Tổng Tài Ngươi Không Biết Xấu Hổ

Chương 19: Niềm vui ngoài ý muốn






Mộ Minh Hiên mặc một T-shirt trắng ngắn tay cắt may vừa vặn, cộng thêm một quần jean kiểu cổ điển, chân đi giày da cao cấp, thoạt nhìn cả người ưu nhã mà ổn trọng. Khi anh xuất hiện ở quầy chuyên doanh Octavia Land thì đã nổi lên rất nhiều tiếng thét chói tai, rất nhiều cô gái vốn mua sắm các nhãn hiệu khác ở các quầy chuyên doanh khác, ngay lập tức tất cả đều vọt tới Octavia Land, chỉ kém không có bắn tỉa nhau mà thôi. “Mộ tổng tài, ngài khoẻ ngài khoẻ ! Làm cho tiểu nhân vinh hạnh vô cùng” Đại boss Octavia Land Lưu Bính Nam chứng kiến Mộ Minh Hiên đến đây thì tranh thủ thời gian đi tới nịnh bợ, thái độ nịnh nọt vô cùng buồn cười. Trần Vũ Phàm đứng một bên thiếu chút nữa là bật cười, Lưu Bính Nam này cũng quá đi, tiểu nhân mà cũng nói ra được, thật sự là bộ dạng của một nô tài. Trên mặt Mộ Minh Hiên thái độ vẫn lạnh lùng trước sau như một, cũng không thèm để ý ông ta nói cái gì, thậm chí anh cũng không có ý muốn nghe, đôi mắt nhìn như không thèm để ý lướt qua bên trong quầy chuyên doanh. Lưu Bính Nam cũng không ngờ tới hôm nay khai trương quầy chuyên doanh, Mộ Minh Hiên có thể tới, đã nghĩ mình sắp chết rồi, nay lại có một chiêu bài sống cứu vớt ông. Nhìn xem quầy chuyên doanh bên này vô cùng náo nhiệt, từ lúc Mộ Minh Hiên đến bên này, lượng khách đã gia tăng thêm ba trăm phần trăm, trong lòng Lưu Bính Nam đã cười đến nghiêng ngả rồi. Đầu năm nay, những thứ khác đều là cái mông, có tiền mới có quyền đúng đạo lý nha ! Triết học gia Lưu tổng nha . Mộ Minh Hiên cũng không nhìn thấy hình bóng quen thuộc kia, vốn bây giờ cô không đi làm, nghĩ lại thì trong lòng không biết vì sao lại thất vọng. “Vũ Phàm, chúng ta đi thôi” Mộ Minh Hiên đứng được một lát thì cùng với Trần Vũ Phàm rời đi, Lưu tổng cúi đầu khom lưng cung kính tiễn Mộ Minh Hiên đi. “Vũ Phàm, phải nắm chắc kế hoạch với Octavia Land” Mộ Minh Hiên vừa đi vừa bàn việc với Trần Vũ Phàm. “Ừ, yên tâm đi, tất cả đều tiến hành rất thuận lời” Trần Vũ Phàm đầy tự tin nhìn Mộ Minh Hiên nói. “Ừ, nhờ vào cậu” Hai người đi ra khỏi cao ốc, ngồi xe trở về công ty. ~~~o0o~~~ “Leng keng keng, leng keng keng…” Lúc Dương Tư Noãn còn đang ước hẹn cùng Chu Công thì điện thoại bỗng nhiên vang lên. “Chán quá đi…” Dương Tư Noãn lẩm bẩm trong miệng một tiếng, lấy gối che lại hai tai tiếp tục ngủ. Nhưng điện thoại lại quá chuyên nghiệp rồi, tiếng chuông vang lên không ngừng. Phiền chết người đi được, Dương Tư Noãn hất gối qua một bên, cầm lấy điện thoại bấm phím nghe, vẫn nhắm mắt khó chịu nói “Alô, ai vậy ?” “Con heo lười, còn đang ngủ hả ? Nhanh rời giường đi thôi, mặt trời đã chiếu lên mông rồi kìa” Vừa nghe giọng nói của Dương Tư Noãn thì đã biết cô đang hẹn hò cùng Chu Công, ngược lại tinh thần Điền Điền rất sảng khoái. “Heo, tớ van cậu, hôm nay là ngày nghỉ đó” Sau khi Dương Tư Noãn biết là Điền Điền thì lửa giận lại bốc cao, cái con chết bầm này, tinh thần thật tốt quá. “Aiz, thời gian tốt như vậy lại bị cậu lười để cho lãng phí” Tại đầu điện thoại bên kia Điền Điền rung đùi đắc ý nói. “Cái con thối tha này, ta mà ngươi còn không để yên, thật vất vả giờ mới được nghỉ ngơi, muốn ngủ để lấy sức mà cũng bị nhà ngươi phá bĩnh, xem ta trừng trị nhà ngươi thế nào đây” Dương Tư Noãn cảm giác mình khóc không ra nước mắt nha. Trong khoảng thời gian này đi làm rất là mệt, rất cần nghỉ ngơi nha, con gái mà không nghỉ ngơi tốt thì sẽ nhanh gìa nha. “Hừ, không biết tốt xấu gì cả, không nhìn thấy tấm lòng tốt đẹp của người ta” Điền Điền không đầu không đuôi nói một câu làm Dương Tư Noãn không hiểu gì cả. “Có ý gì hả, có chuyện thì nói nhanh lên, ta còn muốn ngủ nữa” “Cái thái độ gì vậy ? Thái độ của cậu như vậy là giống như không muốn biết rồi, quên đi” Điền Điền cố ý nói móc Dương Tư Noãn. “Không muốn nói thì thôi, sayonara” Dương Tư Noãn biết rõ tính Điền Điền, nha đầu kia nói mãi không ngừng, nó mà đã muốn nói ra thì không cần người ép buộc. “Được rồi, tớ nói cho cậu biết, cậu nghe cho rõ ràng nha” Quả nhiên Điền Điền nhịn không được. “Được, nói nhanh lên” Tuy Dương Tư noãn cười đắc ý, nhưng mà đồng thời cô cũng rất tò mò, rốt cuộc có chuyện gì mà làm cho nha đầu kia sáng sớm gọi điện thoại quấy rầy cô. “Xì, rửa sạch tai nghe kỹ lời ta nói đây” Điền Điền ra vẻ nghiêm túc nói “Bên trường Lưu Húc mời được học giả tiếp thị cao cấp nổi tiếng quốc tế Roch đến trường tọa đàm, có nghĩ muốn đi nghe không ?” “Thật vậy sao ?” Dương Tư noãn mở to mắt ngồi dậy “Nghĩ gì nữa, đương nhiên là đi rồi ?” Từ khi bắt đầu lên đại học, giáo sư Roch vẫn là thần tượng mà Dương Tư Noãn sùng bái. Lúc giáo sư Roch chưa được bốn mươi tuổi thì đã là truyền kỳ, là thần thoại trong giới kinh doanh tiêu thụ trên thế giới rồi. Nếu như bản thân mình được nghe ông dạy bảo thì đây là vinh quang lớn lao nhất trong đời rồi. “Muốn đi hả, được rồi, nịnh nọt tớ đi” Tại thời khắc quan trọng thì Điền Điền chơi ác. “Điền Điền tốt nhất, tớ biết rõ cậu có cách mà” Dương Tư Noãn ngoắt ngoắt cái đuôi nịnh bợ Điền Điền. Những lời này lọt vào trong tai Điền Điền rất có hiệu quả “Ừ, được rồi, nhìn bộ dáng trẻ con đáng thương của cậu, cho nên tớ sẽ cho cậu cơ hội lần này” Điền Điền nhàn nhạt nói. “Thật vậy hả ?” Dương Tư Noãn hưng phấn nhảy tưng tưng trên giường “Điền Điền, tớ yêu cậu” “Nôn, đồ nịnh bợ. Tối nay sáu giờ tớ đến đón cậu” Sau đó Điền Điền lại thần bí nói “Đến lúc đó sẽ cho cậu một niềm vui bất ngờ” “Niềm vui bất ngờ ngoài ý muốn gì hả ?” Thật là, nha đầu kia suốt ngày thần kinh cứ hề hề hà hà. “Gì mà ngoài ý muốn chứ ?” Đầu điện thoại bên kia Điền Điền bất mãn nhếch miệng nói “Bây giờ không nói cho cậu được, đến lúc đó sẽ nói cho cậu biết” “Thật là, nói ra dụ khị người ta tò mò. Đúng rồi, Điền Điền, cậu nói xem tớ nên mặc áo quần gì là tốt nhất ?” Dương Tư Noãn không lựa chọn được hỏi. “A, my god” Điền Điền ở đầu điện thoại bên kia liếc mắt “Cô kia, cô đi là đi để nghe người ta thuyết trình, không phải đi để quyến rũ đàn ông, biết chưa ? Hơn nữa, người ta đã trung niên rồi, cậu cũng không nên phá hỏng hài hòa của xã hội chứ” “Xùy” Dương Tư Noãn đỏ mặt khẽ gắt “Lộn xộn cái gì, mặc đẹp một tí cũng là một loại tôn trọng người khác đó” “A, đúng không ? Ta đây phải suy nghĩ lại đã” Điền Điền ra vẻ tự hỏi, trên khuôn mặt là cười tà “Tớ nghĩ, cậu mặc…” “Mặc cái gì là tốt nhất đây ?” Dương Tư Noãn bị Điền Điền cố tình ra vẻ thần bí đến muốn hôn mê rồi. “Chà, tớ nghĩ cậu không nên mặc áo quần là tốt nhất” Sau khi Điền Điền nói xong, nhịn không được cười lên ha hả, thiếu chút nữa là rơi nước mắt. “Điền Điền” Dương Tư Noãn ở bên này nghiến răng nghiến lợi do bị nha đầu kia đùa bỡn “Tớ cảnh cáo cậu, lúc đi đường vào ban đêm nên cẩn thận một chút, coi chừng tớ đem cậu…hừ hừ” “Ha ha ha ha, tớ sợ quá đi” Điền Điền quá mức vui vẻ rồi. Dương Tư Noãn tức giận tắt máy luôn, nha đầu kia ba ngày không đùa bỡn cô thì nhất định sẽ khó chịu. Nhưng mà nghĩ đến buổi tọa đàm của giáo sư Roch thì cô lại kích động lên, trên mặt lại nở một nụ cười tươi rói




Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.