Tổng Tài Quá Tàn Nhẫn

Chương 139: Tìm được cô



………….

Hắn không thể tin được, nàng thật sự xuất hiện ở trước mặt hắn!

Sơ Tình cảm thấy bên hông căng thẳng, một lực mạnh mẽ ôm chầm lấy cô, làm cô không thở nổi. Mạnh mẽ như thế, giống như Lôi Ân, nhưng nhận ra đó không phải là Lôi Ân!

“Tình Không, Tình Không, ta rất nhớ em!” Hơi thở của Hắc Ngân Thánh phun ở cổ Sơ Tình, khi Sơ Tình quay đầu lại, khi nhìn đến chiếc mặt nạ màu trắng bạc thì kí ức như thủy triều dâng lên trong đầu cô, cô lập tức quên giãy dụa, thân thể run run tùy ý để hắn ta ôm.

Hắc Ngân Thánh lấy tay giữ lấy cằm cô, hôn lên môi cô, loại cảm giác này không phải của Tình Không, là cô ta!

Hắc Ngân Thánh đột nhiên đẩy cô gái ra, đây là người phụ nữ của Lôi Ân!

Khuôn mặt này, cùng Tình Không giống nhau, hắn có thể đoán ra cô gái trước mắt là chị em sinh đôi của Tình Không, thật không ngờ đó cũng là người hắn đã cưỡng bức, cháu gái của hắn sao?

Trong thế giới của hắn, luân lý, đạo đức, chính nghĩa, toàn bộ bị hắn quăng sang một bên, đơn giản, hắn muốn ở bên người phụ nữ của hắn!

“A……” Sơ Tình té ngã, ánh mắt e ngại nhìn người đàn ông trước mặt, chính là mặt nạ màu bạc kia, ở trong mộng của cô giống như ma quỷ, hủy đi cô, hủy đi toàn bộ hạnh phúc của cô!

“Ông là ai?” Ngay sau đó, Sơ Tình tiến lên, vẻ mặt oán hận nhìn chằm chằm khuôn mặt này, giống nhau phải nhĩn rõ xem hắn rốt cuộc là ai.

“Ông vì sao muốn hủy hoại tôi? Tôi hận, tôi hận, ta hận ông!” Nước mắt Sơ Tình rơi xuống, mất đi khống chế lấy tay đánh Hắc Ngân Thánh, phát tiết ủy khuất trong lòng.

Cô đơn thuần cho rằng, nếu cô không bị người này cường bạo, cô sẽ hoàn mỹ dâng lần đầu tiên cho Lôi Ân, cô cũng sẽ cùng hắn sinh con! Bọn họ có thể hạnh phúc sống cùng nhau!

“Đàn bà ngu xuẩn!” Hắc Ngân Thánh lộ vẻ chán ghét, cho dù cô ta có khuôn mặt giống Tình Không như đúc, nhưng mà là đồ thứ phẩm, Tình Không không thể thay thế.

Hắc Ngân Thánh đánh ngất Sơ Tình bằng một tay, Sơ Tình lập tức mất đi ý thức, mềm ngã vào trong lòng hắn, khóe miệng Hắc Ngân Thánh cong một chút, âm trầm tươi cười, ngón tay điểm điểm lên khuôn mặt mềm mại này, ôm cô rất nhanh rời đi.

Lúc Tả Sâm phát hiện Sơ Tình không thấy cũng đã là buổi tối, những tên bảo tiêu canh giữ cửa sau đều bị đánh ngất, Tả Sâm giận tím mặt, khá lắm Hắc Ngân Thánh, dám dưới mắt của ông bắt người.

Uy hiếp ông sao?

Khi Hắc Ngân Thánh đem Sơ Tình mang về Paradise, Dịch Phong có chút giật mình, “Ngân Đế, người đàn bà này……”

Hắn đương nhiên biết Sơ Tình, lần trước ở La Mã, Hắc Ngân Thánh sai người tìm Tình Không, lại đem Sơ Tình dẫn theo trở về, hai khuôn mặt này thật sự rất giống, nhưng hắn ở bên người Hắc Ngân Thánh đợi nhiều năm như vậy, đối với Tình Không hết thảy cũng đều rõ như lòng bàn tay.

“Ta có chủ ý!” Hắc Ngân Thánh thô lỗ đem cô gái ném đi, Dịch Phong còn có chút cố kỵ, “Nhưng mà, nơi này là địa bàn của Lôi Ân!”

“Dịch Phong, không có nghe nói qua sao? Nơi nguy hiểm nhất cũng là nơi an toàn nhất!”

Hắc Ngân Thánh cười, vẻ mặt sâu không lường được, hắn biết Lôi Ân thống hận nhất người khác uy hiếp hắn, không sao, hắn thích khiêu chiến kẻ như vậy!

**********

Lôi Ân phẫn nộ đem bàn làm việc phá hư, trong mắt tức giận giống như muốn thiêu cháy toàn bộ biệt thự.

“Bá tước nói, xác định tình tiểu thư bị Hắc Ngân Thánh mang đi, nhưng hiện tại người ở trên tay Phí Lạc Y Nam!” Tra Lý nhìn Lôi Ân tức đến nổi gân xanh, hắn rất ít tức giận giống như bây giờ, tức giận đến mất lý trí, ngay cả giết người cũng không đủ để giải hận!

“Phí Lạc Y Nam……” Lôi Ân nhắm mắt, lần đó cùng Tình Không đi Tam Giác Vàng, Sigmund Freud chết dưới ở súng của hắn, con lão tới tìm hắn báo thù sao?

“Tìm ra cho tôi, nhất định phải đem hắn lôi ra!” Trùm ma túy lớn của Tam Giác Vàng, cha hắn từng đưa bảo hộ con trai rất khá, cũng không có nhiều người biết hành tung của hắn ta.

“Dạ, điện hạ!” Tra Lý và Dịch Hàn lần lượt lui ra ngoài, Lôi Ân một quyền nện ở bàn gỗ lim.

Hắn làm sao có thể sơ ý như vậy, nếu Sơ Tình lại một lần nữa xảy ra chuyện ngoài ý muốn, hắn cả đời cũng sẽ không tha thứ chính mình!

…………..

Tình Không híp mắt miễn cưỡng nằm ở ghế dài ban công, dưới lầu bên bể bơi, Hàn Húc ngồi xổm vuốt ve tàng ngao màu đen, Tình Không giương mắt nhìn, kia.. không phải là King bị Lôi Ân mang đi sao?

Tinh thần nó tựa hồ không tốt, Hàn Húc đang đùa với nó.

Tình Không lập tức đứng lên, sau đó đi ra ngoài.

“Mày làm sao thế?” Tình Không nhẹ nhàng không tiếng động đi đến phía sau Hàn Húc, sau đó dùng chân đá đá King đang nằm, vết thương trên mặt Hàn Húc cũng tương đối lành lại rồi, nhìn động tác Tình Không thô lỗ như vậy, vội vàng đẩy cô ra.

“Cẩn thận một chút, đừng đá nó!”

“Làm sao vậy? Trở lại bên người Lôi Ân nuôi nhanh như vậy đã yếu ớt rồi, tôi cứ đá đấy!” Tình Không lại đá thêm vào King, chọc nó bất mãn hừ hai tiếng, tiếp tục nằm, tựa hồ đã xem nhẹTình Không.

Con chó đáng chết, mới rời đi khỏi chưa được bao lâu đã không còn nhận mình?

Hàn Húc bị hành động trẻ con của cô làm cho tức cười, sau đó nghiêm trang nói với Tình Không, “Kiềm chế chút đi, con vật này rất quý đấy, rất nhanh có thể sẽ sinh cho cô một tiểu King King!”

“Cái gì…… nói như vậy?” Tình Không tiêu hóa không được ý tứ trong lời nói của anh ta, đôi mắt sáng ngời tròn tròn.

Hàn Húc cười khẽ chống cằm, sau đó giải thích, “Ừm, cô còn không biết? Điện hạ cho cô loại tàng ngao cái, nó đã mang thai!”

Tình Không nghe tin tức sau, thiếu chút nữa hộc máu.

“Lôi Ân!” Tình Không phát điên, chà chà chân, lại tìm không thấy mắng hắn.

Tư duy của người đàn ông kia quả là không giống bình thường.

“Cái kia……là kẻ nào làm nó mang thai?” Tình Không không được tự nhiên xoay hỏi, chọc Hàn Húc cười ha ha, “Mộ Tình Không, tôi hiện tại mới biết được, điện hạ thích cô không phải không có lý do gì!”

“Cười chết anh đi!” Tình Không giận lấy tay đi đánh hắn, rất xa, nhìn có đoàn người hướng bọn họ bên này đi tới, Tình Không nhanh như chớp chạy đi, thân hình kia, chạy so với con thỏ còn nhanh hơn.

Lôi Ân không hờn giận nhíu mày, Tình Không trốn hắn như trốn ôn thần, nhưng hắn hiện tại không có tâm trạng lại đi trừng phạt cô!

“Điện hạ, tìm được rồi, Phí lạc Y Nam cũng ở tại Paradise!”

Lôi Ân theo Tra Lý trong miệng nghe được tin tức này, phẫn nộ bạo câu chửi thề, “shit!”

Hắn sai lầm rồi, những người đó, nguyên lai, ngay tại dưới mắt hắn.

“Tra Lý, Dịch Hàn, triệu tập hai đội tinh anh theo tôi đi!” Lôi Ân dắt súng bên hông, giơ tay ra hiệu, ngoài biệt thự, bốn chiếc xe màu đen đứng ở nơi đó, chờ hắn lên xe, giống như rời cung tên bắn lao vút đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.