Tổng Tài Mật Sủng Kiều Thê Có Chút Ngọt

Chương 8: 8: Gặp Lại Lần Nữa





Từ nhỏ đến lớn Mộ Hồng Tiêu thích đối nghịch với cô nhất.

Lúc trước không thiếu tìm cô gây phiền toái.Lúc này Cảnh Ninh không có tâm tư mà dây dưa với cô ta, móc mấy tờ tiền từ trong túi để thanh toán.Mộ Hồng Tiêu cất bước tiến lên, ngăn cản đường đi của cô.“Đi cái gì mà đi? Lại đây, cho tôi nhìn một cái.

Hôm nay cô nhập chuỗi hạt kích thích hậu môn hay dầu bôi trơn!”Cô ta nói xong, duỗi tay đoạt lấy túi của cô.Cảnh Ninh lùi về phía sau một bước, lạnh lùng nhìn cô ta.“Mộ Hồng Tiêu, cô đừng quá đáng!”“Quá đáng? Ha ha…” Cô ta như nghe được thiên đại chê cười gì đó: “Cảnh Ninh! Cô còn nghĩ mình là bạn gái anh trai tôi à? Hai người đã chia tay! Bây giờ cô còn không phải rắm, cô túm cái gì?”Cảnh Ninh banh mặt, mặt vô biểu cảm.Mộ Hồng Tiêu phất phất tay: “Mọi người! Đoạt lấy túi của cô ta cho tôi!”“Xem túi của cô ta làm gì? Không phải cô ta bán dụng cụ tình thú sao? Đã trễ thế này còn đi đưa hàng, ai biết là đưa đồ hay là đưa người chứ?”“Đúng vậy.


Nhưng tôi thấy bộ dạng cứng nhắc của cô ta, cũng không ai thèm cô ta.

Bằng không chúng ta lột quần áo của cô ta trước, kiểm tra một chút, biết đâu tìm được chứng cứ gì thì sao? Không phải sẽ giúp anh trai cô rửa sạch oan khuất sao?”Mắt Mộ Hồng Tiêu sáng lên: “Đúng! Chính là như thế.”Vài người xoa tay, hầm hè tiến lên, sắc mặt Cảnh Ninh thay đổi.Tranh thủ lúc bọn họ không phòng bị, cô quay đầu lập tức chạy.Dù sao cô vẫn uống quá nhiều, bước chân lảo đảo, cũng không phân rõ phương hướng.

Cô mơ mơ màng màng nhìn đến hai chữ “WC” trên cửa, cất bước vọt đi vào.Trong WC lập tức vang lên một tiếng: “Mẹ nó!”Bên trong chỉ có hai người, trong đó có một người đang hút thuốc, một người đang đi WC.


Nhìn thấy cô xông tới, sợ tới mức suýt nữa đái trong quần.Cảnh Ninh cũng là lần đầu tiên gặp phải trường hợp như vậy, ngây ngốc hai giây, ngay sau đó cũng hiểu được bản thân đi nhầm, mặt đỏ lên.“Xin, xin lỗi, tôi đi nhầm!”Cô nghiêng người, lảo đảo lùi ra ngoài, bên ngoài truyền đến giọng của Mộ Hồng Tiêu.“Chạy đi đâu? Người đâu?”“Rõ ràng cô ta chạy về phía này, tại sao không thấy?”“Khẳng định ở trong WC! Đi! Đi vào tìm!”Sắc mặt Cảnh Ninh khẽ thay đổi, ngẩng đầu nhìn về phía đối diện, mơ hồ cảm thấy cảm thấy người hút thuốc kia hơi quen mắt.“Ngài, tôi, tôi có thể trốn ở chỗ này trong chốc lát hay không?”Tuy rằng khó có thể mở miệng cầu xin nhưng vì không bị Mộ Hồng Tiêu bắt lấy, cô cũng chấp nhận.Lục Cảnh Thâm mặt vô biểu cảm, ánh mặt lạnh lùng đảo qua Tô Mục chân tay luống cuống đè quần: “Đi ra ngoài!”Tô Mục sợ đến mức lòng run lẩy bẩy, nghe vậy như được đại xá, vội vàng chạy đi.Cảnh Ninh cảm thấy đầu hơi choáng váng, vô thức muốn duỗi tay chống vào gì đó, dưới chân đột nhiên mềm nhũn, cả người ngã về phía trước.Da đầu cô căng thẳng, vô thức nhắm mắt lại.Nhưng mà đau đớn đoán trước đó không có xảy ra, một cánh tay thon dài rắn chắc vươn ra, kéo cô lên.Bỗng nhiên cô đâm thẳng vào trong lòng ngực người đàn ông.

Đầu óc đang choáng váng ban đầu lập tức hôn mê, cả người không tự chủ được mà đi xuống.Lục Cảnh Thâm chỉ có thể ném điếu thuốc, hai tay cùng sử dụng nâng cô lên.

Nhìn bộ dạng say nằm liệt thành bùn lầy của cô, anh hơi nhíu mày lại.“Cảnh Ninh, rốt cuộc em đã uống lên bao nhiêu vậy?”Cảnh Ninh nghe thấy đối phương gọi tên cô, ý thức được đối phương quen biết cô.

Cô hơi nghi ngờ.“Anh quen biết tôi?”Ánh mắt Lục Cảnh Thâm bình tĩnh, mặt mày đạm mạc dường như không nhìn ra cảm xúc của anh.Nửa ngày, mới cong cong khóe môi mỏng.“Không quen biết!”.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.