Tổng Tài Lạnh Lùng Yêu Phải Em

Chương 440



Chương 440

Xe ôtô dừng lại trước lối vào biệt thự Lý Ân.

Căn biệt thự phong cách châu Âu pha lẫn một chút nông thôn hiện ra trước mắt, khi xe ôtô đi đến trước cửa biệt thự của Tô Lương Mặc, dường như… có chuyện gì đó không hề tốt đẹp?

“Kít” hai tiếng liên tiếp, xe của Lục Trâm và Hứa Thần Nhất phanh gấp, ôtô dừng lại trước cửa biệt thự, trên nền đất có dấu vết bốn bánh xe ôtô.

Hứa Thần Nhất và Lục Trầm đồng thời xuống xe, đám vệ sĩ rắn rỏi trong căn biệt thự trước mặt đang đánh nhau túi bụi.

Hai người liếc nhìn nhau: “Chuyện gì thế?”

Hai người vừa nói xong, một tiếng “bịch” lớn vang lên thu hút tầm mắt của hai người, đồng thời cũng trả lời cho câu hỏi của họ.

Có tiếng cửa thủy tinh vỡ vang lên từ phòng ngủ dành cho khách trên tầng hai, thủy tinh rơi từ trên tầng hai xuống đất vỡ nát.

Lục Trầm biến sắc: “Không hay rồi!” Anh ta không nói hai lời, vội vàng chạy lên tầng hai căn biệt thự.

Đồng thời, một vệ sĩ nhìn thấy Lục Trâm và Hứa Thần Nhất, vội vàng hét lớn: “Lục thiếu gia, là đám người Savvy.

‘Wayne Klutz đến cướp phu nhân! Các anh em đều bị chúng khống chế rồi, chỉ có một mình Boss ở trong biệt thự.”

Sắc mặt Lục Trầm lạnh lẽo, “vèo” một cái, anh ta tránh được một nắm đấm lén lút bay về phía mình, “bịch” một đạp đá bay người vừa ra tay, nhanh chóng chạy vào trong biệt thự.

Lục Trầm đi theo ngay sau Hứa Thần Nhất, cả hai xông vào trong biệt thự, chạy thẳng lên tầng hai. Nhưng còn chưa lên đến nơi thì hai người họ đã nghe thấy tiếng đánh nhau từ trên tầng hai truyền đến. Ánh mắt Lục Trầm hơi xao động…

Cuối cùng tên Savvy Wayne Klutz cũng đến!

Lục Trầm đi lên tầng hai, liền nhìn thấy thím Trương đang run rẩy trốn ở góc cầu thang, lông mày anh hơi chau lại, nói: “Thím Trương, nơi này không an toàn, bây giờ cũng không thể ra ngoài được, thím tạm thời tìm chỗ nào đó trốn đi. Còn nữa, không được báo cảnh sát”

“Được, được, cậu Lục. Cậu nhanh đi giúp cậu chủ đi. Cậu người nước ngoài kia mang theo hai vệ sĩ, bọn họ còn có súng nữa”

Lục Trầm chau chặt hai hàng lông mày, đôi mắt đào hoa xẹt qua một tia nguy hiểm: “Ừm, cháu biết rồi. Thím Trương, thím đi trốn trước đi” Sau đó anh ta chạy nhanh về phía phòng ngủ ở phía đông, vừa chạy vừa rút điện thoại ra: “Biệt thự Lý Ân, đến nhanh. Mang theo nhiều người nhiều súng vào, đối phương có súng, ít nhất 40 người”

Ánh mắt Lục Trầm vô cùng phức tạp, Savvy Wayne Klutz là một tên khó chơi, mà tên khó chơi này, lại là do anh ta mật báo tin tức gọi đến đây… Ban đầu, Lục Trâm tưởng rằng, chỉ cần Savvy Wayne Klutz mang thi thể của Lương Tiểu Ý đi, Tô Lương Mặc sẽ tỉnh lại. Nhưng bây giờ, anh ta lại không dám chắc điều này.

Thi thể, Savvy Wayne Klutz có thể mang đi, nhưng nếu như anh ta định nhân cơ hội này xử lý Tô Lương Mặc, nếu như anh †a thực sự định làm thế, đừng có mơ, Vân Đồng sẽ đưa người đến cứu trợ ngay lập tức.

Lục Trầm cho rằng, chỉ cần người đàn ông kia có một chút ý đồ làm loạn nào, thì hôm nay, anh ta có mọc thêm cánh cũng đừng mong đi được khỏi đây.

Phòng ngủ dành cho khách, Hứa Thần Nhất đến trước Lục Trầm một bước, anh ta vừa bước vào, bầu không khí đột nhiên trở nên căng thẳng.

“Lương Mặc” Hứa Thần Nhất nhỏ giọng gọi. Ánh mắt Tô Lương Mặc liếc qua Hứa Thần Nhất: “Cậu đến rồi à?”

Hứa Thần Nhất không nói gì, anh ta nhìn xung quanh một vòng, trong lòng thầm có tính toán.

Tô Lương Mặc một mình đối mặt với Savvy Wayne Klutz, còn có hai tên thuộc hạ tóc vàng mắt xanh nữa.

“Ba đánh một, gia tộc Klutz có bản lĩnh nhỉ” Hứa Thần Nhất nheo mắt chế nhạo: “Mọi người đều là người có máu mặt. Đao súng vô tình, cho dù hôm nay anh Klutz đến có việc gì, thì anh cứ bỏ súng xuống đã” Hứa Thần Nhất nói đến đây, ánh mắt liếc qua thấy Lục Trầm đã đến, khóe môi anh ta bỗng nhếch lên cười: “Bây giờ người hai bên đều nhau rồi. Ba đánh ba, chúng ta đánh quyền, được không?” Đây cũng coi như là đổi quy tắc, không cho đối phương dùng súng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.