Tổng Tài Lạnh Lùng Yêu Phải Em

Chương 898



Chương 898

Hôm nay cô vừa buồn ngủ vừa mệt mỏi, gặp phải không ít kinh hãi, lúc này nước ấm lướt qua da thịt, cơ thể vừa được thả lỏng, cô liền cảm thấy buồn ngủ.

Lương Chỉ Hoành bước tới cửa phòng ngủ chính trên lầu ba, bị thím Trương đang canh cửa phòng ngủ chặn lại: “Cậu chủ Chỉ Hoành, cậu không được vào, bà chủ đang…”

Đang nói chuyện thì thấy một người đi lên cầu thang, thim Trương kính cẩn gọi một tiếng: “Ông chủ”

Tô Lương Mặc gật đầu, phất tay để thím Trương đi xuống trước, mở cửa bước vào phòng ngủ.

‘Vào phòng ngủ nhưng không thấy Lương Tiểu Ý đâu, Tô Lương Mặc nhìn thấy cửa phòng tắm bên cạnh đang mở hé. Có người đi trước anh một bước, đẩy cửa phòng tắm ra, vừa ngẩng đầu nhìn thì thấy Lương Tiểu Ý đã ngủ say trong bồn tắm.

Hai người đàn ông, một lớn một nhỏ, trơn tròn hai mắt, đứng chôn chân tại chỗ cũ.

Một giây, hai giây, ba giây… Lương Chỉ Hoành đột nhiên bị một cái bàn tay to nắm lấy, cổ áo phía sau bị kéo lên cao, Lương Chỉ Hoành mở miệng hô: “Chú làm… ƯmI” Vài chữ vừa thốt ra thì miệng đã bị một bàn tay thon dài, to lớn bịt kín lại ‘Sau đó cậu bé bị người ta xếch cổ áo sau và bế từ phòng tắm ra đến cửa phòng ngủ Ngay khi chân vừa chạm đất, cậu ấy tức giận nhìn chảm chảm vào Tô Lương Mặc: “Chú bịt miệng tôi làm gì”

“Cháu lớn tiết \ợ như vậy, lỡ làm mẹ cháu tỉnh giấc thì sao?”

Lương Chỉ Hoành tức giận nói: “Được rồi! Chuyện này coi như có lý, vậy sao vừa rồi chú không nói tiếng nào đã vội lôi tôi ra đây rồi?”

“Cháu không thấy mẹ cháu đang tầm à?” Tô Lương Mặc nói thầm. Lương Chỉ Hoành không hiểu ý của anh ta, ‘Hừ” lạnh một tiếng: ‘Tôi biết mẹ tôi đang tắm, tôi cũng tự có mắt để nhìn!”

“Vậy thì không được rồi” Vừa nói, anh ta vừa đứng trước mặt Lương Chỉ Hoành định đóng sầm cửa lại Lương Chỉ Hoành thụ hồi ánh mắt, vội vàng duỗi một chân ra, kẹp ở cạnh cửa, ngẩng đầu tức giận nhìn chảm châm Tô Lương Mặc: “Chờ một chút! “Vậy thì không được rồi” là ý gì? Chú nói rõ ràng cho tôi nghe xem”

Tô Lương Mặc cúi đầu, liếc nhìn đứa con của anh, thấy thăng bé không chịu nghe lời cứ trừng mắt nhìn anh, vậy là anh nhíu mày: “Không hiểu sao? Lúc này mẹ con vẫn còn đang tắm!” Thấy vẻ mặt đần thối của cậu, anh lại cố ý nhấn mạnh: “Nam nữ thụ thụ bất thân con có hiếu không? Có biết kiêng ky không?”

Lần này, Lương Chỉ Hoành hiểu, cái trán nhỏ bé lộ ra mấy đường gân xanh, cậu hung tợn nói: “Vậy phải làm sao bây giờ? Đó là mẹ tôi. Tôi với mẹ có chung dòng máu và mối quan hệ thân mật, chú muốn phá hỏng mối quan hệ đó sao?”

“Là mẹ của con, không tệ đó, ba có nói là không phải mẹ con đâu. Nhưng mà con xem, mẹ con là phụ nữ, có đúng không? Con là bé trai, đúng không?”

‘Vẻ mặt của Lương Chỉ Hoành tối sâm lại trước mặt người đàn ông đang giải thích sự nguyện biện của cậu, bàn tay nhỏ bé đang ở gần đùi liền nảm chặt lại, nắm tay đấm lung tung.

“Con là con trai, mẹ con là phụ nữ, đương nhiên là con không thể nhìn mẹ con không mặc quần áo”

Khi nghe “ba” chung dòng máu nói ra những lời này, đường gân xanh trên trán Lương Chỉ Hoành càng nổi lên đậm hơn nữa lây chú không phải đàn ông sao?” Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

“Ba có phải đàn ông không, mẹ con là người rõ nhất” Tô Lương Mặc lại nói thêm một câu: “Ba biết con không phục, ba là chồng của cô ấy, đương nhiên có thể xem bộ dạng trần trường của cô ẩy. Nếu con muốn nhìn thấy bộ dạng trần trưồng của phụ nữ, vậy chờ sau khi con lấy vợ đi. Tuối còn nhỏ không lo học, lại đi lo nhìn vợ người khác” Câu nói đó như sét ngang tai mà không kịp bịt lại, Tô Lương Mặc nghiến răng nghiến lợi dùng tay phải đây Lương Chỉ Hoành ra khỏi cửa, tay trái đóng chặt cửa phòng ngủ lại.

Lương Chỉ Hoành không thể tin được, vậy mà cậu lại bị cái tên chết tiệt Tô Lương Mặc đẩy ra ngoài cửa?

Hơn nữa! Lương Tiểu Ý là mẹ ruột của cậu!

Lương Chỉ Hoành tức giận đến mức muốn hộc máu, hơn nữa nghe người đàn ông kia nói một câu: “Tuổi còn nhỏ không lo học, mà lo nhìn lén vợ người khác” Lương Chỉ Hoành cảm thấy lửa giận trong lòng đốt điên dại Người đó là mẹ ruột của cậu, tại sao phải nhìn lén?

Gương mặt nhỏ nhân của cậu bé đỏ bừng lên, hiến nhiên cậu đang vô cùng tức giận, đối mặt với cánh cửa trần, nghiến răng nghiến lợi một lát, đôi môi mỏng đã trở nên tái nhợt không có huyết sắc, nguyên nhân là vì tức giận: nếu người đàn ông kia trở nên suy yếu, còn có thể kiêu ngạo như vậy sao.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.