“Để tôi đưa em trở về, chính là báo đáp tốt nhất.”
Tình Không đỡ trán, tên một dây này, lại thập phần cố chấp, không dễ dàng thuyết phục.
Cô dứt khoát nói thẳng, “Thật ra tôi ở biệt thự của Sở Ngự Bắc, anh đưa tôi trở về đích xác có chút không tiện.”
Lý Mục Thành tựa hồ không nghĩ tới cô sẽ thẳng thắn như thế, trầm tư một chút, hỏi, “Em không ở cùng ba của mình?”
Tình Không bám vào cửa thủy tinh, mắt to tràn ngập chờ mong, “Tôi đương nhiên rất muốn ở cùng Lão Lộ, nhưng ông ấy không muốn ở cùng tôi.”
Lý Mục Thành hiểu rõ gật gật đầu, không có nói gì nữa, “Đi thôi, đưa em trở về.”
Tình Không thấy anh kiên trì như thế, cũng không từ chối nữa, cô thản nhiên nói, “Tôi chỉ là ăn nhờ ở đậu, cho nên đại khái là không thể mời anh vào ngồi, anh đưa tôi tới cửa là được.”
Lý Mục Thành liếc cô một cái, con ngươi thâm u hiện lên một chút thưởng thức, “Em luôn thẳng thắn như thế sao?”
Tình Không trầm mặc một chút, lại thản nhiên nói lần nữa, “Phải xem là với người nàog, tôi không có khả năng đều như vậy với tất cả mọi người.”
Mặt than nhất quán của Lý Mục Thành co quắp một chút, chậm rãi nói hai chữ, “Cám ơn.”
Tình Không, “……”
Lúc Lý Mục Thành đưa Tình Không đến biệt thự Sở Ngự Bắc, tâm tình cực kỳ phức tạp.
Cô gái nhỏ thiếu chút nữa trở thành vị hôn thê của mình, hiện giờ ở trong nhà một người đàn ông khác.
“Gả cho tôi đi, luôn tốt hơn vô danh vô phận đi theo anh ta.” Cuối cùng Lý Mục Thành nhịn không được mở miệng.
Tình Không trợn mắt há hốc mồm, cô thật sự là không theo kịp mạch não của người này