“Trước kia không ngủ với cô, giờ không thể ngủ với cô sao?”
Tay Sakahara Kurosawa nắm chặt lấy vai Lạc Du Du, không để cô ta chạy: “Không có chuyện này, tôi nói cô biết, Lạc Du Du, tôi muốn ở tại nhà cô, hơn nữa đấy là điều hiển nhiên!”
Điều hiển nhiên!
truyenfull.com cập nhật nhanh nhất.
Lúc nói ra câu này, giọng điệu của anh ta vô cùng hùng hồn, giống như không ai có thể ngăn cản anh ta.
Lạc Du Du đang khóc dở, hốc mắt vẫn còn ửng đỏ, giờ lại thêm tức giận, hận không thể nặn Sakahara Kurosawa thành viên bi. Sao người đàn ông này lại không biết xấu hổ đến thế, trước kia không nói, cứ nhằm ngay lúc lãnh đạo trực tiếp của cô ta ở đây để nói loại chuyện này!
Thế nhưng sự lo lắng của cô ta trong mắt Sakahara Kurosawa lại thành vẻ giấu đầu hở đuôi.
Quả nhiên cấp trên này có quan hệ gì đó với Lạc Du Du mà không thể nói thẳng ra, ha ha, muốn căm sừng anh ta sao?
Sakahara Kurosawa nghiến răng nghiến lợi cười, khuôn mặt đẹp trai giờ đây chẳng khác nào ma quỷ: “Sao, cô ý kiến à? Vợ sắp cưới?”
Ba chữ vợ sắp cưới khiến Lạc Du Du nhất thời không tỉnh táo, đợi tới khi cô ta hồi phục tỉnh thần vội nói: “Bình thường anh có xem tôi là vợ sắp cưới sao?”
Đừng như vậy, cô ta không muốn cãi nhau trước mặt Cố Mang, cô ta không muốn mất hết tôn nghiêm, nhưng…Sakahara Kurosawa giống như uống nhầm thuốc vậy, liều mạng đâm vào chỗ đau của cô ta, liều mạng khiến cô ta mất mặt trước mặt cấp trên của mình.
Chắc chắn là anh ta “Nếu như là anh cố ý”
Giọng Lạc Du Du run rẩy: “Vậy anh thành công rồi”
Sakahara Kurosawa ngây người.
“Được, vậy tôi cũng đành không quan tâm chuyện gì nữa”
Lạc Du Du nói với Cố Mang: “Hôm nay cảm ơn tổng giám đốc Cố đã đưa tôi tới đây, lát nữa tôi về cùng Sakahara Kurosawa là được rồi”
Cố Mang hiểu được ý tứ đẳng sau câu nói của cô ta, cậu ta chỉ gật đầu rồi nói: “Ừ, vậy lát nữa tôi sẽ về, có cần tôi gọi xe cho cô không?”
Chậc chậc, nhìn cái thái độ bám lấy như chó kìa.
Sakahara Kurosawa nghiến răng: “Không cần, tôi với vợ sắp cưới của tôi rất ổn, cậu đừng lo vớ lo vẩn”
ồ?
Không cần lo vớ lo vẩn?
Cố Mang vui vẻ: “Sakahara Kurosawa, anh coi tôi là cái gì thế?
Hôm nay tôi đưa Lạc Du Du tới đây, anh ghen rồi phải không?”