Ryan đưa tay muốn sờ lên chú chó của mình. Nhưng bàn tay ông khi gần chạm tới chú chó thì nó lại lùi lại cảnh giác nhìn ông.
Ryan thấy vậy có chút ngây người không biết sao.
“Chú chó này không thích mình sao? Hay Tony chỉ...” Ryan suy nghĩ trong lòng. Ông khó hiểu nhìn Tony.
Tony quan sát thấy mọi thứ, thấy Ryan nhìn mình bằng ánh mắt khó hiểu. Tony đối với Ryan nói: “Chú Ryan, chú vội vã quá rồi. Cháu còn chưa gới thiệu chú với nó, nói với nó chú là người chủ mới của nó. Làm sao nó có thể để cho chú chạm vào đây.”
Ryan nghe vậy thì bừng tỉnh. Ông càng cảm thấy chó của Tony huấn luyện có tố chất. Suy nghĩ vớ vẩn của Ryan vài giấy trước theo đó mà tan biến.
Ryan nói: “Vậy cháu còn không nhanh lên giới thiệu ta với nó.”
Chú chó bò mỹ sau mệnh lệnh của Tony, ánh mắt nó nhìn Ryan trở lên thân thiết, nó bắt đầu vẫy đuôi và chạy lại tỏ vẻ vui mừng với Ryan.
Ryan thấy vậy thì bắt đầu vuốt ve và vui đùa với chú chó bò mỹ.
“Tony nó có tên chưa vậy?” Ryan đang chơi đùa cùng chú chó bò mỹ bỗng hướng Tony hỏi.
Tony nói: “Việc đặt tên cho chó là của người chủ. Cháu đâu có được giả công cho việc này. Nên cháu sẽ không tốn thời gian và chất xám cho việc đó.”
Ryan nghe Tony nói với giọng vui đùa cũng không cảm thấy gì, ông nói: “Cũng đúng! Hai chú chó của Young đều bắt đầu bằng chữ cái “B” Vậu thì chó của ta cũng bắt đầu bằng chữ cái “B” đi.
Ryan bắt đầu suy nghĩ về một cái tên.
“Bear? Đúng gọi nó là Bear.” Ryan nói.
Sau khi suy nghĩ được cái tên cho chú chó Ryan nhớ ra một chuyện. Ông lấy từ trong túi quần mình một chiếc phong bì trông khá dày đưa nó cho Tony và nói:
“Tony, đây là khoản tiền ta trả cho cháu.”
Tony cầm lấy chiếc phong bì, cậu cũng không có mở ra xem mà đút luôn nó vào túi.
“Tony cháu không xem bên trong có bao nhiêu sao?” Ryan thấy Tony làm vậy hỏi.
“Cháu nghĩ nó hẳn nhiều hơn mình mong đợi, vì vậy không cần xem.” Tony nói.
Ryan mỉm cười nhìn Tony một cái rồi lại chơi đùa với Bear.
Vài phút sau Young cũng xuất hiện trong bộ váy trắng hai dây dài đên đầu gối, chân đi một chiếc giày cao gót cũng màu trăng cao 5 phân. Young như một nàng công chúa đi tới làm cho Tony ngây ngẩn.
“Chá con với Tony đi chơi đây. Con sẽ về hơi muộn đấy bởi bộ phim chiếu khá muộn.” Young hướng cha cô xin phép.
“Được, nhưng đừng về muộn quá đấy, không mẹ con lại lo lắng.” Ryan nói.
“Tony chúng ta đi thôi.” Young nói với Tony.
Tony có chút ngơ ngác đáp: “Ừm… ừm.”
“Chú Ryan cháu xin phép đưa Young đi chơi.” Dù bị vẻ đẹp của Young làm ngớ ngẩn trong giây lát Tony vẫn nhớ ra nói xin phép cha của Young.
“Nhớ đưa con bé về sớm và nguyên vẹn đấy.” Ryan cười nói Tony.
Nhìn nụ cười của Ryan Tony có chút sợ sợ làm sao ý.
Cậu vội đáp: “Vâng thưa chú Ryan.”
Leo lên xe Tony mới cảm thấy nhẹ nhõm.
Nhìn bộ dáng Tony, Young không nhịn được cười nói: “Cha em đán sợ thế sao?”
“Em không thấy ông vừa cảnh cáo anh à.” Tony nói, vừa nói cậu vừa khởi động xe chạy đi.
Young nói: “Anh mà cũng biết sợ? Nếu sợ sao hôm trước còn lột em sạch sẽ như vậy?”
Tony nói: “Lúc đó khác.”
Young có chút không buông tha cho Tony nói: “Khác cái gi? Lúc lột sạch quần áo của em anh biết sợ sao? Lúc ý anh chỉ có thích thú thôi phải không?”
“Sao anh không thấy Benji và Buster?” Tony đánh trống lảng nói sang chuyện khác.
“Hai bọn nó chơi với mẹ em trong nhà.” Young buông tha cho Tony nói.
Young nói tiếp: “Mà anh nhận được tiền của cha em rồi đúng không? Thế có vừa lòng không?”
“Cha em đưa cho anh một cái phong bì chứa tiền, anh đã xem là có bao nhiêu bên trong đâu.” Tony vừa nói vừa lấy chiếc phong bì từ trong túi quần ra đưa cho Young.
Young cầm lấy nói: “Anh đưa cho em làm gì? Không phải định bảo em làm thủ quỹ cho anh đấy chứ?”
Tony nói: “Không anh chỉ muốn em xem cho anh bên trong có bao nhiêu thôi. Anh còn cần đến chúng để làm giàu, nếu không lấy đâu ra tiền cưới em.”