutz đã đặt chân đến thành phố S, sắc mặt anh ta vô cùng bình thản.

Lục Trầm nói: “Mr.Klutz, anh không tò mò tại sao tôi biết số điện thoại của anh à?”

“Hahaaa” Savvy bật cười: “Lục thiếu gia lại đi đặt một câu hỏi low như thế à, thật sự không giống với Lục thiếu gia thường ngày.”

“Vì thế, tôi muốn nói cho anh biết” Sắc mặt Lục Trầm trầm xuống: “Nếu anh Klutz đã đến thành phố S, chắc chắn là vì chuyện thi thể của Lương Tiểu Ý, sao còn chần chữ mãi chưa chịu ra tay chứ? Anh Klutz, hoan nghênh anh đến cướp thi thể đi”

Đầu dây bên kia, đồng tử Savvy Wayne Klutz đột nhiên co lại… Dần dần, anh ta nhếch khóe môi mỏng lên: “Là tôi đã xem nhẹ thế lực nhà họ Tô rồi”

“Thực ra mọi người đều hiểu cả mà, tôi không nói nhiều nữa, chỉ nói một điều thôi, nhanh chóng đưa thi thể của cô ấy đi đi” Lương mập, xin lỗi, lúc này tôi chỉ có thể chọn Tô Lương Mặc.

Ngắt điện thoại, Lục Trầm thở hắt ra, anh ta quay đầu sang nhìn Hứa Thần Nhất: “Không sao rồi, chỉ cần anh ta đến đưa thi thể của cô ấy đi, tớ tin, thời gian sẽ chữa lành mọi vết thương, Lương Mặc chắc chắn sẽ vực lại tinh thân” Hứa Thần Nhất cũng thở phào một hơi… Chỉ là hai người họ không hề ngờ được rằng, mọi chuyện xảy ra tiếp theo đều không theo dự đoán của họ.

Đêm khuya, trong phòng ngủ dành cho khách trên tầng hai biệt thự Lý Ân, một đôi nam nữ đang nằm ngủ cùng nhau trên một cái giường. Đôi mắt anh nhìn chằm chằm cô gái đang nằm trên giường… Khuôn mặt tái nhợt của cô dưới bóng đèn mờ tối thực sự có chút đáng sợ. Nhưng dường như anh không hề cảm thấy điều đó, trong mắt anh chỉ toàn là chiều chuộng và dịu dàng, dường như cô gái này là cả thế giới của anh, trong mắt anh chỉ có hình ảnh của cô mà thôi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.