Tổng Tài Sủng Thê Bà Xã Em Đừng Chạy

Chương 18: 18





Bà Tiếu Cẩn Tuyên lúc này liền lấy điện thoại ra và gọi cho Mộ Sơ nhưng mỗi lần bà gọi thì lại không có một ai nhấc máy .Bà suy nghĩ "chẳng lẻ thằng bé nó đã tới nhà Thẩm Mộ Diễn rồi sao " .Khi này bà mở cửa tủ ra đập vào mắt bà lần nữa là một cái tủ trống trơn quần áo không thấy đâu ,bây giờ bà chắc chắn là Thẩm Mộ Sơ biết điều gì rồi nên mới dọn đồ đi.

Bà chạy một mạch xuống dưới lầu,tay run run bấm số gọi cho Ngô Đình Đình.

[...]

Đầu dây bên đây Ngô Đình Đình thấy có người gọi liền nghe điện thoại.

- " Alo... alo ".


- " Ngô Đình Đình là bác... là bác Tiếu...Tiếu Cẩn Tuyên đây ".

- " Bác gọi con có chuyện gì sau ,nghe giọng bác có vẻ hoảng hốt vậy ?"

- " Thẩm Mộ Sơ... Thẩm Mộ Sơ nó biết kế hoạch của chúng ta rồi ,bây giờ chúng ta nên đổi kế hoạch thôi con ạ ".

- " Được rồi ! bác cứ bình tĩnh,ngày mai con sẽ qua nhà bác và bàn kế hoạch mới .Bác yên tâm đi lần này con nhất định sẽ giúp bác được ".

[...]

Sau khi kết thúc cuộc gọi Ngô Đình Đình mới biết được ngay lúc này đây điều bà ta quan tâm nhất là kế hoạch hại Ngô Doanh Doanh chứ không hề quan tâm gì tới con mình .Ngô Đình Đình thật cảm thấy ngưởng mộ người mẹ này thật ,thù hận ,căm ghét đã che mù mắt bà ta rồi .Nếu trời không diệt được bà thì cô sẽ tự tay diệt .

[...]

Còn tại nhà của Thẩm Mộ Diễn lúc này mọi người đang dọn dẹp đồ của Ngô Doanh Doanh qua phòng Thẩm Mộ Diễn vì không đủ phòng cho Mộ Sơ.Cô nghe vậy liền không chịu khi phải ở trong phòng với anh nên phản đối lên tục .

- " Thẩm Mộ Diễn sao tôi có thể ở chung với anh chứ .Không thể chấp nhận được ,hay là anh và Thẩm Mộ Sơ ở chung phòng đi dù gì hai người cũng là anh em trai với nhau mà nếu ở chung như vậy sẽ tốt hơn đấy ".


- " Chị dâu ,chị chịu khó ngủ cùng với anh trai em đi .Có chết em cũng không ở cùng anh ta ".

Bây giờ dù cô có nói mãi cũng không được ,nhưng rõ ràng là nhà này có tận 3 phòng thì tại sao lại không cho Mộ Sơ qua phòng thứ ba đó ở thì chỉ có Thẩm Mộ Diễn,Thẩm Mộ Sơ và Thư Trạch biết được chuyện này .Chỉ có duy nhất cô là không hề biết và có lần cũng đi nhầm qua phòng đó nhưng căn phòng này luôn đóng cửa nên cô cứ nghĩ nó là nhà kho .

Đêm đã khuya Thư Trạch cũng đi về ,Thẩm Mộ Sơ thì đã vào phòng .Bây giờ chỉ còn mình cô với anh ở ngoài .

- " Ngô Doanh Doanh về phòng thôi ".

Anh vừa nói vừa nắm tay cô đi nhưng rồi cô vun tay anh ra .

- " Không đời nào .Tôi... tôi... tôi... tôi không muốn ở chung phòng với anh ,có chết tôi cũng không muốn ".

Cô gái này có vẻ hơi cứng đầu.Nhưng dưới tay Thẩm Mộ Diễn thì không biết cô có còn như vậy không ,Mộ Diễn cũng rất có kinh nghiệm đối đầu với những cô gái cứng đầu như vậy .Anh đã từng có một mối tình rồi mà nên việc này rất dễ đối với anh .

- " Ngô Doanh Doanh nếu cô không muốn vào phòng thì tôi sẽ cho cô ở đây luôn và tôi nói cho cô biết trong căn nhà này rất là ghê. Nếu đứng đây mà cô có gặp ma cũng không ai cứu cô đâu ".

Nói xong anh quay lưng đi nhưng không thấy cô phản ứng gì .Anh nghĩ con gái sẽ cùng có một nỗi sợ chứ nhưng cô thì khác không sợ ma chẳng lẽ là .


- " Ngô Doanh Doanh có con gián dưới chân cô kìa ".

- " A... a... a gián... gián ở đâu anh bắt nó giùm tôi đi ".

Vừa nói cô vừa chạy lại phóng lên người anh và ôm cô anh.

- " Hoá ra là cách này của tôi hiệu quả thật ,cô không sợ ma mà sợ gián ".

Lúc này cô mới biết được là mình đã bị anh ta lừa.







Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.