- Em nói gì cơ? ( Anh lấy tay sờ lên trán Yên Yên rồi lại sờ lên trán mình) Không sốt hay tại trà gừng này nhỉ, mình pha không đúng à. Sao uống vào có vẻ cô ấy còn say hơn vậy?( Anh tự hỏi mình).
Trong lúc Chí Vương đang tự nói chuyện với bản thân thì Yên Yên cùng dần dần thiếp đi lúc nào không hay.
- Yên Yên em...ngủ rồi sao.
Chí Vương nhẹ nhàng kéo tấm chăn đắp cho Yên Yên rồi lẳng lặng ra ngoài.
- Anh không dậy thì ai nấu bữa sáng. Lại đây ngồi đi đồ ăn xong hết rồi này.
- (Yên Yên kéo ghế ngồi) Bộ hôm qua em uống nhiều lắm sao, sáng nay thấy đau đầu quá.
- Anh không biết lúc đầu thấy em cũng còn tỉnh lắm nhưng về sau chắc rượu ngấm nên em say hơn thì phải. Mà em còn nhớ hôm qua em về thế nào không vậy?
- Tất nhiên, em bắt taxi về mà.
- Bắt taxi?
- Um chứ sao.
- Ồ vậy em có nhớ lúc về em còn nói với anh những gì không?
- Hình như không. Bộ em nói cái gì sai với anh hả?
- Không, không có gì. Ăn đi.
Trong đầu Chí Vương nghĩ: " rõ ràng hôm qua cô ấy không quá say mà sao sáng dậy lại quên hết vậy nhỉ? Mà thôi cô ấy không nhớ được cũng tốt."
- Hôm nay em ở nhà nghỉ ngơi đi đừng đi làm nữa.
- Không sao em vẫn đi làm được.
- Anh nói không thì không cần đi hôm nay cứ để Tiểu Lí lo em ở nhà nghỉ ngơi cho khỏe. Sau này không được uống bia, rượu gì nữa. May hôm qua còn về được chứ không chắc bây giờ anh đang đi tìm em rồi.
- Em biết rồi, anh đi làm đi.
Vậy là hôm nay Chí Vương đi làm còn Yên Yên thì được nghỉ ở nhà.
Trong lúc rảnh rỗi Yên Yên gọi điện cho Miêu Miêu.
- Miêu Miêu cậu sao rồi?
- " Nhức đầu quá"
- Ai bảo cậu uống cho lắm vào. Mà hôm qua cậu về kiểu gì đấy?
- " Cậu nói gì thế hôm qua hình như cậu đưa tớ về mà."
- Tớ á?
- " Um "
- Không đâu, hôm qua tớ bắt taxi về thẳng nhà mà.
- " Cậu sao thế rõ ràng hôm qua cậu cùng với Chí Vương dìu tớ lên xe mà."
- Chí Vương? Sao có anh ấy nữa.
- " Hình như là anh ấy gọi cậu rồi cậu đưa địa chỉ cho anh ấy. Hôm qua cậu nói với tớ thế mà."
- Sao tớ lại chả nhớ gì nhỉ? Vậy là tớ về cùng với Chí Vương chứ không phải là đi taxi về.
- " Chắc thế."
- Um vậy cậu nghỉ ngơi đi, chúng ta nói chuyện sau.
Yên Yên xực nhớ ra buổi sáng nay Chí Vương có hỏi cô về chuyện đấy
- " Trời ơi sáng nay mình nói gì vậy chứ, tự bắt taxi về? Mình thật là. Chắc anh ấy sẽ trêu mình cho mà coi. Vậy thì lúc mình về mình còn làm gì mà mình không nhớ không nhỉ?"
Vừa suy nghĩ Yên Yên vừa nhìn trên bàn thì thấy cái ly.
- " Cái ly!? A nhớ rồi Chí Vương pha trà gừng cho mình. Con người ấy cũng có lúc tốt như vậy sao."
Lúc này những kí ức hôm qua mới ùa về. Trong đầu cô hiện lên cảnh tượng tối ngày hôm qua lúc cô nắm lấy tay Chí Vương rồi tỏ tình với anh.
- " Làm bạn trai em được không? Chuyện gì vậy chứ, tại sao mình lại nói thế. Chết rồi giờ phải làm sao? Đúng thật là, cứ mỗi lần say là mày lại như vậy là sao hả. Mày có còn liêm sỉ không thế Yên Yên. "
Yên Yên khóc lóc, lăn qua lăn lại trên ghế như thể cô rất hối hận vì chuyện hôm qua mình làm.
- " Không biết Chí Vương có còn nhớ chuyện đó không nhỉ? Mình phải đối mặt với anh ấy kiểu gì đây!?"