Tổng Tài Tôi Yêu Chính Là Anh

Chương 112: Xong rồi , bí mật bị vạch trần?



Nhan Mạt Hàn đứng lên nói lời tạm biệt cùng ba người sau đó mang cập mắt kính rời khỏi cửa hàng bánh ngọt

Cô phải quay về nhà để tắm rửa và thay quần áo

Thật ra thì cằm trong tay danh thiếp kia , cảm giác thật khó giải quyết

Sauk hi về nhà , ngâm mình trong bồn tắm , tay rờ lên trước ngực một chút vuốt ve vết sẹo kia

Vết sẹo kia còn lưu lại là vì đỡ đạn , sáu năm rồi cũng không có mờ đi

Rõ ràng hiện tại Nam Cung Ảnh đã đứng trước mặt cô , nhưng cô không có dũng khí nói ra mình là Nhan Mạt Hàn

Nhắm hai mắt lại , nhớ tới cuộc gọi vào buổi sáng hôm đó , giọng nói Dịch Điều Vi có chút tức giận

Ngâm mình trong nước nóng , than thể chậm rãi hoà vào bên trong bồn tắm

--

Đúng sáu giờ rưỡi , một chiếc xe màu bạc dừng ở trước nhà Nhan Mạt Hàn ,

6g45 , Nhan Mạt Hàn cầm giỏ xách bước ra cửa , vừa ra khỏi cửa liền bị chiếc xe làm cho giật mình

Xuống xe là Tiểu Dương

“Tổng giám đốc kêu tôi đến rước Tô Phi Á tiểu thư” Tiểu Dương cười , mở cửa xe , một tay khác đặt trên nóc xe

Nhan Mạt Hàn khoé miệng cong lên “ Haha , tổng giám đốc của các vị thật đúng là chu đáo”

Xe chậm rãi rời đi. Ngồi bên trong xe nhìn ra ngoài cửa sổ lại là ngàn vạn suy nghĩ nổi dậy

Rất nhanh xe liền đến trước mặt một khác sạn

Jayz

Trời ạ , Nam Cung Ảnh cư nhiên lựa chọn Jayz ! Mở bước chân thật là nặng , nhớ lại chuyện ngày xưa . Đêm đó do đưa sai phần ăn , lại bị quỷ thần xui khiến mà kết hôn với Nam Cung Ảnh? Sau đó còn có con , nhưng kết quả cuối cùng là rời đi

“Ai” Cô nhẹ nhàng thở dài , rất nhanh sau đó liền được Tiểu Dương dẫn vào trong gian phòng Vip

Vừa vào , cô hoàn toàn giật mình

Đầu tiên thu vào ánh mắt là Dạ Như , Austin , April , Âu Dương Dật , Doãn Thiệu Hàn và có cả Nam Cung Ảnh

Ông trời ạ , bắt cô ăn cơm trong tình huống này sao? Không còn cách khác à?

Vừa thấy Nhan Mạt Hàn đến , Austin cùng April nhảy xuống cái ghế

“Mẹ”

“Mẹ”

Hai đứa nhóc đồng thanh chạy tới , trời ạ , muốn cô chết sao?

Hai tay ôm hai đứa nhỏ , kéo lên người “ Sao các con lại đến đây?”

“Là dì Dạ Như dẫn chúng con đến , dì ấy nói , cái thúc thúc ngồi bên cạnh dì ấy muốn mời dì ấy đến đây” Austin nói xong , chỉ chỉ bên trong

Được rồi , là Âu Dương Dật mang Dạ Như tới ! Cô ấy như thế nào lại không nói một tiếng liền tới đây?

Nhan Mạt Hàn lúc này theo bản năng mở túi lấy điện thoại ra . Trời ! Mười cuộc gọi nhỡ , tất cả là của Dạ Như , còn có tin nhắn nhưng cô không biết bởi bị điện thoại để ở chế độ yên lặng . Lần này có thể thảm rồi

Nhắm mắt , mang theo Austin cùng April vào phòng

Những người trong phòng nhìn nhau , mọi người không hiểu . Đây rốt cuộc là trò vui gì?

Âu Dương Dật kinh ngạc , nữ nhân này rất giống Mạt Hàn . Từ từ , có phải chiều nay ở cửa hang bánh ngọt đã gặp qua cô gái này không?

Doãn Thiệu Hàn cảm thán “ Giống thật “

Nhan Mạt Hàn đau khổ cả kinh , cô chớp chớp mắt “ Giống ai?”

“Một người bạn” Nam Cung Ảnh mở miệng trả lời , chỉ chỉ Dạ Như và Mạt Hàn “ hai người quen biết sao?”

“Không , không không biết” Dạ Như ấp úng , lập tức liền bị bại lộ

“Ai nói không biết ! Ha ha , chúng tôi trước đây là bạn học” Nhan Mạt Hàn kiên trì nói

Nam Cung Ảnh thật có chút hoài nghi , mặc dù trên mặt cô có lớp trang điểm ,nhưng cảm giác nói cho hắn biết cô chính là Nhan Mạt Hàn

“Haha , Tô Phi Á tiểu thư có con? Trùng hợp hơn nữa là lại còn quen biết Dạ Như?”

Cho tới nay , bọn họ trao đổi đều bằng tiếng Anh . Nam Cung Ảnh buồn cười nâng khoé miệng nhìn Mạt Hàn

“ừ , hai đứa , chồng của tôi ở nước ngoài . Tôi với Dạ Như chẵng qua là quen biết cách đây ba năm trước mà thôi . Khi đó tôi vừa đến New Zealand” Nhan Mạt Hàn nói xong , nháy mắt với Dạ Như . Dạ Như vội vàng gật đầu

April leo lên trước , kề sát tai của Mạt hàn nói “ Mẹ , tại sao lại muốn gạt người khác?”

Nhan Mạt Hàn vuốt vuốt cái mũi nhỏ nhắn của April “ Hừ , chuyện người lớn , con nít không nên xen vào” Sau đó nghiêng đầu cười với mọi người

Một bữa ăn , cô thật sự xấu hổ chết rồi . Không ngừng có người hỏi cô đủ vấn đề , cô lại không ngừng nói dối , hai đứa nhóc cũng không ngừng hỏi tại sao cô muốn nói dối

Tất cả mọi thứ bên trong phòng Vip , rất lộn xộn

Nam Cung Ảnh , Âu Dương Dật và Doãn Thiệu Hàn , không ai có thể xác định được người con gái trước mắt này rốt cuộc là ai , cực kì giống Nhan Mạt Hàn nhưng lại là Tô Phi Á

Vừa về đến nhà , Nhan Mạt Hàn liền nằm trên ghế sofa , cô thật mệt muốn chết được

Thành phố S , ban đêm , Dịch Điều Vi cầm điếu thuốc trong tay

“Nói cái gì? Nhan Mạt Hàn đã trở lại?” Cô không thể tin được , trừng mắt nhìn Ajo

Ajo gật đầu một cái , tiếp đó chuyển đến máy tính tiếp tục tìm tài liệu . Thật mà nói , Ajo rất có năng lực , có thể điều tra được những thứ người khác không làm được

“Nó bây giờ như thế nào?”

“Ở thành phố M , nghe nói lấy thân phận Tô Phi Á làm người đại diện phát ngôn cho công ty của Nam CUng Ảnh”

Ajo rất bình tĩnh nói , nhưng Dịch Điều Vi lại nhảy dựng lên thét to “ Cái gì? Nói cái gì? A , con tiện nhân , lại trở về rồi à , thật muốn giết chết nó”

Dịch Điều Vi thét lên , năm ly rượu trong tay hung hăng ném xuống

Ngay sau đó , dập tắt điếu thuốc , xoa xoa cặp mắt , đi tới trước người Ajo “ AJo , tôi muốn , ưm~” Nói xong , một tay tự đưa lên hai quả đào tiên của mình , ôm cổ Ajo , hai chân dạng ra ngồi lên người Ajo , ma sát nơi mẫn cảm của hắn

6 năm qua , cô điều như vậy , cô thừa biết Ajo đối với cô là có tình cảm . Cho nên mỗi lần như thế , Ajo đều không thể cự tuyệt , không cách nào chống lại sự quyến rũ đó..

“Dịch Tỷ , như vậy không hay” Ajo hô hấp có chút khó khăn , nhưng Dịch Điều Vi chủ động cởi bỏ y phục của hắn , chủ động hôn lên ngực hắn…. Tiếp tục như vậy , cuối cùng Ajo không nhịn được nữa , hai người cùng nhau ngã xuống

Ajo hung hăng tiến vào trong , Dịch Điều Vi cũng chủ động quắp chân qua hông hắn , cong người lên để sát vào hơn

Hôm sau , Dịch Điều Vi liền biết Mạt Hàn có con , cô liền phải chuẩn bị đi đến thành phố M để phá hoại hạnh phúc của Mạt Hàn

Nhan Mạt Hàn dụi dụi con mắt , từ trên giường ngồi dậy , nhìn đồng hồ “ A , trễ rồi”

Một phen đứng dậy chạy vào phòng của hai đứa nhỏ “ Rời giường , rời giường .. Austin April , mau lên” Vừa nói vừa luống cuống tay chân cầm quần áo lên , chỉ thấy Austin mặc áo siêu nhân mở cửa ra “ Mẹ , hôm nay là cuối tuần , có lầm không?” , nói xong một tiếng “ Phanh” cửa đóng lại

Nhan Mạt Hàn gõ gõ vào ót mình “ Đúng , thứ bảy ! Sao có thể lại quên?”

Bất đắt dĩ lắc lắc đầu , vẫn phải đi làm . Không cần đưa Austin cùng April đến trường nên thời gian còn nhiều

Đến công ty , Nhan Mạt hàn theo lẽ thường tình lên lầu , chờ thang máy

Hôm nay là ngày thứ hai đi làm , nên chắc sẽ không cùng Nam Cung Ảnh có cái gì giao tiếp chứ?

Ở công ty có 2 thang máy , một là dành cho nhân viên , còn lại là dành cho tổng giám đốc . Cô ngoan ngoãn chờ ở thang máy của nhân viên

Lúc này , sau lưng có một người đi tới , cảm giác lực khổng lồ áp lên làm cho cô không thể không quay đầu lại

Trợn tròn mắt , Nam Cung Ảnh

“Ha , Tô Phi Á tiểu thư? Chào buổi sáng” Nam Cung Ảnh trau trau mày , dung Anh văn chào hỏi

Nhan Mạt Hàn lễ phép đáp lại “ Chào buổi sáng” Sau đó thang máy đến cửa mở ra , cô bước đi nghĩ rằng Nam Cung Ảnh cũng sẽ không lên theo ai ngờ hắn cũng bước vào

Nhan Mạt Hàn không dám tin , trợn tròn mắt . Trời ạ , hắn thế nào lại không sử dụng thang máy của tổng giám đốc?

Cửa thang máy đóng lại

Lập tức liền có một loại hơi thở không rõ ràng bao quanh . Nam Cung Ảnh đôi tay nắm ở thắt lưng “ Tô Phi Á Tiểu thư đối với thang máy nhân viên của công ty chúng tôi có gì không hài long sao?”

Nhan Mạt Hàn ngẩn ra , hắn đi thang máy là vì muốn kiểm tra chất lượng sao? “ ừ , hài lòng”

“Vậy thì tốt” Nói xong , hắn cư nhiên xoay người , từ trên cao nhìn xuống

“Anh.. , anh làm gì thế?” Nhan Mạt hàn theo bản năng lùi về sau , đáng tiếc không còn đường để chạy

“Có cảm thấy hay không , hôm nay cô ăn mặt thật ít” Nam Cung Ảnh nhìn chằm chằm vào cô , là váy hở ngực màu tím

“Phải không? Công ty có quy định này?” Chợt , Nhan Mạt Hàn mở bước , để cho mình cách hắn xa hơn

Đây cũng là có chút ngoài ý muốn của Nam Cung Ảnh , tay lập tức ôm ngang hông cô , cọ sát qua lại , làm cho hắn hứng thú

Nhan Mạt Hàn ngẩn ra , gương mặt khẻ ửng hồng “ Ha Ha , Nam Cung Ảnh tiên sinh , ngài có thể tôn trọng nhân viên của công ty chứ?”

Cô cười , uốn éo người muốn hắn rút cánh tay lại

“Ha Ha , biết không? Đốt lửa , cô phải có trách nhiệm dập tắt”

Nhìn gò má ửng hồng của người trước mặt thật rất giống vẻ của Nhan Mạt Hàn sáu năm trước

Ngay sau đó , hắn cuối đầu , hôn trụ lên môi cô , hương vị ngọt ngào này là cùng một dạng với Mạt Hàn

“ A, anh..” Nhan Mạt Hàn nóng nẩy , đôi tay đánh đánh vào sau lưng hắn , tuy nhiên nó vô dụng , hắn càng lúc ôm chặt hơn , lảo đảo đụng vào vách của thang máy , váy chữ V đằng sau lưng lộ ra , làm cho cô cảm giác lạnh lẽo .. Cô giùng giằng , tuy nhiên nó không có tách dụng

Nam Cung ảnh nhắm chặt hai mắt , nữ nhân này chính là Mạt Hàn ! Trong đầu óc hắn tất cả là Nhan Mạt Hàn

Đôi tay không yên phận , rời xuống luồng vào trong áo của cô , chợt hắn ngẩn ra . Tay vừa chạm đến ngực của cô liền cảm thấy có một khối gì nhô ngô lên

Nhân cơ hội , Nhan Mạt Hàn đẩy hắn ra , mặc dù Nam Cung Ảnh là người cô yêu nhưng 6 năm qua , hai người không hề liên lạc huống chi trước mắt bây giờ của Nam Cung Ảnh cô là Tô Phi Á

“ Đây không phải là khách sạn ! Đây là thang máy” Cô quát , thang máy ngừng , cữa mở ra

Nhan Mạt Hàn chạy ra ngoài , bên trong thang máy Nam Cung Ảnh tựa vào tường , nhấn nhấn mi tâm , trời a thiếu chút nữa đã cùng một nữ nhân khác không phải là Mạt Hàn làm chuyện xằn bậy

Nhưng , đầu ngón tay tựa hồ còn lưu lại cảm giác đó , sờ qua da thịt của cô , có một khối lòi lỗm ? Chẵng lẽ lại trùng hợp đến vậy

Một mạch chạy vào trong phòng làm việc , Nhan Mạt Hàn dựa vào cửa , thở mạnh

Cơ thể từ từ trượt xuống mặt đất được lát đá cẩm thạch , ôm hai đầu gối

Có chút thống khổ vùi mặt vào đầu gối , hồi tưởng lại lúc xưa cô không tiếc mạng sống liền đỡ đạn cho hắn , viên đạn do chính ba ruột cô bắn ra

Cỡ nào lại châm chọc?

Không biết bao lâu sau , cữa phòng bị gõ . Nhan Mạt Hàn ngớ ngẩn , chậm rãi đứng dậy , điều chỉnh cảm xúc một chút sau đó mở cửa

Ngoài cửa là Tiểu Dương “ Tô Phi Á tiểu thư , tổng giám đốc nói 20 phút nữa muốn cùng cô đến nơi chụp hình , hy vọng cô sẽ chuẩn bị một chút”

“Hôm nay?” Cô bị hù sợ , Nam Cung ẢNh thế nào lại không nói sớm một chút?

“ Ừ , đúng vậy . Không còn chuyện gì gấp tôi đi trước” Nói xong , Tiểu Dương cười cười xoay người đi

Bên trong , Nhan Mạt hàn đi qua đi lại “ Nhanh Như vậy? Quá Nhanh”

Cô nắm tóc , gương mặt ảo não

Xem ra , trưa nay lại phải gửi hai đứa trẻ cho Dạ Như , mới vừa nói chuyện điện thoại xong , Tiểu Dương tới nói đã đến lúc đi rồi

Dọc theo lối đi , Nhan Mạt Hàn yên lặng , cái gì cũng không nói . Suy nghĩ một chút , Nam Cung Ảnh sẽ không quản nhiều như vậy , sẽ không xuất hiện ở đó chứ?

Chỉ mong là không , cô lẩm bẩm , rất nhanh liền tới

Vừa xuống xe , cô giật mình , thật không ngờ chỗ này đẹp như vậy

“Trời ạ” Cô than thở , quả thật chính là Tiên Cảnh ở Nhân Gian . Bên cạnh là dòng suối nhỏ , đá cuội ở trong lòng suối có thể thấy được . Bên khác là cây cầu gỗ nhỏ , thong đến một khoảng chỉ toàn là Lavender , phía trước là ngôi nhà nhõ theo cách thức Châu Âu . Thật đẹp

Cô đi theo Tiểu Dương vào trong nhà gỗ , đứng trước cửa nhìn xung quanh mới phát hiện đây là “căn cứ” trong truyền thuyết.. Nhìn chung quanh không thấy Nam Cung Ảnh , cô thở phào nhẹ nhõm

Mại khai bộ tử , đi theo Tiểu Dương

Người chụp ảnh cười , đưa ra một cái váy “ Tô Phi Á tiểu thư , tôi là nhiếp ảnh gia Hoho , cô đem y phục này đi thay đi”

Nhan Mạt Hàn khoé miệng run rẫy , HoHo? Cô thật vinh dự khi được hợp tác cùng , sau đó cầm váy vào phòng thay đồ

Bằng tốc độ nhanh nhất , ra cửa

Sauk hi mở cửa , đi đến trước mặt hoho hỏi có thể hay không thay một cái mới

Hoho lại nói “ Ừ, Tô Phi Á tiểu thư cô hãy đi tháo trang sức đi , thợ trang điểm sẽ làm cho cô loả trang” HoHo kéo người bên cạnh , ý bảo mang Nhan Mạt Hàn vào trong

“ Cái gì? Loả trang?”Kia , vậy chẵng phải sẽ liền bại lộ sao?

“Đúng , Tô Phi Á tiểu thư có vấn đề gì không?” HoHo hoà nhã nở nụ cười , Nhan Mạt Hàn ngẫn người nhưng sau đó lắc đầu “ Không có , cám ơn”

Dù sao Nam Cung Ảnh cũng sẽ không đến , chắc cô sẽ không bị bại lộ . Bất quá hình này là muốn cho hắn xem?

Trời ạ , giết cô đi ! Đôi tay nắm thành quyền , vào giờ phút này cũng không biết nên làm gì? Ngồi trước gương , đầu óc suy nghĩ mien man , nhưng cuối cùng dù là như thế nào cô vẫn sẽ không thừa nhận mình chính là Nhan Mạt Hàn , sẽ không

“Ặc , Tô Phi Á tiểu thư có thể thả lỏng một chút không?”

Thợ trang điểm nhìn Nhan Mạt Hàn trau trau mày , miệng không khõi run lên

Nhan Mạt Hàn xấu hổ cười , nhất định là vì lúc nãy do quá tập trung suy nghĩ nên mới vậy ! Lúng túng , vô cùng lung túng…

Rốt cuộc , cô bước ra khỏi phòng hoá trang

Lại Nhìn xung quanh , Nam Cung Ảnh vẫn không có . Trong lòng âm thầm vui vẻ , lúc này mới thả lỏng bước đến trước mặt Hoho

“Oa ! Mỹ nữ” Hoho hít hít cái mũi , cầm láy máy ảnh “ Chúng ta bắt đầu đi”

“Ừ” Nhan Mạt Hàn gật đầu một cái , đi theo hắn ra bên ngoài

Một chiếc xe màu đen , dừng lại trước nhà gỗ. Xuống xe , là Nam Cung Ảnh , mặc bộ bộ y phục thoải mái màu bạc , tháo mắt kính râm xuống , lộ ra hoa đào mâu

Vừa muốn cất bước vào trong nhà , nhưng đối diện xéo ra là một hình ảnh thu hút ánh mắt của hắn

Một cô gái mặt váy trắng dài , đứng giữa đồng cỏ Lavender . Sản phẩm lần này thành phần chủ yếu là cỏ Lavender , nên mới phải chọn mảnh đất này

Trong nháy mắt , hắn lại thấy Nhan Mạt Hàn , thiên chân vạn xác chính là cô

“Nhan Mạt Hàn” Cư nhiên , Nam Cung Ảnh không thể kìm lòng thốt tên cô

Âm Thanh rất lớn , khiến cả Nhan Mạt Hàn đang đứng trong đồng cỏ cả kinh , theo bản năng quay đầu lại

Nhìn thấy Nam Cung Ảnh đứng cách đó không xa

Xong rồi! Bị phát hiện rồi hả?!

Hoho trau trau mày , cầm máy ảnh có chút không vui nói “ Ai nha , sao lại thế này , sao đột nhiên ngừng lại? À , Tổng giám đốc đến rồi” Hắn quay đầu mới thấy Nam Cung Ảnh sớm đã đứng đó

Nhan Mạt Hàn vội cúi đầu , tiếp tục đùa nghịch Lavender , coi như không có chuyện gì

Hôm nay cô không có trang điểm , trời ạ nếu như bị Nam Cung Ảnh phát hiện ra , không phải là chết chắc sao?

Nam Cung Ảnh mại khai bộ tử hướng tới Nhan Mạt Hàn

“ Không nên tới .. không nên tới” Nhan Mạt Hàn nhẹ giọng lẩm bẩm , âm thanh rất nhỏ

Nhưng đáng tiếc , một giây kế tiếp cổ tay của cô liền bị Nam Cung ảnh nắm lấy

“A ! Không nên đụng tôi” Nhan Mạt Hàn theo bản năng nhảy ra , trong miệng lại nói tiếng Trung Quốc

Nam Cung Ảnh nheo nheo tròng mắt” Thì ra cô biết nói tiếng Trung?” hắn tiến tới một bước

Hoho nhìn nhìn “ Ặc , tổng giám đốc , các người?”

“Đi xuống đi , tôi có chuyện muốn nói với cô ấy” Nam Cung ảnh không nhìn Hoho , hắn liền bị Tiểu Dương lôi đi

Nhan Mạt Hàn theo bản năng lui về sau , lắc đầu “ Tôi sẽ không nói , sẽ không nói”

“Cô nhìn thấy tôi liền khủng hoảng như vậy?” hắn buồn cười , tay khoanh trước ngực , bước lên một bước

Nhan Mạt Hàn có chút sợ “ Tôi, tôi không có” Cô lui về phía sau , nội tâm khủng hoảng đã sớm bán đứng cô

Chợt , trên cằm truyền đến cảm giác đau nhói

Ngón tay thon dài của Nam Cung ảnh , bóp chặt cằm của Nhan Mạt Hàn , làm cho cô đau

“ Cô là Nhan Mạt Hàn đúng hay không?” Hắn đoán trúng

Nhan Mat Hàn trợn hai maắt , kkhông được , phải tỉnh táo ! Cô không thể giống trước kia , dễ dàng lúng túng như thế

“ Anh nói gì vậy? Tôi không biết Nhan Mạt Hàn là ai” Cô hít sâu , trấn an lại lòng mình

Nam Cung ảnh tức giận , nắm lấy cánh tay của cô kéo cô về phía trước

“Này , làm gì thế , buông tôi ra” Nhan Mạt Hàn lắc lắc cổ tay

“Bất kể có phải là Nhan Mạt Hàn hay không ! Tôi muốn cô cho tôi một lý do”

Bị hắn lôi vào trong nhà , tất cả mọi người đều nhìn họ nhưng không ai giúp cô , cô cúi đầu cứ như vậy bị hắn lôi vào trong

“Phanh” sáng ngời một tiếng , Nhan Mạt Hàn bị đụng đến sát tường , trên lưng truyền đến cảm giác đau đớn , thời khắc này đang nhắc nhở cô nam nhân trước mặt đang rất tức giận , cô không thể làm loạn được

Bên trong phòng bài trí rất đơn giản , lại đang mở máy lạnh

“Nói cho tôi biết , đây là cái gì?” Nam Cung Ảnh giam cầm cô trong lòng tay , hai tay chống hai bên đầu của Nhan Mạt Hàn , bá đạo xé váy của cô

“Anh bệnh thần kinh , như vậy là cưỡng dâm , cút ngay” Nhan Mạt Hàn tức giận đẩy ra , nhưng đôi tay bị hắn bắt lại , khí lực rất đáng sợ chỉ một bàn tay cả khống trụ hai tay mảnh khảnh của cô

Cô kịch liệt giãy dụa , ngực phập phồng . Hô hấp dồn dập , cắn môi dưới không cho mình khóc

Chợt , vết sẹo trước ngực có một cảm giác lạnh lẽo , là đầu ngón tay của hắn đang đụng vào nơi đó , hai mắt đỏ ngầu “ Nói cho tôi biết , đây là cái gì? Tại sao lại có? Bao lâu rồi?”

Nhan Mạt Hàn giật mình , nghĩ đến việc trong thang máy

Nam Cung Ảnh phản lập suy nghĩ nhiều lần , cũng cảm thấy chuyện này thật kì hoac75 , tại sao lại có người giống Nhan Mạt Hàn đến vậy ngay cả vết xẹo cũng giống? Hắn nhất định phải làm rõ

“Không có lien quan đến anh” Nhan Mạt Hàn ngẩng đầu lên , không nhìn đến hắn , lắc lắc đôi tay , càng lắc càng đau

“ Nói cho tôi biết , tôi liền bỏ qua” Nam Cung Ảnh giọng điệu không mang theo bất kì nhân nhượng , cố ý để cho cô nói . Tay thả lỏng một chút , nâng đỡ mi tâm

Nhan Mạt Hàn cười lạnh “ Đại tổng giám đốc , tôi là Tô Phi Á . Tôi phải nói với anh bao nhiêu lần thì anh mới biết tôi là Tô Phi Á ? Hay là anh có cần nếm thử mùi vị cơ thể của tôi không? Xem xem nó có giống với Nhan Mạt Hàn?”

Cô cười mập mờ , hai tròng mắt đầy sự dụ dỗ . Trong lúc nhất thời Nam Cung Ảnh tựa hồ không biết nữ nhân trước mắt này rồi

Nói xong , đôi tay có chút hơi run , cởi một nửa chiếc áo mình đang mặc

“Thử một chút không?” Cô tiến lên , chủ động choàng tay qua cổ của Nam Cung Ảnh , dâng lên đôi môi đỏ mọng

Đúng , cô là Tô Phi Á

Trong nháy mắt , Nam Cung Ảnh đẩy cô ra , làm cô té xuống ghế , hắn hung hăng cầm áo đi ra ngoài

Quả nhiên , chiêu này có tác dụng , thật là có tác dụng

Lau gương mặt , có một chút chất lỏng ấm áp chảy ra , đây là cái gì? Nước mắt sao? Haha ,không phải nói hay lắm , quay về Trung Quốc nhất định không được khóc , gặp lại hắn không thể động tâm lần nữa

“Tại sao , tại sao , khốn khiếp” Cô vò vò chiếc váy mình đang mặc , núp một góc trên ghế , nước mắt lần nữa chảy xuống

p>

Bên trong phòng Vip , không khí sớm ngộp ngạt . Nam cung Ảnh dập tắt vô số điếu thuốc nhưng rồi lại cũng đốt vô số điếu

“Ảnh ! Đủ rồi” Doãn Thiệu Hàn không chịu nổi , tiến lên đoạt lại thuốc lá , ném xuống đất hung hăng đạp lên

Âu Dương Dật cầm bao thuốc toàn bộ giẫm ở dưới chân rất tức giận “ Ảnh , ban đầu là cậu đánh tôi một cú , đánh cho tôi tỉnh ! Nhưng còn bây giờ nhìn cậu đi , như thế nào? Tại sao lại không thể tự mình đứng dậy? Chỉ một Tô Phi Á đã làm cho cậu rối ren như thế ? Vậy sau này nói không chừng sẽ có nhiều Tô Phi Á khác tới quấy rầy cuộc sống của cậu?”

Âu Dương Dật nói rất đúng , nhưng Nam Cung Ảnh biết , đao của mình không gọt được …

“Shit ! Không tìm được cô ấy , không tìm được”

Nam Cung Ảnh cầm ly rượu lên hung hăng ném xuống đất , khuôn mặt rất mệt mỏi

“Ảnh , nếu còn muốn tiếp tục tìm cô ấy , vậy thì đừng buông thả lại càng không nên làm cho mình chán nản” Doãn Thiệu Hàn hít sâu một hơi , ngồi xuống

“đúng vậy , Ảnh ! Giống như tôi đã chờ Dạ Như sáu năm nay vậy” Nói đến đây , Âu Dương Dật có chút thương cảm

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.