Tổng Tài Quá Tàn Nhẫn

Chương 108: Trở về



Edit: Meimoko

………………………

Tình Không nghe Hàn Húc nói qua, mẹ của Sơ Tình từng cứu Lôi Ân một mạng, cũng là thời điểm đó, cho nên Sơ Tình là trách nhiệm đời này hắn không thể buông bỏ, nhưng cô nghĩ thế nào cũng không ra, tại sao Sơ Tình lại là con của Mộ Linh?

Cô không phải là con của mẹ hay sao?

Trong đầu óc hỗn loạn, Tình Không đột nhiên mất đi năng lực tự hỏi.

Bên tai, Tả Sâm còn tiếp tục nói, “Mộ Linh, so với Sơ Tình, anh còn cảm thấy Tình Không còn giống con gái em hơn! Em nói có phải không?”

Tình Không càng nghĩ càng đau đầu, cô và Sơ Tình bộ dạng giống nhau như vậy, ngay cả nhóm máu cũng giống nhau……

Trong đầu nảy ra một suy nghĩ, không, điều đó không thể nào!

Tình Không run rẩy cắn cánh môi, Tả Sâm còn đang chìm trong suy nghĩ của mình nên không nhận ra sự khác thường của Tình Không!

“Không, ….không phải….!” Tình Không không tin lắc đầu, Hắc Ngân Thánh sẽ không lừa cô, cô không có chị em, mẹ của cô ta không phải Mộ Linh!

Tình Không hoang mang rối loạn quay đầu rời đi, đầu choáng váng vô cùng, thiếu chút nữa không thấy rõ đường phía trước, nghiêng ngả lảo đảo chạy về phòng.

Cô phải về Las Vegas, thân thế của cô chỉ có Hắc Ngân Thánh biết!

“Mộ tiểu thư, cô muốn đi đâu?” Tình Không vừa chạy tới dưới lầu, Thác Ni đã chặn tay lại, Tình Không lo lắng gạt tay nói,“Tôi muốn về Las Vegas!”

Lúc này, Tả Sâm cũng đi đến, vừa kịp nhìn ra sắc mặt Tình Không khác lạ, thì cô đã nhanh chóng chạy về phía ông,“Cha nuôi, con muốn quay về Mĩ, cha có thể giúp con được không?”

“Làm sao mà phải vội vàng như vậy? Là về Las Vegas sao?” Tả Sâm nhìn vẻ mặt đầy lo lắng của cô, ông cũng thấy dị thường, “ Xảy ra chuyện gì sao? Tại sao con phải đột nhiên đi như thế?”

Vâng, có rất chuyện quan trọng! Quay trở về con sẽ kể cho cha nghe, nhưng hiện tại con nhất định phải đi!”

Tình Không kiên quyết, sự quyết tâm lộ ra trong từng lời nói, chưa bao giờ cảm giác phải trở về bên cạnh Hắc Ngân Thánh lại mạnh mẽ không gì cản trở nổi như lúc này!

“Được! Cha kêu Thác Ni đưa con ra sân bay!” Tả Sâm quay ra gật đầu với Thác Ni, bóng người nhanh chóng nhận lệnh đi ra ngoài.

Tình Không cảm kích ôm lấy Tả Sâm, nghẹn ngào nói,“Cảm ơn người, cha nuôi!”

Sự cảm kích đối với ông, không phải một hai ba câu nói được hết, sau khoảng thời gian bên ông ở La Mã, cảm giác đối với ông giống như đối với trưởng bối!

Lúc cô bị Lôi Ân mang trở về La Mã, cô không thể ngờ ngày rời khỏi lại dễ dàng như vậy.

“Đứa con ngoan, chúng ta còn có thể gặp lại!”

Tả Sâm vỗ vỗ tay cô, Tình Không cũng thuận theo ông, ngay lập tức họ cùng đi ra ngoài, Thác Ni đã đem xe ra đợi sẵn.

Thẳng đến khi ngồi máy bay đến Las Vegas, sự hoài nghĩ trong lòng cô vẫn không hề giảm, thậm chí còn mãnh liệt nóng hổi hơn.

Nơi cô sinh sống suốt hơn hai mươi năm, mấy tháng ngắn ngủi rời đi, khi trở về lại căng thẳng đến tột cùng.

…………..

Las Vegas, sòng bạc.

“Tứ ca, nơi đó đang gọi ……!”

Một thanh niên tóc đỏ nhanh nhẹn chạy đến trước mặt một người đàn ông đang hút điếu xì gà, gã lập tức đứng lên, sau đó gọi mấy tên thủ hạ,“Đi qua xem!”

Trong sòng bạc, tiếng bàn quay vẫn đều đều vàng lên, một đống coin chất đầy trước mặt gã, đang lúc gã hí hửng muốn rời đi thì ngay lập tức phía sau có đôi bàn tay to lớn đè vai gã lại.

“Làm gì?”

“Tiểu tử, ở địa bàn của tao mà dám chơi gọi bạc, không muốn sống chăng có phải không?”

Long tứ híp mắt, đám người xung quanh sợ tới mức không ai dám ho he, người đàn ông bị giữ chặt trên bàn quay, Long Tứ nhìn thủ hạ gật đầu, một nhát dao sắc bén đâm ngay xuống bên cạnh mặt người đàn ông.

“Đừng mà ….. Tứ ca….em sai rồi…. đừng chặt tay em….,tiền này em xin để lại cho anh, xin anh cho em con đường sống……”

Người đàn ông gào khóc thảm thiết, thân mình không ngừng vặn vẹo, chung quanh lại tiếp tục huyên náo, tựa hồ những trường hợp đổ máu như vậy đã quen mắt rồi.

Chú em là lần đầu tiên đến đây hả? Ngay cả quy củ cũng không hiểu? Không giáo huấn mày một trận là mày nghĩ Long Tứ tao là bù nhìn hả!” Long Tứ khinh miệt thổi ra một làn khói xì gà lên mặt gã đàn ông đang bị đè. Bảo kê trong sòng bạc đều là những tay chân của hắn đã qua đào tạo, chỉ cần có người tác quái sẽ lập tức báo hiệu, thêm vào đó nơi này lại là sòng bạc lớn nhất Las Vegas, đương nhiên không thể để mấy tiểu gà bông như thế này đến đây ăn thua làm càn.

“Em không dám…., thật sự không dám, Tứ ca, tha cho em lần này đi!”

Long Tứ ngó lơ, gã đạp một cước lên chân người đàn ông. Gã ta ngã sụp xuống, sắc mặt đã không còn giọt máu.

“Xin tao? Hiện tại mới biết mình sai sao? Muộn rồi! Tao phải giữ lại đôi bàn tay của mày!”

“Ra tay!”

Người đàn ông vùng vẫy thoát khỏi bàn tay đang kìm chặt lấy mình, thét lên những tiếng kêu tuyệt vọng, không biết từ đâu chặn đường gã nhìn thấy trước mặt một đôi chân dài, đôi giày da bóng lộn, gã ôm chân lấy người đó như là vị cứu tinh duy nhất lúc này.

“Cứu tôi….., không dám, thật sự ……….không dám ……”

Hắc Ngân Thánh chán ghét lui về phía sau, ngồi xổm xuống. Trước khi người đàn ông kia kịp nhìn đến chiếc mặt nạ bạc, con dao trong tay hắn đã vung lên, mười ngón tay rơi xuống đất, Hắc Ngân Thánh rất nhanh đứng dậy, sắc mặt không hờn giận nhìn về phía Long Tứ, “ Không biết cách làm sao? Lề mề!”

Long Tứ bị dọa đến mồ hôi lạnh, ngay cả thủ hạ của gã cũng không biết dao trong tay đã bị Hắc Ngân Thánh lấy đi từ lúc nào.

Hắc Ngân Thánh vừa ngồi xuống, Long Tứ cũng đi theo vào phòng nghỉ, chậm rãi mở miệng nói, “ Những lời ta nói lần trước, còn gì lo lắng muốn hỏi nữa không?”

“Dạ, kỳ thật căn bản không có gì lo lắng cả, đi theo Ngân Đế, mới là sự lựa chọn chính xác nhất!”Long Tứ nịnh nọt nói, lại nghe thấy Hắc Ngân Thánh hừ lạnh một tiếng, “Nhanh thôi, ta sẽ cho anh biết, sự lựa chọn của mình không sai!”

“Dịch Phong!” Hắc Ngân Thánh búng tay, Dịch Phong đem danh sách một bộ phận trong Địa Ngục môn đến, “Đây là các phân đường và đường chủ, biết phải làm gì rồi chứ?”

Hắc Ngân Thánh rất nhẫn nại nhìn Long Tứ trước mắt, mồ hôi trên trán gã tuôn rơi, ngay cả thân thể cũng không cử động.

Năm mươi hai phân hội, luôn luôn có tay chân ngầm của Hắc Ưng, nay Hắc Ngân Thánh đưa cho hắn vấn đề nan giải như thế này, nếu bị Hắc Ưng biết, gã nhất định sẽ chết rất khó coi.

“Ta tin, anh sẽ có biện pháp thuyết phục tất cả bọn họ!”

Chiếc mặt nạ bạc trên khuôn mặt Hắc Ngân Thánh lóe lên, hắn vỗ mạnh vai Long Tứ, cũng cất bước đi ra ngoài.

Ngân Đế, bên biệt thự truyền tin đến, phu nhân đã trở lại, cũng đã gặp được Tô tiểu thư……” Hắc Ngân Thánh vừa lên xe, Dịch Phong đem tin tức vội vàng thông báo, hắn ra lệnh, “Lái xe, trở về!”

Không đến nửa giờ, thân hình cao lớn của Hắc Ngân Thánh bước xuống từ chiếc MayBach, ba bước cũng thành hai đi nhanh về phía biệt thự.

Có thể khiến hắn nhanh chóng bước đi như vậy, trừ Tình Không, cũng chỉ có mẹ của hắn- Hứa Tuyết Cầm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.