Tổng Tài Lão Bà Chờ Ta Một Chút

Chương 2



Không ngờ trong tương lai Mộ Lưu Yên lại chính là lão bà của mình?!. Đối với chuyện này Lâm Sanh cảm thấy hoàn toàn không thể nào là sự thật được. Mộ Lưu Yên chính là Mộ thị Tổng tài cùng mình căn bản đã không cùng chung đẳng cấp. Coi như mình là Cong đi nữa thì cũng không thể nào cùng nàng ta được, huống chi bản thân mình là “Thẳng”.

Đối với chuyện “thẳng” vs “cong” này Tiểu La Lỵ lại dùng cái giọng “ông cụ non” nói với Lâm Sanh.

"Mỗi người trong lòng đều có một ngọn "Brokeback Mountian"** (tiếng Hán Việt là Đoạn Bối Sơn, google dịch là: Núi lưng gãy), về phần gãy hay không gãy thì phải xem bản thân có gặp gỡ được đúng người cần gặp hay không thôi".

Cái dạng câu triết lý này khẳng định không phải Tiểu La Lỵ có thể nghĩ ra được. Bất quá sự thật chứng minh lời này có thể là trong tương lai chính mình đã nói ra với nàng Lâm Sanh cảm thấy áp lực càng lớn hơn. Nguyên lai ta còn có tiềm lực làm triết học gia a.

Nằm ở trên giường lăn qua lộn lại vẫn không ngủ được, ban ngày trải qua một màn giống như là mạnh mẽ đóng đinh vào đầu Lâm Sanh.

Về vị Tổng tài Mộ thị Mộ Lưu Yên này Lâm Sanh cố ý đi xung quanh hỏi thăm một chút. Đám nhân viên trong phòng vừa nghe là đã bàn tán về vị Tổng tài kia một cách hăng say a, chuyện nên nói & không nên nói – chuyện nghe đồn cùng chuyện thật đều hỗn loạn cả lên, mọi chuyện đều được nói ra.

Mộ Lưu Yên năm nay 26 tuổi, cao 1m72. Đạt được 2 bằng học vị thạc sĩ là Công thương quản lý học – Kinh tế học. Tinh thông 6 ngôn ngữ Anh – Pháp – Đức – Nhật – Hàn và Quốc ngữ (tiếng TQ đó). Năm 22t sang Mỹ du học trở về liền tiếp nhận Mộ thị tổng tài, làm việc mạnh mẽ, dứt khoát, nổi tiếng là không có tình cảm. Từ khi nàng chủ trì tất cả công việc đầu tư buôn bán đều hoàn mỹ không sứt mẻ, trên thương trường rất có uy danh. Với vẻ xinh đẹp bên ngoài nàng còn bị xưng là “Nữ ma đầu”. ( Lam: hay thật hết Nữ ma đầu rồi đến Hồ ly tinh con nào cũng ác ác hết nhưng lại làm kẻ khác đâm đầu vào tình nguyên xin chết)

Đương nhiên, việc đó cũng không phải trọng điểm. Đối với nhóm viên chức trong cty mà nói Lão Bản là người cực kỳ tài năng, nếu như ngươi ngay cả tiếng Trung đều nói không tốt thì muốn làm Lão Bản cái gì?. Về nhà trồng khoai lang đi!. Kỳ thật đó cũng chính là ghen tị, vì người có địa vị thấp kém nên luôn luôn cho rằng người ở địa vị cao thì cái gì cũng sẽ cao theo.

Nhưng để cho viên chức trong cty bàn tán về chuyện Mộ Lưu Yên không phải là tài năng của nàng mà là tính hướng (giới tính).

Đúng vậy, Mộ Lưu Yên chính là dạng Bách Hợp, thích nữ nhân.

Chuyện này thật sự từng làm cho ít nhiều nam nhân đồng bào cảm thấy xấu hổ và giận dữ muốn chết, đã không ít kẻ muốn nhảy lầu. Bất quá thời gian trôi qua lâu như vậy cộng với sự ngưỡng mộ đàm làm cho bản thân bọn hắn ăn không được lại chuyển thành đồn đại cùng bàn tán. Nam đồng bào không được thì lại trở thành cơ hội cho nữ đồng bào.

Mộ Lưu Yên mặc dù là nữ nhân nhưng bản thân nàng có tướng mạo và chức vụ vẫn là Tổng tài một cty. Cho dù nàng là nữ nhân thì như thế nào? Nam nhân thường có bệnh liệt dương, mà nàng so với dạng tổng tài liệt dương thì vẫn tốt hơn nhiều!

Không thể nói hiện tại nữ nhân chính là càng ngày càng điên cuồng. Vì thế, Mộ Lưu Yên gặp phải khổ sở.

Nghe nói các loại ‘ngoài ý muốn’ tới ùn ùn, còn có nữ viên chức ở WC ngăn Mộ tổng tài để thổ lộ theo Mộ tổng tài sẽ không lấy chồng. Bất quá, lúc sau vị này muội tử bị cho nghỉ việc. Ngẫm lại cũng đúng làm sao mà chỗ nào không chặn, ngươi lại ngăn đón Mộ tổng tài ở trong nhà cầu, đây không phải là có bệnh sao? Ngửi mùi WC và nghe lời ngươi thổ lộ sao?

Nữ viên chức thực điên cuồng mà Mộ tổng tài trải qua một loạt áp lực hàng ngày này rốt cục bạo phát.

Nghĩ muốn câu dẫn nàng sẵng sàng dùng mọi lại danh nghĩa, vậy thì cần đổi đi nơi khác liền đổi nơi khác, cần cho nghỉ liền cho nghỉ, dù sao chính là chuyển đi càng xa văn phòng Tổng tài của nàng càng tốt.

Vì thế, không ít thành phần nữ nhân tri thức bị thất vọng. Bất quá, bởi vì Mộ tổng tài phản kháng như vậy làm các nữ viên chức cuối cùng cũng đã sáng suốt.

Mộ Lưu Yên thích nữ nhân nhưng nàng tuyệt đối không muốn trong văn phòng tình cảm lưu luyến ảnh hưởng công việc nên chỉ cần ngươi ở Mộ thị 1 ngày thì tuyệt đối không bao giờ sảy ra chuyện yêu đương gì cả.

Chuyện muốn lọt vào mắt xanh của Mộ Lưu Yên thì chỉ có thể ôm nỗi hận mà chết, nên tốt nhất là thành thật mà sống đi.

Bất quá, tuy rằng Mộ Lưu Yên cự tuyệt nữ viên chức của Mộ thị cũng không có nghĩa là nàng chung thủy đâu, tương phản với biểu hiện đó thì nàng là một người tâm tính lung tung(trêu hoa ghẹo nguyệt a) phong lưu. Một nữ tiếp tân đã giơ tay thề với trời, nàng trong 1 tuần thì nhìn thấy trên xe Mộ tổng tài cùng lần lượt với ba nữ nhân, mỗi một lần đều đang hôn môi. Hỏi nàng vì sao nàng biết?

"Xe thể thao mui trần, ai nhìn mà không thấy?!".

Sau khi xác định tính hướng của Mộ Lưu Yên như vậy kế tiếp mọi người bàn tán chính là việc nàng là T hay là P.

Căn cứ bề ngoài hình dáng Mộ tổng tài hầu hết phần lớn mọi người đều cho rằng nàng là P.

Nhưng là 1 trong những tình nhân của nàng lại là P. Cho nên hẳn là T tỷ lệ cao hơn cả.

Cuối cùng mọi người nhất trí kết luận Mộ Lưu Yên là H – ngươi công ta chịu, ngươi chịu thì ta công (=]] hự…. hại não a).

Đối với lời bàn tán về Mộ Lưu Yên, Lâm Sanh cảm thấy như là ăn phải ruồi bọ, cảm giác thật ghê tởm.

Chuyện Mộ Lưu Yên phong lưu thì lời đồn chiếm nhiều hơn hết.

Lâm Sanh không thích xen vào chuyện riêng của người khác nên đối với cái loại chuyện nữ nhân thích “1 chân đạp mấy thuyền” này đều không quan tâm. Cho nên hẳn không nhớ đến việc Tiểu La Lỵ nói tương lai Mộ Lưu Yên chính là lão bà của mình. Làm sao có thể như vậy? Nàng sao có thể nào đi yêu thương một nữ nhân không chút chung tình nào như thế?

Trong tình yêu Lâm Sanh kỳ thật là người rất truyền thống.

Yêu một người, lại là nữ nhân này.

""Làm sao mà có thể hôm nay là người này ngày mai thay kẻ khác vậy chứ?""

Lâm Sanh thật sự là không nghĩ ra.

Cho dù mỗi người trong lòng đều có 1 Đoạn Bối Sơn đi nữa, ta Lâm Sanh sẽ không thật sự đi yêu Mộ Lưu Yên.

“Bảo bối, ngươi nói có thể hay không nghĩ đến mẹ ngươi lớn lên giống Mộ tổng tài thôi?”. Lâm Sanh là đã bất đắc dĩ tiếp nhận sự tồn tại đối với Tiểu La Lỵ rồi, bất quá với chuyện Mộ Lưu Yên nàng thật sự không thể nào tiếp nhận nỗi.

“Mụ mụ, ngươi không cần phản đối. Ngươi có biết tên của Bảo bối gọi là gì không?”. Tiểu La Lỵ ngồi dưới đất trông như một bức tranh động, nháy mắt một cái “Bảo bối tên là Mộ Tiểu Tiểu! Bất quá mụ mụ cùng mẹ đều thích kêu ta là ‘Mộ bảo bối’. Bảo bối chính là gọi mẹ bằng tên Mộ Lưu Yên a!”

"Ta …..". Lâm Sanh đã không nghĩ muốn nói thêm được nữa.

Lâm Sanh cảm thấy thế giới của nàng sụp đổ.

Tin tức này so với năm 2012 là tận thế còn muốn làm cho nàng cảm thấy khẩn trương lo lắng hơn. Tận thế nhiều lắm thì mọi người cùng nhau chết còn cùng với Mộ Lưu Yên sống chung với nhau thì chắc chắn ta sẽ bị nàng cắm rất nhiều sừng trên đầu a?!

“Mụ mụ, ngươi không nên xúc động quá như vậy. Kỳ thực tương lai ngươi cùng mẹ rất yêu nhau, hơn nữa mẹ còn rất dịu dàng. Mẹ nói là ngươi thực sự đã cứu nàng, cho nên mẹ yêu ngươi rất nhiều”. Tiểu Mộ nói tóm lại vẫn là càng thêm thiên vị Mộ Lưu Yên, chẳng qua Mộ tổng tài nhìn không thấy được nàng cho nên vẫn tiếp tục đi theo Lâm Sanh.

"Ta cảm thấy được ta dường như không có bản lãnh cao đến như vậy cứu vớt nàng a……"

Cuộc sống của Lâm Sanh vẫn rất là bận rộn, nàng thật sự không nghĩ tới việc Mộ Lưu Yên mà cao ngạo mà vùng lên.

Mộ Lưu Yên trời sinh ra liền đã là một dạng ánh sáng chói lóa sẽ không cùng nàng một chỗ. Bên cạnh một người như Lâm Sanh địa vị thấp kém thì chỉ có thể thành một việc đáng chê cười mà thôi.

"Aizzz…". Chỉ cần nghĩ đến Mộ Lưu Yên thì nàng lại ngủ không được.

Lâm Sanh cảm thấy nếu cứ tiếp tục nghĩ đến thì nàng chắc chắn sẽ nhanh chóng vào nhà thương điên.

Nhưng bây giờ là đã 12 giờ đêm rồi còn có thể đi đâu nữa?

Quán Bar sao? Nàng không thực sự thích nơi đó lắm. Nhưng đó là nơi trút đi phiền muộn cũng rất tốt.

“Bảo bối, ngươi ở nhà chơi máy tính ta ra ngoài đi dạo 1 chút”. Lâm Sanh rời giường thay quần áo rồi tiếp tục nói: “Có lẽ ta sẽ không về nhà, sáng mai trực tiếp đến công ty làm việc nếu ngươi muốn tìm ta thì cứ đến công ty”.

“Vâng”. Tiểu Mộ không quan tâm mắt vẫn nhìn màn hình máy tính trong tình trạng mơ màng ngủ gật nói.

Hãn, con nít thời này đều thích 《 hỉ dương dương cùng bụi rất lang 》? Mà ngay cả ở tương con nít cũng thích sao?

Lâm Sanh không phải trẻ con nên bản thân cũng không hiểu lắm. Bất Quá Tiểu La Lỵ không đi theo bên cạnh nàng làm nàng có thể dễ thở 1 chút. Đây mới chính là cuộc sống bình thản mà nàng muốn.

Từ trong Gara của nàng phóng ra một chiếc môtô nhỏ, chạy trong đêm đen Lâm Sanh lại nhớ về quá khứ, bên tai trộn lẫn trong tiếng gió đêm lại nghe tiếng âm nhạc cùng hoan hô ầm ỉ. Nhìn xung quanh lại thấy được một biển hiệu KTV (quán Karaoke) không tồi. Chọn bao một phòng sau đó ngồi xuống ghế dựa ở giữa phòng Lâm Sanh mới thở dài một hơi, đã lâu không có lại cảm giác này rồi.

Kỳ thật bản thân Lâm Sanh không phải là người thích ca hát, huống chi là 1 mình đến quán Karaoke thì càng chắn chắc là chỉ cho nhạc chạy sau đó là lẳng lặng ngồi im 1 góc nhìn màng hình xem MTV.

Hôm nay cũng sẽ là như vậy.

Tùy tiện xem vài bài hát có chút nội dung khá tình cảm Lâm Sanh bắt đầu gạt bỏ hết mọi chuyện sang một bên và tập trung xem MTV cùng hưởng thụ âm nhạc.

Còn đang đắm chìm trong nội dung dạt dào tình cảm của ca khúc thì bất thình lình tiếng cửa mở ra làm nàng giật mình. Quay đầu nhìn liền thấy chính là Mộ Lưu Yên mặt đỏ bừng, mắt mơ mơ màng màng, bước chân không vững loạn choạng đi đến chỗ chiếc ghế sofa bên cạnh nàng đang ngồi.

Sau đó liền nằm xuống ngủ.

"Đây là tình huống quái quỷ gì đây?". Lâm Sanh mê man nghĩ.

Có lầm không vậy? Ta đi đến quán Karaoke mà cũng gặp phải Mộ Lưu Yên nữa sao? Đây có phải là âm hồn không tan không?

*** Theo sự góp ý của một số bạn bè đọc truyện này thì "Brokeback Mountian" là tên 1 bộ phim đồng tính Mỹ. Có lẽ tác giả cố ý dùng hình tượng này để ám chỉ.

Brokeback Mountain (斷背山, Hán Việt: Đoạn Bối Sơn; tạm dịch: Núi lưng gãy) là phim Mỹ của đạo diễn Lý An (Ang Lee) được trình chiếu vào cuối năm 2005.

Phim này đoạt giải:

Oscar 2006: Đạo diễn xuất sắc nhất, kịch bản chuyển thể xuất sắc nhất, nhạc phim hay nhất.

Quả cầu vàng 2006: Phim hay nhất (thể loại chính kịch), kịch bản xuất sắc nhất, bài hát chủ đề hay nhất.

LHP Venice 2005: Giải sư tử vàng

Trong giải MTV Movie Awards, 2 diễn viên chính đạt giải "Nụ hôn đẹp nhất", diễn viên Jake Gyllenhaal được bình chọn là "Diễn viên chính xuất sắc".

Phỏng theo một truyện ngắn của tác giả E. Annie Proulx (từng đoạt giải Pulitzer), Brokeback Mountain nói đến mối tình giữa hai chàng cao bồi ở miền Tây Hoa Kỳ vào những thập niên 1960, 1970, 1980. Bộ phim được dàn dựng cùng với nền nhạc của phim là tiếng đàn ghi-ta có âm hưởng lúc thì sâu lắng, lúc thì phóng khoáng và lãng mạn.

Các bạn có thể trực tiếp search trên Google hoặc đọc 1 chút tóm tắt nội dung mà Lam Lam tìm được tại đây:

Tuy bối cảnh là Wyoming, phim này đã được quay tại Alberta, Canada. Brokeback Mountain kể lại câu chuyện của Ennis del Mar (diễn viên Heath Ledger) và Jack Twist (Jake Gyllenhaal). Hai người này có cùng hoàn cảnh: đều sống xa bố mẹ từ bé, không người thân thích khác và phải ra ngoài xã hội lao động để tự nuôi sống bản thân. Họ gặp nhau, tâm tình và thông cảm với những nỗi khổ, sự vất vả mà cả hai đang phải đương đầu. Tình yêu đã đến với họ vào năm 1963 trong lúc cả hai cùng nhận việc chăn cừu tại Wyoming. Trong khoảng thời gian này, chỉ có hai người cùng ăn uống, sinh hoạt tại đây, trải qua mùa đông lạnh, tuyết rơi, tách biệt với những người khác. Người này đã tìm thấy ở người kia sự cảm thông và là nơi bấu víu, là điểm tựa của mình. Khi mùa xuân đến, công việc chăn cừu của họ chấm dứt. Phần tiếp theo phim này kể lại quan hệ giữa hai người trong khoảng 20 năm từ khi họ gặp lại nhau.

Sau khi hai người chia tay sau khi hoàn thành công việc, Ennis lập gia đình và có con với Alma Beers (Michelle Williams). Jack thì đến Texas và kết hôn với Lureen Newsome (Anne Hathaway).

Bốn năm sau, Ennis nhận được một bưu thiếp từ Jack cho biết rằng Jack sẽ đến thăm Ennis. Hai người gặp mặt và kết nối lại mối quan hệ. Tuy xa nhau nhưng người này vẫn luôn nhớ về người kia. Jack muốn sống với Ennis, nhưng vì Ennis bị ám ảnh bởi một sự kiện lúc còn nhỏ khi một người bị nghi là đồng tính bị gϊếŧ, không chấp thuận.

Hơn thế nữa, Ennis đã có gia đình, không thể bỏ nhà đi theo Jack được. Ennis dần dần tỏ ra thờ ơ với gia đình mình, và thích đi "câu cá" với Jack hơn là nuôi vợ con. Alma khám phá ra quan hệ giữa hai người và ly dị Ennis.

Jack vui mừng vì tin tưởng rằng mình có thể sống chung với người yêu, nhưng Ennis phải ở lại Wyoming và làm việc để nuôi con. Jack buồn bã về lại Texas. Vì hai người không thể để ai khác khám phá ra mối quan hệ và còn vướng gia đình của mình, họ chỉ thỉnh thoảng gặp nhau trong các cuộc cắm trại trên núi.

Thấm thoát 20 năm đã qua. Vào một ngày, cách hôm gặp nhau gần nhất là vài tháng, Ennis khám phá là Jack đã chết sau khi bưu thiếp trở lại với dấu ấn "đã chết". Ennis gọi Lurleen, vợ Jack, và được cho biết rằng Jack đã bị tai nạn. Tuy nhiên Ennis luôn bị ám ảnh bởi ý nghĩ Jack bị gϊếŧ vì đã bị khám phá là đồng tính. Lurleen cũng cho Ennis biết rằng Jack muốn tro mình được rải trên khắp núi Brokeback, và Lurleen gợi ý Ennis xin phép cha mẹ Jack để đem tro Jack đến đó. Lurleen nhấn mạnh rằng, trong những giây phút cuối đời, Jack chỉ nói đến người bạn thân thiết và nói là trong đời, Jack không bao giờ quên những giây phút trên ngọn núi Brokeback, cả mùi vị của loại rượu anh đã uống ở đó. Ennis cũng khóc và nói với Lurleen rằng, anh chính là người bạn đó của Jack.

Ennis thăm cha mẹ Jack, nhưng cha Jack không đồng ý đưa tro Jack. Trong phòng của Jack, Ennis khám phá hai chiếc áo trong buồng quần áo. Áo của Jack được phủ ra bên ngoài áo của Ennis. Hai chiếc áo này được treo lên trên cùng một móc, chính là áo mà họ đã mặc vào ngày cuối cùng họ ở trên núi Brokeback. Ngày cuối cùng đó, hai người đã đánh nhau và có máu hai người chảy ra thấm trên hai chiếc áo đó. Jack đã lấy áo của Ennis về nhà, trong khi Ennis lại tin rằng áo còn ở trên núi.

Ở phần cuối phim là đoạn người con gái của Ennis đến mời bố dự đám cưới của mình, sau đó cô đã để quên chiếc áo choàng lại nơi ở của Ennis. Phim kết với cảnh Ennis mở buồng áo của mình ra, nhìn lại hai chiếc áo đã móc lại với nhau, áo của Ennis phủ ra ngoài áo của Jack, cùng với một bưu thiếp cảnh núi Brokeback. Ennis khóc và thì thầm "Jack, tôi thề …", chỉnh tấm bưu thiếp cho ngay ngắn rồi đóng cửa tủ và bước đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.