Tổng Tài Lão Bà, Ta Lạnh!

Chương 35



    Chương 35
Phòng chỉ còn hai người Tô Túc cùng Tả Lăng, trong không khí phiêu đãng trà hương, Tả Lăng cúi đầu phẩm nước trà, không nói. Không khí dần dần có chút áp lực.
Tô Túc nhìn Tả Lăng vẻ mặt chớ nói nhiều, đứng ở nơi đó miệng khẽ mở, nhưng không biết nên nói cái gì.
Khóe mắt ngắm đến Tô Túc muốn nói lại thôi, Tả Lăng trong lòng buồn cười, buông cái chén trong tay, đứng lên đi đến trước mặt Tô Túc, ôn nhu khẽ vuốt lông mày nhăn lại của hắn.
"Làm sao? Tức giận?"
Tô Túc nhãn tình sáng lên, gắt gao nhìn chằm chằm Tả Lăng đầy mặt ôn nhu.
Tiếp đó, như nghĩ đến cái gì, rầu rĩ không vui đưa tay, đem Tả Lăng giam cầm trong ngực: "Thực xin lỗi."
"Không có thực xin lỗi, chỉ cần anh về sau không rời đi là tốt rồi." Thuận theo tựa vào trong lòng Tô Túc, trên mặt mang theo một chút thoải mái cùng chờ mong đối cuộc sống về sau, làm nũng nói: "Về sau không được em đồng ý không cho phép chạy loạn, lại càng không cho phép rời đi thời gian dài như vậy. Bằng không, em liền không cần anh nữa."
"Được." Hiểu được ý tứ trong lời nói của tức phụ nhà mình, vội không ngừng gật đầu đáp ứng.
Trong lòng một mảnh kích động, thật không ngờ Tả Lăng sẽ nhanh như vậy liền tiếp nhận biến hóa của hắn...
Vậy có phải là, về sau nàng cũng sẽ không bởi vì biết hắn không phải Tô Ninh mà rời đi hắn.
Đây quả thực là tin tức tốt nhất cuộc đời hắn...
"Chúng ta về nhà thôi, bảo bảo từ nhà trẻ trở về không gặp được chúng ta sẽ khóc." Hưởng thụ không khí trong chốc lát mạo hiểm phấn hồng phao phao, Tả Lăng tính toán về nhà.
Tô Túc ở vị trí Tả Lăng nhìn không tới trên mặt hiện ra nụ cười gian trá.
"Được." Buông ra tay đang ôm tức phụ nhà mình, ngược lại dắt tay nàng, giữ gắt gao, không đau lại giãy không được.
Tả Lăng xấu hổ lúng túng nhìn ánh mắt trêu ghẹo trong đại sảnh, làm như hung ác trừng mắt một cái về phía Tô Túc đang ngây ngô cười, nhưng không có buông tay ra.
Ra Hương Trà Hiên, gió lạnh xen lẫn bông tuyết chính diện thổi đến, Tô Túc rất nhanh lại đem Tả Lăng ôm vào trong ngực, dùng thân thể ngăn cản gió lạnh cho nàng.
Tả Lăng mặt dán tại cổ Tô Túc, cảm nhận được Tô Túc bị nàng đông lạnh đến run, buồn cười ra tiếng...
Tô Túc bất đắc dĩ ôm chặt tức phụ đang cười phát run, ai biết sẽ lạnh như thế, hắn lại vội vàng xuất môn không mang khăn quàng cổ.
Nhìn tức phụ nhà mình tay lộ bên ngoài, cắn răng thoáng đẩy ra nàng, dưới ánh mắt ủy khuất của nàng cởi bỏ cúc áo khoác ngoài. Lại lần nữa đem người bao trụ, mặc cho Tả Lăng đem hai tay lạnh như băng kẹp dưới nách hắn.
Thật vất vả đem tức phụ nhà mình che phủ tan chảy, cũng không thể lần nữa để cho nàng mở ra băng sơn hình thức, cho dù chính mình chịu điểm lạnh thì đã làm sao.
Không bao lâu, có một xe taxi đứng ở bên cạnh hai người, hai người vội vã tiến vào trong xe.
Liền như vậy trong chốc lát, Tô Túc đông lạnh miệng hơi hơi phát tím, Tả Lăng lo lắng nhìn Tô Túc, thúc giục xe sư phụ taxi đem nhiệt độ điều cao một chút.
"Anh không sao, em đừng lo." Tô Túc trấn an nói với Tả Lăng, lấy tay dùng sức chà xát chà xát mặt, mới cảm giác mặt không buốt nữa.
"Nếu không đêm nay cùng Tiêu Tiêu nói một tiếng, đến ngày mai chúng ta rời khỏi địa phương này đi đến nơi khác du lịch." Đi một vài địa phương ấm áp hơn, Tả Lăng nhìn Tô Túc động tác sợ lạnh, đáy lòng âm thầm nghĩ.
"Hảo." Tô Túc mừng rỡ như điên.
Đi thôi đi thôi, đi rồi em sẽ bị anh ăn luôn...
Tả Lăng mới vừa vào cửa, cửa vừa " thịch" đóng lại, một cái xoay thân, đã bị Tô Túc ép chặt ở ván cửa.
Khớp hàm nháy mắt thất thủ, hơi thở nóng rực chảy xuống như dòng nước xiết, không cho phép phân trần đem nàng thổi quét vào trong.
Kịch liệt hôn môi làm cho hai người răng môi gắn bó, trao đổi nhiệt độ lẫn nhau.
Ranh giới khó phân khó giải, tình tự mấy ngày hôm trước toàn bộ phát nổ, Tô Túc đôi mắt càng thêm thâm trầm, ánh mắt một khắc chưa từng rời khỏi khuôn mặt Tả Lăng.
Tả Lăng hơi mở ra mí mắt, đồng thời đem lòng bàn tay ấn lên lồng ngực hắn, có chút khẩn trương khẽ đẩy, qua loa nói: "Đi trước tắm rửa, bằng không sẽ cảm mạo." Nàng càng lo lắng sẽ bị khuê mật hoặc bọn nhỏ nhìn đến.
Tô Túc lưu luyến rời đi môi Tả Lăng: "Em tắm trước, anh đi xả nước cho em."
Tả Lăng dở khóc dở cười nhìn bộ dáng Tô Túc cẩn thận mỗi bước đi, vẫy vẫy tay. Tô Túc bật người thí điên thí điên chạy tới.
Tả Lăng cởi ra áo khoác ngoài đã muốn ướt của Tô Túc, nhìn Tô Túc ánh mắt khát vọng, chậm rì rì nói: "Đi thôi."
Tô Túc không vui, hung hăng hôn Tả Lăng một ngụm mới xoay người đi xả nước.
Cưng chìu cười cười, vừa định đem áo khoác ngoài móc lên, di động chuông reo.
"Lăng Lăng, mình muốn mang hai đứa nhỏ đi chơi khắc băng, đêm nay không quay về." Ném một câu như vậy, Thần Tiêu đóng di động như kẻ trộm.
Tả Lăng nghi hoặc nhìn di động, đột nhiên nhớ tới động tác vừa rồi của Tô Túc đảo mắt liền hiểu được.
Sắc lang này, vì việc kia mà đem tất cả mọi người tránh đi.
Tô Túc vừa ngâm nga vừa xả nước, nhìn hơi nước bốc lên cao, dần dần nổi lên ý tưởng nếu như làm một hồi tắm uyên ương cũng thật vô cùng tốt.
Bất quá, vừa nghĩ tới tính cách của tức phụ nhà mình, chuyện này tự hắn tưởng tượng là đủ rồi.
Tả Lăng trong tay cầm áo ngủ dựa ở cửa phòng tắm, ánh mắt dịu dàng nhìn Tô Túc bận rộn.
Quay đầu liền nhìn đến ánh mắt tức phụ nhà mình, Tô Túc thế mà lại bị Tả Lăng nhìn chăm chú làm mặt hơi đỏ lên.
Ai u, vừa rồi ánh mắt kia của tức phụ nhà mình, quả thực muốn đem người chết chìm. Có vẻ, tắm uyên ương không phải là không thể ha...
Hạ quyết tâm Tô Túc mặt dày đứng ở trong phòng tắm, làm bộ như không thấy được ánh mắt Tả Lăng.
Tả Lăng bất đắc dĩ đem người nào đó không biết thức thời đẩy ra cửa phòng, "Em muốn tắm rửa, anh đi ra ngoài đi."
Bị tức phụ đẩy đi ra phòng tắm, Tô Túc nghe bên trong tiếng khóa trái, tức giận bất bình nhỏ giọng than thở: "Cũng không phải chưa thấy qua, đều lão phu lão thê còn thẹn thùng..."
Ngươi cái đồ da mặt dày, làm sao hiểu được tâm lý phụ nữ...
Nghi hoặc nhìn dãy số xa lạ trên điện thoại di động: "Xin chào, tôi là Tô Túc."
"Lão bản, tôi không có biện pháp trở về. Công ty bị nhắm, phỏng chừng cái bọn thích ném tiền kia ngày mai sẽ ra tay." Tống Nhã Văn trong lời lộ ra hưng phấn, tài phú và phiêu lưu luôn cùng tồn tại, người khác dám ném tiền nàng liền dám toàn bộ cầm vào tay.
Nhíu mày: "Ừm, nếu thật giải quyết không được, liền sử dụng Vô Hưu Chỉ tiểu tổ."
Vô Hưu Chỉ tiểu tổ là Tô Túc thành lập sau khi tổ chức offshore company, từ các phân bộ cùng học viện đại học trên toàn thế giới tự mình tuyển tới cao thủ các lĩnh vực kinh tế, chủ yếu phụ trách phân tích tính cạnh tranh trạng huống đối thủ cụ thể.
Này đoàn đội tuy rằng chưa tới mười người, thực lực lại không thể khinh thường.
"Ta quyết định dùng cách chèn ép hắn đưa ra thị trường cổ phiếu."
"Chèn ép?" Tô Túc hoài nghi mình nghe lầm, tuy rằng công ty thực lực không tồi, nhưng nói như thế nào cũng là mới thành lập không lâu. Có thể chống cự đã không tồi rồi, còn có thể chèn ép?
"Cậu không có nghe sai." Tống Nhã Văn lần thứ hai giải thích: "Tôi đã liên hệ báo chí tạp chí, đồng thời, từ bắt đầu đã lan tỏa tin tức bất lợi đối công ty Trường Phong. Kể từ đó, công ty Trường Phong cổ phiếu sẽ bắt đầu từng bước bị dân cổ phiếu bán tháo, bọn họ bán tháo, chúng ta thu mua. Đợi cho thu được đủ lượng cổ phiếu, lại giá thấp toàn bộ bán tháo, khiến cho dân cổ phiếu khủng hoảng sau, công ty cổ phần tản mát cũng đều sẽ bán tháo ra... Chúng ta chỉ cần không ngừng lặp lại động tác, hắn ở dưới tình huống không đủ tiền mặt duy trì, cổ phiếu chỉ có thể mặc cho chúng ta thịt bò. Không tới một ngày Trường Phong sẽ sập."
Không nói đến cái kế hoạch này như thế nào, Tô Túc nói kiểu gì cũng cảm thấy quá mức đơn giản, Tống Nhã Văn xuống tay cũng quá nhanh: "Trường Phong cũng là công ty lớn tài sản trăm tỷ, chiêu thức ấy có thể đùa chết bọn họ?"
"Trường Phong mưu toan dùng trận này ăn công ty chúng ta đến củng cố địa vị bọn hắn, đáng tiếc, bọn hắn nghĩ chúng ta quá đơn giản." Tống Nhã Văn nói.
Tô Túc suy tư nói: "Thương trường như chiến trường, nếu có thể, đem Trường Phong ăn luôn. Tôi không muốn thi thoảng lại nhảy ra một cái công ty vọng tưởng ăn công ty chúng ta. Đương nhiên, như vậy cũng có hiệu quả xao sơn chấn hổ."
Làm một cái công ty thành lập không lâu, kiếm tiền rất nhanh thật sự chọc nhiều công ty đỏ mắt, lần này chỉ là một bắt đầu, chỉ sợ ngày sau còn bận nhiều.
Tống Nhã Văn vội vàng nói: "Tôi đi phòng máy tính, nhìn xem thị trường chứng khoán đại chiến. Chờ kết cục đã định, tôi sẽ đem tất cả quyết định làm thành văn kiện gửi cậu."
Lúc trước quyết định đem công ty giao cả cho Tống Nhã Văn, Tô Túc không chút áp lực tựa vào ghế sa lon chờ tức phụ dê nhập hang hổ.
Không đúng nga, Tô Túc đột nhiên nhớ tới chính hắn còn không có tắm rửa. Mặc dù ở Băng Thành loại thời tiết này không dễ chảy mồ hôi, nhưng trước khi làm hữu hảo vận động nào đó hảo hảo phao phao tắm cũng là nên làm...
...... Tắm rửa phân cách tuyến......
Khi Tô Túc trở lại phòng ngủ, nhìn đến Tả Lăng mặc vỏn vẹn áo ngủ đọc sách, chỉ cảm thấy một cỗ nhiệt khí từ dưới lan tràn đến đỉnh đầu, cơ hồ rất hung mãnh.
Tô Túc khẩn cấp đem Tả Lăng ôm vào trong lòng, cúi đầu phong bế môi Tả Lăng quấn quít lấy.
Thật mềm, thật thơm...
Đây gần như là một loại tư thái trầm mê, Tô Túc khó nhịn cắn cắn, ngay khi Tả Lăng thuận theo mở ra hàm răng, khẩn cấp đem chính mình đầu lưỡi duỗi đi vào.
Hôn môi là hành động thân mật nhất thế giới!
Tô Túc càn quét hết thảy trong khoang miệng Tả Lăng, một đôi tay không chút nào tự biết xoa làn da Tả Lăng. Chỉ cảm thấy dưới tay chính là da thịt ôn nhuận như ngọc, trắng mịn đến cực điểm, hắn gần như tham lam vuốt ve, hôn môi.
"Ưm ~ "
Một tiếng ngâm khẽ không thể nghe thấy, ngược lại nhen nhóm Tô Túc thèm khát dục vọng.
Cánh môi bị hôn đến sưng đỏ, trên cổ ấn hạ chồng chất hồng ngân.
Tô Túc ánh mắt ôn nhu như chảy nước nhìn nữ nhân mơ màng trong lòng, đây là thê tử của mình a!
Cảm giác được Tô Túc ngừng lại động tác, Tả Lăng mặt đột nhiên liền đỏ bừng, làn da trắng như gốm sứ lập tức nổi lên một tầng màu đỏ nhàn nhạt, cả người như đà điểu vùi đầu vào trong lòng Tô Túc.
Bộ dáng này đúng là xấu hổ rồi.
Trên da thịt trắng nõn hiện một tầng hồng, làm cho cả người nàng hơn một tia mị sắc, Tô Túc chỉ cảm thấy nhiệt khí toàn thân dâng lên, ngơ ngác nhìn gáy cổ đỏ hồng gần trong gang tấc, trong đầu còn không ngừng mà thoáng hiện một màn mới vừa nhìn đến kia.
Nhịn không được lại lặp lại lần nữa động tác vừa rồi.
Lúc này Tả Lăng cả người đã xụi lơ ở trong lòng Tô Túc, hai gò má ửng đỏ, trong mắt rưng rưng, để lộ ra một loại phong tình khó có thể dùng ngôn ngữ miêu tả.
Tô Túc mở to mắt đưa hết thảy biến hóa của nàng thu vào trong mắt, trong mắt lửa cháy càng đậm, thân thể xôn xao khiến cho hắn làm ra phản ứng. Hắn một tay cố định đầu Tả Lăng, một tay ôm lưng nàng, cả người đột nhiên lật mình, Tả Lăng tức khắc thiên địa xoay chuyển.
Cho dù là động tác như vậy, Tô Túc hành động vẫn như cũ thực ôn nhu, nhưng là không hợp với động tác ôn nhu của hắn chính là trên mặt hắn che kín điên cuồng dục vọng.
Đối diện với Tô Túc như vậy, Tả Lăng cảm thấy trong lòng có chút sợ hãi, chỉ có thể càng ôm chặt lấy thân thể Tô Túc.
Như là một con dã thú xé nát ôn hòa, Tô Túc trong mũi phun ra hô hấp nóng cháy, môi lưỡi dần dần hạ xuống, dời đi trận địa, một đôi tay lại không ngừng sờ soạng thân thể bên dưới.
Dục, vọng lại rất mạnh, mới vừa hưởng qua tư vị tình cốc Tô Túc thực dễ dàng bị nó khống chế. Nhưng hắn biết người bên dưới cần hắn ôn nhu, hắn không thể thương tổn nàng.
Thong thả cởi ra nút thắt, hắn mỗi một động tác đều có vẻ tao nhã cực kỳ, cùng với quần áo rút đi, hắn giống như là dã lang bác đi ngụy trang, đôi mắt mang theo cường thế cùng tình thế bắt buộc đoạt lấy tất cả.
Hắn thong thả cúi mình, nhẹ nhàng ở trên trán Tả Lăng lưu lại một hôn, nụ hôn nhẹ như cánh chim, lại hết sức nhu tình che chở. Sau đó thong thả hôn xuống phía dưới, hôn qua ánh mắt run rẩy như cánh bướm của tức phụ, hai gò má trắng nõn, cuối cùng đi tới môi đỏ làm cho lòng nhuyễn thành vùng nước kia.
Đẩy ra khớp hàm, hắn không chút khách khí càn quét hết thảy trong miệng Tả Lăng, lôi kéo chiếc lưới thơm tho của Tả Lăng cùng chính mình dây dưa khiêu múa.
Hai người đôi môi dán cùng một chỗ không ngừng có thủy tích lưu hạ, hiện ra phá lệ dâm mỹ.
Tô Túc hai tay linh hoạt đến cực điểm, bất quá thời gian nháy con mắt, Tả Lăng liền đã xích lỏa triển lộ trước mắt hắn. Trắng nõn da thịt cùng với mềm mại cao ngất, hai điểm đỏ sẫm, nhìn hết thảy này, hắn hai tròng mắt giống như muốn dấy ra lửa ở ngay sau đó.
Nguyên bản tính toán ôn nhu một chút hắn tại một khắc này đột nhiên liền điên cuồng, nhưng ở trong cuồng điên, lại hết sức thương yêu cưng chìu, một chút cũng không muốn bị thương người dưới thân.
Cả phòng xuân sắc.
Tô Túc nguyên bản tính toán nếm qua một lần liền dừng tay, nhưng nề hà Tả Lăng giống như thuốc phiện, hút sẽ nghiện. Hắn muốn một lần lại một lần, thẳng đến... Ừm, sắp bình minh.
Tả Lăng sớm đã chịu không nổi đòi lấy mà ngủ trong lòng Tô Túc, nhưng cho dù đang ngủ, một đôi mày của nàng vẫn còn gắt gao nhăn mặt, như không tiếng động phản kháng Tô Túc không biết điều độ.
Nhìn Tả Lăng bộ dáng tiều tụy, vừa mới ăn được thỏa mãn Tô Túc tuy sung sướng cũng cảm thấy áy náy không thôi, thấu đi lên đau lòng hôn hôn mi tâm của nàng.
Tô Túc bế Tả Lăng đi phòng tắm tẩy trừ. Tả Lăng xem ra hiện tại mệt đến vô cùng, cho dù là trong lúc rửa sạch cũng không có chuyển tỉnh.
Tô Túc tuy rằng hãm sâu nhưng vẫn là biết người dưới thân hắn không thể thương tổn, làm tiền diễn làm được thực đúng chỗ, bởi vậy trên người Tả Lăng không tính là quá bừa bãi.
Tô Túc thở dài một hơi, nhịn không được lại hôn lên Tả Lăng. Giờ phút này hắn lòng tràn đầy vui mừng không biết như thế nào biểu đạt, chỉ cảm thấy cả trái tim như ngâm mình trong nước ấm, thoải mái cực kỳ, chỉ biết không ngừng dùng hôn để diễn tả mình kích động tâm tình.
Đem Tả Lăng từ trong nước ôm lấy lau khô phóng tới trên giường đã xử lý tốt, lại nhịn không được hôn Tả Lăng, lúc này mới lưu luyến không nỡ rời xuống lầu làm bữa sáng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.