Tổng Thống Đại Nhân, Đừng Kiêu Ngạo!

Chương 82: Công việc sau này của cô (1)



Editor: May

Xem từ phản ứng ngây ngô của cô, anh cho rằng, trước anh, cô cũng chưa từng làm như vậy.

“Mặc như vậy tới đây, còn không phải là hy vọng tôi đối với cô như vậy? Hửm?”

Mặt Tình Không bạo hồng, hận không thể tìm một cái động chui vào, lời nói của anh không có ý khinh miệt, càng như là trêu chọc, bởi vì âm cuối của anh mang cười.

Tình Không ngước mắt, dũng cảm mà nhìn thẳng vào anh, anh, có thể cho rằng chính mình là cái loại phụ nữ đặc biệt tùy tiện hay không?

Trời biết cô cố lấy bao nhiêu dũng khí.

Cô hít thở thật sâu, thật ra cũng không quan trọng, cô lại không có vọng muốn sống cả đời với anh, cô hai bàn tay trắng, lấy thân thể của mình trao đổi, là phương thức duy nhất của cô.

Anh từng nói, “Lấy chính mình tới đổi”.

Nghĩ đến đây, trái tim Tình Không không khỏi nhói đau.

“Tôi cám ơn anh giúp tôi nhiều như thế, tôi không biết lấy cái gì tới cảm tạ anh, tôi biết đây là anh muốn, cho nên tôi lấy chính mình tới đổi.”

Tuy rằng cô còn nhỏ tuổi, chưa từng trải qua chuyện nam nữ, nhưng đạo lí đối nhân xử thế vẫn là hiểu.

Nghe lời nói của cô, Sở Ngự Bắc lại nguy hiểm híp híp mắt, khuôn mặt tuấn tú lạnh xuống, “Ý cô là gì?”

Con ngươi ướt át của Tình Không nghiêm túc nhìn anh, “Anh đã nói, anh giúp tôi, tôi muốn dùng chính mới tới đổi, chẳng lẽ đây không phải là anh muốn ư?”

Bàn tay to của Sở Ngự Bắc nhéo cằm cô gái, cưỡng bách cô vẫn luôn đối diện với mình, “Cho nên, cô vì cảm tạ tôi, chủ động chân không đưa tới cửa?”

Cằm Tình Không bị anh véo đến đau nhức, cô không rõ, đang yên lãnh, sao anh lại đột nhiên trở mặt.

Rõ ràng là anh ám chỉ chính mình tắm rửa xong liền đến phòng anh.

Lần đầu tiên lúc vào phòng anh, anh liền nói qua, nửa đêm đến phòng của một người đàn ông, chính là vì chuyện nam nữ.

Cô báo đáp hỗ trợ của anh, cô dựa theo phương thức của anh, sao anh lại bỗng nhiên không cao hứng chứ?

“Lộ Tình Không, cô mới mười tám tuổi, lòng liêm sỉ của cô đâu? Có phải bất luận là người đàn ông nào giúp cô, cô đều tính toán lấy chính mình đi đổi không?”

Lời nói như vậy, cũng làm Tình Không đau đớn, toàn thân cô gần như**** khóa ngồi ở trên người anh, anh hỏi cô vấn đề như vậy……

“Trả lời tôi!”

“Đúng!” Lộ Tình Không quật cường nhìn cô, ngoại trừ thân thể còn tính là sạch sẽ, cô còn có cái gì?

Giả thiết, cô vốn dĩ không tính toán đáp lại, cô cho rằng chính mình và anh ở chung còn tính là vui vẻ, anh đối với cô có cảm giác, cô đều có thể cảm thụ được.

Mà cô cũng không chán ghét anh.

Tuy rằng Lộ Tình Không cô hai bàn tay trắng, nhưng trên thế giới này, người có thể khiến cô chủ động dùng thân thể trao đổi, chỉ có Sở Ngự Bắc anh mà thôi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.