“Các vị, hôm nay là buổi lễ ký kết hợp đồng giữa công ty Trần Hưng và tập đoàn Trường Thanh, tiếp theo đây sẽ bố trí tiệc tiếp đón các phóng viên, mời các vị đi tới đại sảnh đón khách, cảm ơn mọi người!"
Nghe anh ta nói vậy, các phóng viên đều từ từ rời đi, Đường Thanh Tâm cuối cùng cũng được yên tĩnh.
Thở dài một hơi, Đường Thanh Tâm đi đến trước mặt Trần Dịch: "Thật xin lỗi, tôi không nghĩ là sẽ xảy ra chuyện này, đợi sau khi kết thúc tiệc tiếp đón phóng viên xong tôi sẽ giải thích rõ ràng".
"Cô lấy cái gì mà giải thích? Cô Đường, cô đánh giá cao bản thân phết đấy nhỉ? Có được sự hợp tác hôm nay là nhờ anh Dịch vất vả thúc đẩy mới thành công, bởi vì không đứng đắn nên giới truyền thông có cơ hội chớp thời cơ, nếu phá hỏng tiệc chiêu đãi, không chỉ mình cô bị trừng phạt đâu, tình thế của anh Dịch tại công ty Trần Hưng cũng sẽ càng thêm khó khăn, rốt cuộc cô đang ủ mưu gì vậy, lúc thì không rõ ràng với Lệ Thiên Minh, lúc thì tự cho mình là bạn gái của anh Dịch!"
"Tôi nhớ không nhầm khi trước cô chuyển đến biệt thự nhà họ Trần tự cho mình là nữ chủ nhân, cô Đường, tôi thật sự không hiểu, sao cô có thể trơ trẽn như thế nhỉ!"
“Thẩm Thiên Vi!"
"Thẩm Thiên Vi!"
Trần Dịch và Đường Thanh Tâm hai miệng một lời, ánh mắt anh ta hiện lên sự sắc bén, đối diện với đại tiểu thư nhà họ Thẩm anh ta vẫn nho nhã lễ độ, cố gắng giữ nguyên chừng mực đến cùng, anh ta thừa nhận việc hợp tác có liên quan đến cô ta một phần nhưng nếu cô ta nói Đường Thanh Tâm như vậy, anh ta không cho phép!
"Thiên Vi, là lỗi của tôi, tôi ép cô ấy chuyển tới bằng được, vì lúc đó cô ấy bị Lệ Thiên Minh uy hiếp, chuyện tối qua chỉ là hiểu lầm, Lệ Thiên Minh hay đùa cợt với cô ấy".
Lời của Trần Dịch làm Thẩm Thiên Vi bật cười, ánh mắt đầy thất vọng: "Trần Dịch, là anh tới trêu chọc tôi trước, sao hả, ký hợp đồng xong thì coi như không biết gì?"
Thẩm Thiên Vi kế thừa tính cách của Thẩm Trường Thanh, cả hai đều sắc bén vô cùng, Đường Thanh Tâm nhìn đại sảnh đón khách ồn ào phía trước, giật mình.
"Cô Thẩm, chủ tịch Trần, tôi tự làm tự chịu, tôi và Lệ Thiên Minh quả thật đang ở bên nhau, về chuyện lúc trước, mọi thứ đã hết rồi, đây chính là lời giải thích tốt nhất của tôi.
Đường Thanh Tâm xoay người bước đi, Trần Dịch định đuổi theo thì bị một tiếng hừ của Thẩm Thiên Vi chặn lại, anh ta quay đầu nhìn cô ta, không nhịn được mà thở dài: "Thiên Vi, cô cần gì chứ, cô biết rõ tôi và cô ấy chỉ làm việc cùng nhau mà thôi, cần gì gây ra nhiều chuyện đến thế?"
"Hừ, Trần Dịch, tôi khinh thường việc dùng thủ đoạn này, tất cả đều là do em gái tốt của anh mời đến, cô ta nói muốn tôi hết giận, nói địa vị của Đường Thanh Tâm trong lòng anh không có quan trọng như tôi nghĩ, tôi muốn nhìn xem, một mặt anh nói thích tôi, một mặt lại nhớ nhung cô ta, tôi cũng muốn xem xem trong lòng anh rốt cuộc có bao nhiêu phần là thật".
Thẩm Thiên Vi khinh thường nhìn về hướng Đường Thanh Tâm, lời của cô ta làm anh ta thấy khó thở, con ngốc Trần Dĩnh này!
Lửa giận trong lòng đã không khống chế nổi lại thêm khoảnh khắc vừa thấy Trần Dĩnh kia thì hoàn toàn bùng nổ: "Xin lỗi không tiếp được!"
Người đàn ông bước đến cạnh Trần Dĩnh bỏ lại Thẩm Thiên Vi, Trần Dĩnh thấy vẻ mặt anh ta tức giận thì định chạy theo bản năng nhưng lại bị anh ta túm lại, thẳng tay xách vào phòng nghỉ bên cạnh.
"Trần Dĩnh, em có bị ngu không đấy! Biết hôm nay là ngày gì không, em mời nhiều phóng viên đến đây như vậy, không sợ làm hỏng chuyện à? Em có mấy cái đầu".
"Em cũng không nghĩ là nhiều thế mà, đều tại Đường Thanh Tâm đáng ghét kia, cô ta cố ý làm xấu mặt em, em chỉ muốn làm cô ta mất mặt chút thôi, ai mà biết lắm người đến thế, em chỉ gọi có vài phóng viên, lại kéo tới một đống!"
Cô ta càng ngày càng nói nhỏ lại, trong lòng còn thấy oan ức! Cô ta thật sự chỉ gọi vài phóng viên mình quen, nào biết rằng nhiều người lại đến đây như vậy.
Trần Dịch tức đến trắng bệch cả mặt, sao anh ta lại có đứa em gái ngu ngốc thế cơ chứ.
"Em tốt nhất nên cầu nguyện hôm nay sẽ không sao đi, nếu ông nội và chú hai biết được thì em cũng chỉ có thể đi xuất ngoại, anh đã năm lần bảy lượt bảo vệ em rồi, mà em chẳng biết suy xét gì cả!"
Dứt lời, anh ta rời khỏi phòng nghỉ đi ra ngoài, để lại Trần Dĩnh sắc mặt tái nhợt bên trong, cô ta chỉ định làm Đường Thanh Tâm bẻ mặt, đâu có định làm hỏng gì đâu!
Lúc này, đại sảnh đón khách đã kín chỗ, đoàn người Thẩm Trưởng Thanh đã vào ngồi chỗ của mình trước sân khấu, hai nhà tuyên bố ký hợp đồng thành công, Trần Dịch tự mình lên sân khấu công khai hạng mục ký hợp đồng lần này, đồng thời giới thiệu luôn.
Toàn bộ tài liệu hiện lên đều là do Đường Thanh Tâm làm, cô nhìn tứ phía xung quanh, thấy trong mắt mọi người đã thiếu mất sự kiên nhẫn, bọn họ không phải phóng viên kinh doanh chuyên nghiệp, đối với tin tức buôn bán hợp tác không dám hứng thú nhưng đối với mấy tin lá cải lại vô cùng tò mò.
Đường Thanh Tâm thấy trong mắt Trần Dịch hiện lên sự phẫn nộ, khi nãy cô có nghe thấy tiếng Trần Dĩnh, nhưng giờ lại không thấy bóng dáng cô ta đâu, nhìn một vòng thì quả thật cô ta không có ở đây, trong trường hợp thế này mà cô ta vắng họp thì thật không nên!
"Sau đây là thời gian đưa ra câu hỏi tùy ý, xin các vị chỉ hỏi các vấn đề liên quan đến chuyện hợp tác lần này.
"
Trần Dịch tất nhiên không để mọi người đề cập đến vấn đề tình cảm cá nhân, nhưng điều này sao có thể, bọn họ đợi lâu như vậy không phải là vì muốn làm rõ vụ tai tiếng nam nữ khi đó sao?
"Chủ tịch Trần, khi trước anh và cô Thẩm gặp nhau, cử chỉ vô cùng thân thiết, xin hỏi có phải là vì quan hệ của hai người nên mới dẫn đến buổi ký hợp đồng hợp tác của hai nhà?"
Câu hỏi đầu tiên vứt cho Trần Dịch, người đàn ông nhìn thoáng qua Thẩm Thiên Vi, cô ta ngồi ở dưới cười như không, chờ đợi câu trả lời của anh ta.
"Chúng tôi nảy sinh tình cảm trong quá trình đàm phán, tuy nhiên tình cảm cá nhân không thể quyết định một vụ buôn bán".
"Trước kia chủ tịch Trần thừa nhận Đường Thanh Tâm là bạn gái của anh, giờ anh lại ở bên cô Thẩm, xin hỏi đoạn tình cảm kia chấm dứt từ bao giờ?"
“Đúng vậy, cô Đường, lúc đó không biết chừng cô lắc lư giữa hai người đàn ông, xin hỏi cô dùng sắc đẹp để lấy trộm bí mật thương nghiệp sao?"
Bị chiếc mũ úp xuống đầu khiến sắc mặt Đường Thanh Tâm cứng đờ, nhưng lập tức khôi phục bình thường.
Cô nhấc chân bước lên sân khấu, nhìn xung quanh một vòng, nhìn thấy không ít ánh mắt khinh bỉ, trong mắt họ, cô chính là kiểu đàn bà hèn mọn dùng sắc đẹp của mình để quyến rũ đàn ông, nhưng sự thật chứng minh rằng muốn trèo cao thì cũng cần có đầu óc.
"Nghe vẻ các vị rất hứng thú với đời sống tình cảm cá nhân của tôi nhỉ, cũng đúng, đâu phải ai cũng có thể được hai người đàn ông vĩ đại ưu ái đâu mà biết, còn chuyện lắc lư qua lại, giờ thì tôi rất nghiêm túc nói với các vị rằng, quan hệ của tôi và chủ tịch Trần đã sớm chấm dứt, ngay trước khi tôi nằm viện ba ngày, chúng tôi đã hết chuyện tình ái rồi, tôi là vợ trước của Lệ Thiên Minh, đúng như theo lời anh ấy nói, chúng tôi có quan hệ ở chung hợp pháp, mà chủ tịch Trần chỉ là sếp của tôi, chỉ thế thôi".
Cô thừa nhận, ngay lúc này chỉ có đem tên Lệ Thiên Minh ra mới xong, nếu không thì cô không biết làm mấy người này ngậm miệng thế nào.
Quả nhiên, ở dưới nhốn nháo cả lên, sắc mặt Thẩm Thiên Vi nhìn không tốt lắm, Đường Thanh Tâm cảm giác được ánh mắt cô ta vẫn dán vào người cô, ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm vào cô, cô không khỏi mỉm cười cứng nhắc một chút, trong người tim đập thình thịch.
Một người còn đang định đặt câu hỏi, nhưng điện thoại của họ đồng thời nhận được cuộc gọi hoặc tin nhắn, không khó để nhận ra họ đều mang vẻ mặt kinh ngạc không thôi, hoặc nói là trong sự kinh ngạc có chút khẩn trương và sợ hãi, nhanh chóng thu dọn đồ đạc rời khỏi đại sảnh đón khách, khiến cho Đường Thanh Tâm và nhóm nhân viên công ty Trần Hưng ở đây kinh ngạc vô cùng.