Tổng Tài Sủng Vật Nhỏ
Đế Khả cô lắc đầu
" bây giờ tôi không muốn xuống nữa"
Thằng An cau mày
" vậy cô ở trên đây một mình đi"
Đế Khả thấy thằng An định đi xuống thì liền nắm tay anh
" anh cho tôi số điện thoại đi tôi sẽ đi xuống"
Đế Khả nhìn anh thì mặt anh hơi đỏ đuôi của anh lại quơ qua quơ lại.
Đế Khả cô định nắm lấy nhưng Thằng An nhanh hơn mà né qua một bên
" tôi bảo cô không được đụng vào"
" tại sao?"
Thằng An thở dài
" Hồ Điệp của chúng tôi không cho bất cứ người lạ nào đụng vào đuôi"
Đế Khả gật đầu thì cười ngọt ngào nhìn anh
" thế anh cho tôi đụng đi chúng ta sẽ không là người lạ nữa"
Thằng An nhìn Đế Khả thì nói tiếp
" kể cả người thân cũng vậy nếu muốn đụng vào thì chỉ có phu nhân của tôi được đụng"
Đế Khả gật đầu
" thế cho tôi đụng vào đi tôi sẽ làm phu nhân tương lai của anh"
Thằng An bây giờ mới để ý tay của Đế Khả nắm tay mình thì anh liền hất ra
" nếu cô đụng vào đuôi tôi. Tôi sẽ không kiềm chế được "
Đế Khả gật đầu
" tôi lạnh quá"
Thằng An nghe vậy thì nhìn xung quanh bây giờ gió rất lớn do họ ngồi trên buồn lái
" thế thì đi xuống"
Đế Khả cau mày bộ hành tinh Hồ Điệp gì đó con trai không ga lăng sao
" anh cho tôi mượn áo khoác đi"
Thằng An mặc ở bên ngoài một chiếc áo khoác mỏng bên trong anh mặc một chiếc sơ mi trắng.
" sao tôi phải cho cô mượn?"
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.