Tổng Tài Lạnh Lùng Yêu Phải Em

Chương 803



Chương 803

Cô dần bớt căng thẳng, lộ ra một mấy phần chân thành, đôi mắt đen lặng lẽ trở nên ấm áp: “Ừm, đúng lúc em đi ngang qua, anh vừa hay có chuyện tìm em”

“Hả?” Tìm cô? Muộn như vậy Tô Lương Mặc tìm cô làm cái gì?

“Nào”, cánh tay dài duõi ra tự nhiên nắm tay cô gái ngốc nghếch đi vào thư phòng, đến trước chiếc ghế sô pha da đặt cạnh cửa sổ: “Em ngồi đi”

Lương Tiểu Ý không biết anh có ý gì nên làm theo lời anh.

Sau khi Lương Tiểu Ý ngồi xuống, Tô Lương Mặc chậm rãi nói: “Tiểu Ý, mấy năm qua em và bọn trẻ đã chịu khổ. Là anh, có lỗi với ba mẹ con” Giọng nói êm dịu vang lên, anh vô cùng thành khẩn sám hối: “Tiếu Ý, xin lỗi, anh không biết gì cả. Anh đã tự cho rằng mình có thể bù đắp được những tổn thương mà anh đã gây ra cho em.

Lúc này biết tin em sẽ kết hôn với người khác, anh còn thầm oán trách em. Tại sao anh cố gắng như vậy mà em vẫn không muốn tha thứ cho anh. Anh còn thầm nghĩ Lương Tiểu Ý thật sự rất ích kỷ.

Hóa ra là anh không biết gì cả. Xin lỗi, Tiểu Ý, không phải em ích kỷ, mà là anh, Tô Lương Mặc là kẻ ngu ngốc nhất trên đời!”

Lương Tiểu Ý vừa mở miệng, muốn an ủi anh, vừa nâng mắt liền bắt gặp ánh mắt chân thành và khẩn thiết của anh, cô trái lại không nói được gì.

Sự ấm ức bị nén trong lòng bao năm nay, nhờ sự chân thành của anh mà đã rách ra. Sau đó sự tủi hờn bao năm cuối cùng cũng tìm được kẽ hở, trào ra như lũ, bờ bao không kiểm soát được.

Cô khóc, anh liền ôm lấy cô.

Cô bị anh ôm, dùng tay đấm vào ngực anh.

Anh tùy ý để cô đấm, từng phát nệm xuống, không tránh không né.

Anh không tránh, cô vừa khóc vừa giật mũi hỏi: “Sao anh không tránh?”

“Không tránh” Tô Lương Mặc kiên định nói.

“Thật sự không tránh?” Lương Tiểu Ý vừa sụt sịt vừa chớp mắt nhìn anh.

“Ừ, thật sự không tránh.”

Lương Tiểu Ý lại chớp mắt, giây tiếp theo, đầu tựa vào vai người đàn ông. Người đàn ông thấy vậy, ôm chặt lấy cô. “Ai…”

Giây kế tiếp, vai Tô Lương Mặc đau đến miệng co quắp.

Lương Tiếu Ý mở miệng, cắn vào vai Tô Lương Mặc.

“Tiểu Ý, em có phải là chó không?”

“Gâu, gâu, gâu, gâu, gâu” Đáp lại Tô Lương Mặc là một chuỗi tiếng chó sủa, khiến Tô Lương Mặc co giật đau đớn, hóa đá luôn.

“…” Qua một lúc, người đàn ông cụp mắt xuống, nhìn cô gái nhỏ bé ngoan ngoãn dựa vào trên vai anh, đôi mắt đen khẽ động. Khóe miệng hiện lên nét thỏa mãn.

Bầu không khí yên bình hiếm có.

Sắc mặt Lương Tiểu Ý thay đổi. Tay anh vuốt vuốt ve chỗ eo cô. Ngẩng đầu lên: “Không muốn.”

Người đàn ông coi như không nghe thấy. Eo cô thon thả, mềm mại, một vòng tay ôm không hết. Tô Lương Mặc cau mày lầm bầm: “Gầy quá”

“Gầy ở đâu? Bây giờ đang phổ biến vòng eo A4. Em muốn giảm cân rồi có vòng eo A4″.

“Em dám!” Người đàn ông mạnh mẽ phản bác lại: “Cái eo A4 có gì mà đẹp? Gầy như cột điện. Không hiểu thẩm mỹ của phụ nữ các em bị làm sao?”

“Uh…” Lương Tiểu Ý đột nhiên tò mò: “Tô Lương Mặc, anh thấy eo như thế nào là đẹp?”

“Giống như em trước đây, trên eo có một vòng thịt, ổng biết bao. Sờ thấy thích mà trông vẫn bổ mắt”. Tô Lương Mặc mặt dày nghiêm túc. Nhìn anh hết sức nghiêm túc cẩn thận suy nghĩ mới cho ra câu trả lời này, Lương Tiểu Ý muốn trào máu.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.