Tổng Tài Sủng Vật Nhỏ
Lưu Yên nghe lời mà ngồi xuống đùi anh nhưng cô hơi ngượng
" tôi ngồi chỗ kế anh là được rồi không cần như vậy đâu"
Đế Kim sau lưng cô để càm lên vai cô động tác rất dịu dàng như sợ ôm mạnh một chút cô sẽ vỡ mất
" mai mốt đi đâu em nói cho tôi biết được không?"
Lưu Yên trầm tư một hồi lâu thì trả lời
" được"
Đế Kim hài lòng mà vỗ vỗ vai cô
" được rồi đi ngủ đi"
Lưu Yên không hề để ý giọng của Đế Kim hơi khàn vì bị dục vọng.
Lưu Yên cười ngọt ngào đứng dậy đi lại phía giường mà nằm ngủ.
Đế Kim nhìn cô ngủ thì càng muốn chiếm đoạt cô hơn. Nhưng anh đó giờ không muốn thỏa mãn với người đã ngủ.
Đế Kim kìm nén dục vọng mà nằm xuống kế cô bọn họ lưng đối lưng đã quen bây giờ nằm như vậy cũng không có gì là lạ.
________
Sáng hôm sau 6 giờ Lưu Yên đã thức cô thức giờ đó cũng đã quen cô nhìn xung quanh cô vương tay ra thì trúng vào ngực Đế Kim.
Lưu Yên rút tay lại nhìn qua bên người cô vừa đụng trúng thì hết hồn
" xin lỗi tôi tưởng anh đi làm rồi nên..."
Đế Kim thức sớm hơn cô 15 phút nếu lúc trước thì anh sẽ đi làm mà không để ý cô.
Nhưng bây giờ lại khác anh cũng không hiểu vì sao anh lại thích ngắm cô ngủ.
" mới sáng sớm đã động tay động chân nếu thích như vậy chi bằng chúng ta tập thể dục trên giường đi"
Lưu Yên nghe xong thì ánh mắt liền thay đổi
" mới sáng sớm tôi không có sức để làm gì đâu anh xem tay tôi đưa lên còn không được?"
Cô vừa nói vừa chỉ tay mình
Đế Kim nhìn cô đúng là giả bộ mà lấy tay này chỉ tay kia thì ai mà tin
" tôi động em chỉ cần nằm im"
Lưu Yên cười ngượng
" tự nhiên tôi cảm thấy buồn ngủ quá thôi tôi ngủ thêm xíu nữa"
Đế Kim cười ngọt ngào nhưng nụ cười này tiếc là Lưu Yên không thấy
" được vậy tôi cũng ngủ"
Đế Kim ôm cô vào lòng mà nhắm mắt.
Lưu Yên hết hồn mà hơi rụt lại lúc sống chung tới giờ đây là lần đầu anh ôm cô ngủ như vậy
________
Nu9 với Nam9 chưa hết khổ đâu nha tôi còn ngược dài dài 🙄
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.