Tổng Tài Lạnh Lùng Yêu Phải Em

Chương 733



Chương 733

Thế nhưng Lương Tiểu Ý vẫn nằm đưa lưng về phía anh.

“Tiểu Ý” Mặt mày của người đàn ông này trở nên xán lạn, dù vẻ ngoài không được chải chuốt nhưng vẫn khiến người khác bị hấp dẫn, anh chậm rãi nói: “Cảm ơn em, còn nữa, anh yêu em”

Cảm ơn em, còn nữa, anh yêu eml Lúc này, tim của Lương Tiểu Ý đập “thình thịch” đến mức suýt nữa vọt ra khỏi lồng ngực, cô mở to hai mắt nhưng vẫn không chịu nhìn người đàn ông sau lưng mình.

Một lát sau, cô nâng bàn tay run rẩy của mình chạm vào ngực… Ở đó có một trái tim đang đập mạnh.

Trái tim đã im lặng năm năm trời…Giờ phút này lại như được rót sinh mệnh vào rồi hoàn toàn trở nên sống động!

“Cảm ơn em đã yêu anh” Nụ cười của người đàn ông lúc này cực kỳ chân thành và quyến rũ, hơn nữa còn mang lại cảm giác ấm áp cho cô, anh nói: “Cảm ơn em đã dũng cảm!”

Hai hàng nước mắt của Lương Tiểu Ý đột nhiên mãnh liệt chảy ra.

Hóa ra anh hiểu lòng cô đang muốn gì!

Giờ phút này, mặc dù trông anh cực kỳ lôi thôi, thế nhưng lại khiến cho trái tim cô phải rung động!

Lương Tiểu Ý dặn dò cái gì thì Tô Lương Mặc đều cố gắng hết sức để làm nó. Điều kỳ quái là hai người con trai từ trước đến nay luôn đối đầu với anh lại bỗng nhiên không có ý kiến gì cả, hơn nữa mấy đứa nhỏ còn rất hợp tác.

Nhìn ngôi biệt thự mới trước mặt, đồng thời gia đình đã trọn vẹn với vợ và con trai, anh cảm thấy hạnh phúc từ tận đáy lòng, thế nhưng hạnh phúc này lại đến quá đột ngột khiến anh cảm thấy không quen.

Hôm nay là ngày Lương Tiểu Ý xuất viện, anh đến đón cô rồi cả hai về thẳng biệt thự Lý Ân.

“Mẹ, đây có phải là nhà của chúng ta sau này hay không?”

Bé lớn vừa vào cửa thì bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn Lương Tiểu Ý đang đứng ở bên cạnh.

Người phụ nữ cúi xuống rồi nhẹ nhàng nói: “Ừm. Từ nay về sau, đây sẽ là nhà của chúng ta.”

Bé lớn cúi đầu, không ai biết được nó đang nghĩ cái gì.

“Vào đi. Thím Trương đã nấu rất nhiều món ngon”

Lương Tiểu Ý đột nhiên bị một bàn tay luồn qua ôm lấy eo mình, hơn nữa hơi thở của người nọ phả vào bên tai khiến cô vô thức né tránh, thế nhưng sau đó cô lại nhận thấy cánh tay ôm eo mình đột nhiên cứng đờ rồi thả lỏng ra.

“E hèm…nhột lắm”

Đôi mắt của người đàn ông khẽ co rút… Anh liếc nhìn người phụ nữ bên cạnh rồi nghĩ: “Lý do như vậy mà cô ấy cũng nói cho được, nhưng mà cô ấy đáng yêu quá đi…” Anh cảm thấy cực kỳ cảm động với lời nói của cô.

Ít nhất thì cô cũng bắt đầu quan tâm đến cảm xúc của anh, vậy đã tốt hơn nhiều so với lúc trước rồi, có phải không nào?

Anh xoay người qua cúi xuống nói: “Để bố ôm một cái”

Tô Lương Mặc vươn tay ra ôm lấy bé nhỏ, thế mà nó lại vùng vẫy khỏi cánh tay anh rồi nói: “Không, cháu muốn cưỡi ngựa”

“Bé nhỏ, đừng lộn xộn nữa!” Lương Tiểu Ý nghiêm túc dạy dỗ, sau đó cô lại quay qua mắng: “Con bao nhiêu tuổi rồi mà con muốn cưỡi ngựa hả?”

Bé nhỏ nghe vậy thì nhìn chằm chằm cô, sau đó đôi mắt của nó đột nhiên ngập nước, cậu ấm ức nói: “Từ nhỏ đến giờ con đã cưỡi ngựa bao giờ đâu.”

Lương Tiểu Ý vừa nghe vậy thì không nhịn được, cô đang cảm thấy tức giận cực kỳ… Là ai đã lôi kéo Savvy làm ngựa cho nó cưỡi hả? Bây giờ đã học được cách nói dối không chớp mắt rồi!

Sau đó cô lại nói: “Không được hư như vậy!”

Tô Lương Mặc ở bên nhanh chóng đỡ lấy Lương Tiểu Ý: “Đừng nóng giận, em vừa mới từ bệnh viện trở về, đừng nóng giận! Trẻ con cần phải được dạy dỗ, anh sẽ dạy dỗ bọn nhỏ đàng hoàng”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.