Vị thiếu gia này mặt lãnh tâm nóng, từ nhỏ chính là như thế, ông tuổi tác lớn, lại sợ tới mức không nhẹ, thân thể xác thật có chút ăn không tiêu, tự nhiên sẽ không khách khí.
Sở Ngự Bắc dạo bước qua lại, nỗi lòng có chút không yên.
Mới chưa đến vài phút, chỉ thấy Tần Hãn thở hồng hộc tới rồi, “Tiên sinh, chuyện lớn không ổn!”
Có thể khiếnTần Hãn luôn trầm ổn hoảng loạn như thế, nhất định không phải việc nhỏ.
“Bộ trưởng bộ ngoại giao và bộ trưởng bộ quốc phòng song song bị ám sát, tin tức cũng không che giấu được, đã lan truyền ở phạm vi cả nước, tập thể thành viên còn lại của nội các triệu mở hội nghị khẩn cấp, yêu cầu ngài trở về chủ trì đại cục.”
“Chuyện lúc nào?”
Hai vị bộ trưởng này không tham dự đảng tranh, điệu bộ trung lập nhất quán, nhìn chuyện không nhìn người, hiện giờ song song bị hại, thực hiển nhiên là bởi vì có người mượn sức không được, nếu không thể sở dụng, dứt khoát diệt trừ cho sảng khoái.
“Một giờ trước thu được tin tức, chuyện này chống khủng bố đã trực tiếp tham gia điều tra, đầu mâu thẳng chỉ tổ chức khủng bố quốc tế, đã gây ra khủng hoảng nhất định, cảm xúc dân chúng cũng cần cấp bách trấn an.”
Đôi tay Sở Ngự Bắc ôm ngực, ngưng ngưng thần, một lát sau mới lên tiếng nói, “Lập tức phái người đi bảo hộ bộ trưởng bộ tài chính, tôi về phủ tổng thống mở họp, an bài tốt hội chiêu đãi ký giả, thời gian định ở một tiếng sau.”
Bộ trưởng bộ tài chính là quan lớn giữ thái độ trung lập cuối cùng, Sở Ngự Bắc nghĩ, mục tiêu kế tiếp của Minh Lãng hẳn là ông ta, lại hoặc là, anh sẽ trực tiếp bị thu phục.
“Vâng, tiên sinh.” Tần Hãn tuân lệnh, đi làm việc trước tiên.
“Quản gia, ông giữ chỗ này, trước nửa tiếng ông ngoại giải phẫu kết thúc thì cho mẹ tôi biết để tới đây, sau khi kết thúc báo cho tôi biết trước tiên.” Sở Ngự Bắc lại tiếp tục hạ lệnh.