Tổng Tài Thử Hôn

Chương 2



“Kết hôn?” trong văn phòng tổng tài tạp đoàn Triệu Tân, trợ lý tổng tài Lâm Vĩ Đình vẻ mặt kinh ngạc trừng mắt nhìn người lãnh đạo trực tiếp kiêm bạn tốt của mình.

“Phải.” Hướng Quân Ngạn ngữ khí bình thản, đem ra tờ giấy A4 đưa cho hắn. “ Điều kiện đều viết ở đây.”

Lâm Vĩ Đình không hiểu rõ lắm về vấn đề này nhìn thẳng vào đôi mắt đen trầm mặc ẩn dưới hàng chân mày rậm rồi lại nhìn vào bản “điều kiện” kia, hắn xem đi xem lại nhiều lần, mỗi lần xem biểu hiện lại càng khó coi thêm vài phần.

“Ngươi cho là đi ra chợ mua thịt hay sao?????” Tuy rằng hắn từng làm học trưởng của Hướng Quân Ngạn vài năm, sau hai người lại thành bạn tốt của nhau, nhưng hắn khó chấp nhận được việc hắn lợi dụng chức quyền sai hắn đi làm chuyện không liên quan đến công việc. Việc này thật khó chấp nhận.

“Ta dạo này bận quá nhiều việc.” Ngồi ở sau bàn làm việc Hướng Quân Ngạn không thèm để ý hắn đang khó chịu, thầm nghĩ dùng từ đơn giản này để chấm dứt đề tài này.

“Ngươi nhiều việc?” Hơn ai hết hắn thân là trợ lý tổng tài phải biết rõ chủ của mình có bận thật hay không chứ, hắn cũng không phải là dạng trợ lý “bình hoa” như đám nữ nhân kia mà để tổng tài dắt mũi đi. “Nhưng vấn đề là.....cái này là việc tư nha, ta nghĩ ngươi nên đến trung tâm mai mối...... ở nơi đó hẳn là có thể đáp ứng mấy cái.......mấy cái “điều kiện” này của ngươi nha.”

Tuyển người, hưởng ứng triệu tập? Gặp quỷ, hắn có thể phỏng vấn các ngành, các chức vị nhân viên công tác, nhưng...... Tổng tài phu nhân tương lai? Đây đứng là làm khó hắn đây mà.

“Không có hiệu quả.” Hướng đại tổng tài đã tiếp tục bắt đầu lật xem công văn những công văn cần xem xét, đầu cũng không ngẩng lên, liền một mạch phủ quyết ý kiến của hắn: “Ta năm nay tuổi ba mươi hai đã qua một nửa, theo kế hoạch, ta tính ba mươi ba tuổi kết hôn, trễ nhất ba mươi lăm tuổi phải sinh đứa con đầu tiên......”

Còn tính cả năm sinh con nữa ư. Lâm Vĩ Đình chợt nghĩ rồi nhìn đến bản “điều kiện” kia ngao ngán thở dài. Hắn thật không biết mình có đủ bản lĩnh thay tổng tài hoàn thành “tâm nguyện” này hay không đây. Mà đây là thời đại nào rồi chứ, làm gì có nữ nhân nào nguyện ý làm con heo mẹ, làm cái máy đẻ cơ chứ?

Sau khi phê duyệt một chuỗi kế hoạch, Hướng Quân Ngạn giương mắt nhìn thấy trợ lý lúc này biểu tình quái dị đã biết đại khái hắn đang suy nghĩ gì, chưng ra bản mặt nhạt nhạt không mấy thay đổi, khó khăn đưa ra mấy lời giải thích nhạt nhẽo: “ Ta sẽ không mang hôn nhân ra làm trò đùa, ngươi cũng biết cha mẹ ta tình cảm ngọt ngào thế nào rồi đấy.”

Vậy mới lạ nha? Hắn thật hoài nghi, Lâm Vĩ Đình mi tâm đã nhíu chặt. (hana: mi tâm là chỗ giữa hai chân mày nhé)

Hắn đương nhiên biết Lão tổng tài cùng phu nhân có bao nhiêu ngọt ngào ân ái, và cũng chính bởi vì thế mới bắt người con duy nhất của họ đến công ty tiếp quản để họ có thời gian rong chơi hưởng thụ tình yêu ngọt ngào,hắn thân là bạn tốt lâu năm kiêm trợ lý, hắn cũng không hoài nghi năng lực công tác của Hướng Quân Ngạn, nhưng ngoài công việc hắn chưa bao giờ thấy người nào có lối sống cứng nhắc như thế......

Nói trắng ra, Hướng Quân Ngạn như một người máy được lập trình sẵn, mỗi ngày theo kế hoạch đã định,từng bước hoàn thành kế hoạch, hơn nữa còn cực kỳ chấp hành kế hoạch một cách tuyệt đối, chưa từng thấy có gì có thể làm hắn nhíu mày hay khó khăn.

Hắn thật nghi ngờ, Hướng Quân Ngạn có thật không biết được hạnh phúc của cha mẹ hắn là do nhiều năm trước trải qua khó khăn bồi đắp mà thành.

“Điều kiện bên ngoài có thể hấp dẫn có điều phải ở chung thì mới biết có thật sự hợp nhau hay không,hợp mới có khẳ năng tiếp tục phát triển, ta không muốn lãng phí thời gian ở trung tâm mai mối,có thể ở bên nhau hay không mới là vấn đề mấu chốt của hôn nhân.” Hướng Quân Ngạn tiếp tục đem những gì mình nghĩ nói cho hết.

Hiện tại là thời tự do yêu đương, tình trạng kết hôn rồi ly hôn cao như vậy, cha mẹ hắn chính là ở bên nhau trước rồi mới kết hôn, kết hôn lâu như vậy vẫn hạnh phúc ân ái, hắn cho rằng dùng phương thức này tìm kiếm bà xã tương lai không phải chuyện xấu, so với việc tới trung tâm mai mối và đợi cha mẹ họ hàng giới thiệu thì chủ động tuyển chọn có lẽ hiệu quả sẽ cao hơn.

Hắn cho rằng mình chính là người vô cùng thực tế.

Lâm Vĩ Đình hít một hơi thật sâu, nghiem túc điều chỉnh lại tâm trạng. Tuy rằng hắn biết rõ đây không phải là chủ ý tốt nhưng cùng làm với nhau nhiều năm như vậy hắn cũng hiểu rõ Hướng Quân Ngạn một khi đã đưa ra ý tưởng, lai bày ra thái độ vô cùng kiên định và quyết tâm thực hiện khiến hắn hoàn toàn không có khẳ năng phản bác hay có ý kiến thêm nữa. Thật là đau đầu mà.

“Nói thật......” Thật mạnh thở dài, tầm mắt lần nữa lai đảo qua tờ giấy đề ra các “điều kiện” nói: “Tuy rằng ta không được bất cứ bà mối nào huấn luyên qua nhưng theo như ta phán đoán nếu cứ theo điều kiện này đi chọn người hẳn sẽ không có người “hợp khẩu vị” với ngươi nha.” Hắn tận lực đem ý kiến cá nhân nói ra với hi vọng mong manh rằng vị chủ nhân kia hẳn sẽ có chút cân nhắc.

“Ngươi cho rằng có vấn đề gì sao?” Không hổ là cộng sự nhiều năm, Hướng Quân Ngạn nghe được hắn có bao nhiêu bất mãn về bản “Điều kiện” kia, rốt cục hắn cũng tạm thời buông văn kiên trong tay, dựa lưng vào ghế, ung dung cùng hắn từ từ thảo luận..........thảo luận.

Vấn đề khá lớn! Lâm Vĩ Đình lại lần nữa nhìn về tờ giấy trong tay kia.

Cấp trên của hắn đã liệt ra vô số những điều kiện mà nếu có người hưởng ứng triệu tập có thể chia ra làm mấy loại sau.

Thứ nhất là những người quá lứa lỡ thì, thứ hai là những kẻ nhắm vào tiền của và danh tiếng của tập đoàn, thứ ba là những kẻ bị ma men ám hoặc bị trùng độc chui vào não khiến cho đầu óc không tỉnh táo ( hana: nói trắng ra là người ngu và người điên đi haha)...... Tóm lại bất kể là loại nào trong số những loại trên,hắn tin tổng tài của hắn không thể nào chấp nhận.

“Chị gái ta lúc trước vì mang thai đứa cháu thứ hai của ta thiếu chút nữa đã đánh chết anh rể của ta”. Hắn ta vì cứ liên tục vụng trộm trêu hoa ghẹo nguyệt bên ngoài bị chị hắn bắt được, Lâm Vĩ Đình vẫn là muốn nhắc nhở cấp trên một chút, tuy hắn cảm thấy chủ của hắn không thể là cùng một dạng người loại người kia. Nữ nhân thời nay có ai mà không lo giữ dáng cơ chứ, để giữ gìn vóc dáng đã làm nên không ít chuyện, hắn thật đã chứng kiến qua chiêu thức của chị gái mình.

“Có nhiều con môt chút về già sẽ không cảm thấy cô đơn.” Đây là điều mong mỏi lớn nhất của Hướng Quân Ngạn.

“Nhưng cũng nên có mức độ thôi chứ.” Lâm Vĩ Đình mười phần chán nản xếp chuyện này vào “công sự” cần thảo luận. “Đương nhiên, điều kiện ngươi đưa ra không hẳn là không có khả năng, bất quá theo như ngươi nói, có thể ở bên nhau hay không là vấn đề quan trọng nhất tạo nên hôn nhân, vì thế có thể bớt một số yêu cầu hay không, trước tiên tìm người mười điểm nhu tình nữ tính, không nhất thiết là người thích hợp nhất nhưng ít nhất cũng có lựa chọn.”

Nghe trợ lý giải thích xong, Hướng Quân Ngạn hai tay đan vào nhau, trầm ngâm trong chốc lát.

Lâm Vĩ Đình đủ hiểu hắn, cũng biết hắn muốn gì, vô luận công hay tư,hắn đều tin tưởng năng lực trợ lý của mình, co dù xảy ra chuyên gì hắn luôn có biện pháp giải quyết ổn thỏa.

“Ngươi tự quyết định đi.”, suy nghĩ không đến vài giây, hắn liền quyết định đem việc này toàn quyền giao cho trợ lý, trên tay hắn còn có một đống văn kiện còn chờ hắn xử lý, “bài tập” hóc búa này, hắn tin tưởng trợ thủ đắc lực của mình có thể nhanh chóng giúp hắn giải quyết.

Ông chủ chỉ buông một câu đã thoải mái đơn giản đã đem chuyện chung thân đại sự của mình toàn tâm toàn ý đặt ở trên người hắn, Lâm Vĩ Đình cảm thấy mới qua vài phút ngắn ngủn mà trên đầu hắn đã mọc thêm vài sợi tóc bạc.

Ngươi tự quyết định đi...... Nói thật đơn giản.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.