Tổng Tài Xấu Xa Chỉ Yêu Vợ Mù

Chương 501: Chương 500





Thế nhưng bây giờ mẹ Hoắc lại xin lỗi cô, đây quả thật là mặt trời mọc ở đằng tây.

Mẹ Hoäắc thấy cô ngây ngô, dáng vẻ khó tin thì mím môi lên tiếng: “Bác cũng không mong cháu tha thứ cho bác thế nhưng bác đảm bảo với cháu một việc là bác sẽ không can thiệp vào hôn sự của cháu và Hoắc Tùng Quân, cũng sẽ không ép cháu làm những chuyện mà cháu không thích, bác sẽ thử làm một người mẹ chồng thật tốt.

Vì thế mong cháu đừng vì bác mà nghỉ ngờ tình cảm của Hoắc Tùng Quân dành cho cháu, thằng bé thật sự rất yêu cháu đấy”
Lúc mẹ Hoắc nói những lời này thì có chút nóng nảy, hốc mắt đỏ ửng: “Từ nhỏ tới lớn, Tùng Quân luôn được chiều chuộng, thăng bé muốn gì thì đều phải có cho bãng được.

Bởi vì bác và bố của nó giao nó cho ông nội, không.

dạy dỗ nó tốt vì thế mới khiến tính cách của thăng bé vô cùng lạnh lùng, không biết yêu đường là gì.


Cháu là người đầu tiên khiến thằng bé động lòng, từ trước đến giờ bác chưa từng thấy nó thích một người nào giống như thế”
Thậm chí anh còn vì Lạc Hiểu Nhã mà suýt nữa đã cắt đứt quan hệ với gia đình mình, suýt nữa đã cắt đứt quan hệ mẹ con với bà ấy.

Vì Lạc Hiểu Nhã mà không màng tới sức khỏe, trong suốt một năm luôn dùng công việc để khiến bản thân mình khỏi phải suy nghĩ, đêm đến khi đi ngủ cũng không được yên giấc, khiến bản thân người không ra người mà ma cũng không ra ma.

Lạc Hiểu Nhã nghe thấy thế, hơn nữa còn nhìn thấy hốc mắt đỏ ửng của mẹ Hoắc, trong đầu đột nhiên hiện lên hình dáng của mẹ cô.

Gô cười một cái với mẹ Hoắc, đôi mắt cũng bắt đầu ửng đỏ, cười lên tiếng: “Cháu biết ý của bác, bác yên tâm đi, cháu đã đồng ý sau khi trả thù cho bố mẹ cháu xong thì sẽ đính hôn với Hoắc Tùng Quân.

Cô vừa dứt lời, mẹ Hoắc đã trở nên ngây ngẩn, ngay sau đó mặt bà ấy hiện lên vẻ vui mừng: “Có thật không?”
“Đương nhiên là thật ạ, sáng nay cháu cũng đã nói với anh ấy” Lạc Hiểu Nhã vừa nói vừa quay sang nhìn mẹ Hoắc, mím môi: “Mặc dù trước đây quan hệ của cháu và bác không được tốt, sau này có lẽ cũng sẽ xảy ra va chạm thế nhưng bác đã nói như thế rồi cháu cũng đã nhận rõ được tấm lòng của bác.

Cháu tin tưởng Hoắc Tùng Quân, cũng nguyện ý tin tưởng bác.

Chúng ta cho đối phương một cơ hội, chung sống thật tốt”
Trong lòng mẹ Hoắc lộ vẻ xúc động, cũng vô cùng yên tâm, đây đúng là một đứa bé ngoan Mắt nhìn của con trai tốt hơn bà ấy nhiều.


Bà ấy không có con gái, chỉ có một cậu con trai tính tình vừa cứng nhắc vừa xấu xa, khi nhìn thấy dáng vẻ xinh đẹp khéo léo của Lạc Hiểu Nhã thì càng nhìn càng thấy thích, kéo tay vô nhanh chóng vào phòng.

“Tới đây nào Hiểu Nhã, bác có quà muốn tặng cháu.”
Lạc Hiểu Nhã còn chưa kịp phản ứng đã bị mẹ Hoắc kéo vào phòng, vẻ mặt cô đầy ngơ ngác nhìn lấy mẹ Hoắc và được bà ấy thân thiết nắm lấy tay.

Phản ứng đầu tiên khi bước vào phòng bố Hoắc mẹ Hoắc chính là nơi này thật rộng lớn.

Cách trang trí căn phòng vô cùng quý phái, sang trọng, đồ đạc được bày trí một cách tỉnh tế, nội thất trang nhã, phong cách thiết kế hoàn toàn khác biệt so với bên ngoài nhà họ Hoắc, nơi này lại mang một cảm giác tươi trẻ, hoàn toàn khác biệt so với ấn tượng của mẹ Hoắc cho người khác.

“Qua đây” Mẹ Hoắc đứng cạnh bàn trang điểm và vẫy tay với cô.

Lạc Hiểu Nhã nhận ra logo của chiếc hộp được đóng gói một cách tinh tế trên bàn trang điểm, đó là nhãn hiệu trang sức vô cùng đắt đỏ.


Khi bố vẫn còn sống, điều kiện hoàn cảnh gia đình khá giả, lúc cô sinh nhật, ông ấy cũng từng tặng cô một món trang sức cùng thương hiệu, chỉ một chiếc vòng dây chuyền nho nhỏ cũng phải vài chục triệu đồng.

Còn chiếc hộp bên cạnh mẹ Hoắc lớn như thế, bên trong chứa đầy đồ, cả chiếc hộp đều sáng lấp lánh.

Lạc Hiểu Nhã đi đến bên cạnh mẹ Hoắc thì thấy bà ấy như đang dâng châu báu đến trước mặt mình, bà ấy mở chiếc hộp đó ra và lấy từng món đồ trong đó ra cho cô xem.

“Bác gái thích nhất thương hiệu trang sức này, đây đều là những mẫu mới của các nhà thiết kế đỉnh nhất, con xem có đẹp không?”
Mẹ Hoắc lấy một chiếc ra và đặt trước người Lạc Hiểu Nhã so sánh..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.