Tổng Tài Quá Tàn Nhẫn

Chương 112: Một màn tàn nhẫn



Dưới ánh đèn, vết sẹo của Hắc Ngân Thánh càng thêm phần dữ tợn, cho dù cô nói thật đi nữa, ánh mắt của Hắc Ngân Thánh vẫn trùng xuống.

Hắn để ý cái nhìn của cô đối với hắn, để ý thực sự!

Hắn không thích trong mắt Tình Không lộ ra vẻ chán ghét kia, hắn chả thèm quan tâm ngoại hình mình thế nào, nhưng mà…Tình Không cư nhiên lại nói ghê tởm khuôn mặt hắn!

Hắn trầm mặc, nhìn bộ dạng phòng vệ của cô, sau đó lại đeo mặt nạ lên tiêu sái bước ra ngoài.

Cửa căn phòng sát vách bị đạp ra, Tô Khuynh vừa tắm rửa xong kinh ngạc khi nhìn thấy Hắc Ngân Thánh mạnh mẽ bước vào.

Tô Khuynh còn đang muốn kéo khăn tắm lên che người thì bị ngăn lại, cao lớn thân mình áp lên, ngón tay không nhẹ không nặng xoa nắn da thịt của ả.

Cô cắn răng, rõ ràng rất đau, nhưng một tiếng kêu cũng kêu không nổi!

Đối với hắn mà nói, Tô Khuynh chỉ có giá trị phát tiết!

Hắc Ngân Thánh tắt đi đèn điện trong phòng, sau đó tháo mặt nạ, đặt bàn tay Tô Khuynh lên khuôn mặt hắn.

Lời nói mang đầy sự bi thương,“Tình Không, đừng chán ghét ta……”

Tay ả vừa chạm vào vết sẹo kia, trong lòng nhói đau.

Tình Không hẳn là đã nhìn qua gương mặt hắn, cho nên hắn mới có thể ở trước mặt ả mà toát ra vẻ đau thương như vậy.

“ Em yêu anh còn không kịp, làm sao có thể chán ghét anh được?” Bàn tay Tô Khuynh nhẹ nhàng vuốt qua má hắn, Hắc Ngân Thánh được an bình an ủi, mạnh mẽ hôn lên môi ả.

Bởi vì càng ngày càng hiểu được làm thế nào để khiến hắn vui, trên người cô bắt đầu cũng xức nước hoa oải hương, hương vị quen thuộc này khiến cho con mãnh thú trong lòng hắn trỗi dậy.

“Tình Không, Tình Không……” Hắn tựa hồ đã quen trong bóng tối ôm lấy Tô Khuynh, rồi miệng gọi tên người con gái khác.

Tô Khuynh rất nhiệt tình đón hùa với hắn, chỉ có khi hắn tiến vào thân thể cô, cô mới cảm nhận hắn là người đàn ông!

Động tác của Hắc Ngân Thánh trực tiếp mà lại thô lỗ, biến thân hình Tô Khuynh đầy những vết thương, nhưng hắn không buông tay, ả cũng không mong ngừng.

“Thánh, yêu em, yêu em được không?” Ả ôm hắn thắt lưng, cảm thụ được sự nóng bỏng của hắn vùi vào thân thể ở chỗ sâu, ả nức nở, la lên tên của hắn, cũng chỉ có ở phía sau, ả mới có thể không kiêng nể gì kêu tên của hắn.

Hắc Ngân Thánh gầm nhẹ, dành cho ả từ sung sướng này đến sung sướng khác……

*********

Hứa Tuyết Cầm tin phật, hàng tháng đều ăn chay vài ngày, Tình Không lúc xuống lầu thì thấy bà đang cầm tràng hạt, đi về cổng phía nam, miệng bà thi thoảng lẩm bẩm, Tình Không im lặng đi qua, không có nhiễu bà, chờ bà niệm xong một đoạn kinh phật, cũng nhìn thấy Tình Không.

“Hôm nay sao con lại dậy sớm vậy?” Hứa Tuyết Cầm hướng Tình Không đi tới, ánh mắt từ ái vuốt tóc cô, Tình Không nhìn bà một thân áo giản dị, không khỏi hỏi,“Cầm di, ngươi muốn đi ra ngoài sao?”

“Đúng vậy! Hôm nay muốn đi Nhã Cư Các!”

“Ta cũng phải đi! Ta với ngươi cùng đi!” Tình Không trước kia cũng cùng hứa tuyết cầm đi qua kia tòa sạch sẽ nhã cư, là cái thanh tĩnh hảo địa phương, hứa tuyết cầm bình thường muốn ở nơi nào đãi ở lên trời, ăn chay niệm phật.

Xe chuẩn bị xong, Tô Khuynh nhìn hai người chuẩn bị xuất phát, còn có một đám người theo cùng, lấy lòng hỏi, “Tình Không, Cầm di, hai người định đi đâu vậy?”

“Khuynh khuynh đến đây! Chúng ta đi thôi!” Tình Không hưng phấn kéo Tô Khuynh, vẻ mặt Hứa Tuyết Cầm không chút thay đổi, lạnh lùng nhìn Tô Khuynh một cái.

Phía sau xe bọn họ là bốn chiếc xe khác, một đường đến Nhã Cư Các sớm đã được Hắc Ngân Thánh bao trọn.

Hương trầm nghi ngút, Tô Khuynh vừa mới bước vào đã cảm thấy cổ mình không thoải mái, ả lùi dần về phía sau Tình Không, Tình Không nhìn thấy sự khác thường của Tô Khuynh, vì thế cố gắng đi chậm lại chờ ả, “Khuynh khuynh, cậu làm sao vậy?”

“Không có gì đâu, mọi người đi vào trước, tớ sẽ vào sau!” Tô Khuynh khoát khoát tay với Tình Không, rẽ sang một hướng khác trên hành lang.

Hứa Tuyết Cầm nhìn theo bóng dáng ả, liền cũng đi về hướng đó.

Trong toilet, Tô Khuynh nôn khan, đột nhiên bóng người xuất hiện khiến ả kinh hãi.

“Cầm….Cầm di?”Tô Khuynh bất ngờ, ả không ngờ bà lại vào đây.

“Cô đang mang thai?” Hứa Tuyết Cầm là người từng trải, bà vội vàng túm lấy cổ tay của Tô Khuynh, ánh mắt sắc bén nhìn ả, ả chột dạ cúi đầu.

Chính ả cũng không biết, nhưng đích thực ả cũng đã mưu tính đến việc này!

“Cô đúng là một người phụ nữ không đơn giản! Tình Không đơn thuần, cho nên ngây ngốc mới bị cô lợi dụng, nhưng tôi không cho phép cô làm tổn thương con bé! Nếu không con tôi cũng sẽ không bỏ qua cho cô!”

Hứa Tuyết Cầm bỏ ra tay ả ra, có chút đăm chiêu nhìn cái bụng vẫn còn đang bằng phẳng kia, sau đó đi ra ngoài.

Tô Khuynh tức giận đập tay lên thành đá, Tình Không, Tình Không, vì sao bọn họ đều thiên vị Tình Không?

Tô Khuynh đi ra toilet, ngay lập tức ngoài cửa đã có hai bóng đen cao lớn chặn đường.

Tình Không thấy Hứa Tuyết Cầm đi vào ghế ngồi, sau lưng lại chẳng có ai, vì thế nói, “Khuynh Khuynh đâu?”

“ Cô ta hơi không được khỏe, dì sai người đưa về trước rồi!” Hứa Tuyết Cầm đưa cho Tình Không một ly trà đá, còn nghe thấy cô gái thì thầm nói, “ Đang yên lành sao tự dưng lại không khỏe nhỉ?”

******

Hắc Ngân Thánh trở về thời điểm đã muốn là chạng vạng, hắn đi tiếp lên lầu, đi vào Tô Khuynh phòng, Dịch Phong vì hắn rớt ra cửa phòng, “Cô ta đang ở bên trong!”

“Là thật hả?” Hắc Ngân Thánh lãnh một đôi con ngươi hỏi, Dịch Phong gật gật đầu, “Dạ!”

Tô Khuynh bị trói hai tay, khi cảm nhận thân hình cao lớn kia đang gần tiến lại phía mình, ả ngước khuôn mặt hãy còn đầy nước mắt, hoảng loạn nhìn hắn.

“Em sai rồi, Ngân Đế, đừng mà…, không cần……” Nàng bối rối lắc lắc đầu, Hắc Ngân Thánh đột nhiên bóp lấy cổ ả, lôi cô ả từ trên giường trở dậy, “Phải không? Cô sai ở chỗ nào?”

“Tô Khuynh, ta còn thật sự là xem ngươi!” Hắc Ngân Thánh híp nguy hiểm con ngươi, cả người đều tản ra thú tính bàn hơi thở.

Mềm a đến của nàng trên mặt, Tô Khuynh dọa nhắm hai mắt lại, “Ta, ta không phải cố ý!”

“Cô hẳn biết rõ, không có sự đồng ý của ta, không người phụ nữ nào có quyền hoài con của ta!” Bàn tay đang siết cổ Tô Khuynh càng thêm siết chặt, Tô Khuynh thở không nổi, ảvuốt tay hắn, liều mạng giãy dụa.

“Tô Khuynh! Lá gan của cô thực sự rất lớn!”

“Đó..đó là…….. Đừng, không, đừng mà….!” Tô Khuynh cố gắng hết sức vặn vẹo, Hắc Ngân Thánh lại cười càng thêm lãnh huyết, “Nếu biết sai rồi, vậy nhận trừng phạt đi!”

“Không……”Tiếng của ả còn chưa kịp thốt ra, nhưng đã cảm thấy thân thể đau xót, loại đau đớn giống như cắt bỏ da thịt, khi Tô Khuynh vừa kịp trông thấy bóng người trước cửa, cố gắng hết sức la lên,“Tình Không!”

Tình Không còn không kịp ngăn cản, thì đã nhìn thấy Hắc Ngân Thánh vung con dao trong tay lên, nhanh như cắt đâm vào bụng của Tô Khuynh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.