Tra Công Muốn Tái Hôn Với Tôi

Chương 25



Tần Duệ Lâm canh ngoài cửa chung cư đến hơn nửa đêm, sau mới phát hiện Hạ Hi đã sớm lên nhà. Hắn chán nản một trận, không thể không nhụt chí mà quay về, hắn không biết mình làm như vậy có ích lợi gì, nhưng nếu như không làm như vậy lòng hắn càng khó chịu thêm.

Cho đến tận hôm nay, hắn cũng không biết mình nảy sinh tình cảm với Hạ Hi khi nào, hắn sống cùng Hạ Hi quá lạnh nhạt, nhạt đến mức ngay cả một chút tình cảm thay đổi cũng không thể nhận ra, cho đến khi hoàn toàn mất đi đối phương, tình cảm được tích tụ này mới nổi lên mãnh liệt như thủy triều, dường như bao phủ lý trí hắn trong nháy mắt.

Rốt cuộc mình yêu Hạ Hi đến mức nào? Tình yêu này có thể kéo dài bao lâu? Tần Duệ Lâm không thể cho ra đáp án, hắn chỉ biết là đời này hắn không thể không có Hạ Hi, cho dù hắn bị thương tổn, cũng nhất định phải đem Hạ Hi giữ lại bên người.

Nếu không, bệnh của hắn vĩnh viễn không tốt lên được.

Hạ Hi là thuốc của hắn, đã ngấm sâu vào một phần xương tủy, không thể không có nó.

Ngày hôm sau Tần Duệ Lâm thức dậy muộn, hắn xuống tầng chuẩn bị đi tới công ty, không ngờ lại phát hiện Quý Tân ngồi trên sô pha, có lẽ y đã đợi rất lâu, vừa thấy Tần Duệ Lâm xuất hiện liền ngồi thẳng người, trong ánh mắt vừa tràn đầy thiết tha vừa đầy sợ hãi, y mặc quần áo Tần Duệ Lâm tặng, biểu lộ lấy lòng với hắn.

Động tác thắt cà-vạt của Tần Duệ Lâm cứng đờ, liền dừng sức rút cà vạt ra.

Thời gian Quý Tân ngồi không ngắn, ngay cả một ly trà trước mặt đều không có, hiển nhiên cũng cảm nhận được chủ nhân nơi này không hoan nghênh y đến, y đón ánh mắt Tần Duệ Lâm, cười nói: “Tần gia, đã lâu em chưa gặp ngài.”

Ngữ khí của y mang theo sự câu dẫn không thể che lấp nổi, ngắn gọn mà chứng minh sự nhớ nhung của mình đối với Tần Duệ Lâm.

Tần Duệ Lâm lại rất lạnh nhạt nói: “Tôi đã nói rồi nếu cậu còn tự tiện đến liền chặt đứt chân, cậu đang khiêu chiến tính nhẫn nại của tôi sao?”

Quý Tân sự hãi xiết chặt ngón tay, trong khoảnh khắc ấy ánh mắt y tràn ngập sự đấu tranh, cuối cùng rất nhanh trở nên kiên định: “Tần gia, rốt cuộc em đã làm sai điều đi?”

”Điều này có ý nghĩa gì sao?”

“Đương nhiên có, em theo ngài đã hơn một năm, trong thời gian đó ngài biết lòng dạ của em đối với ngài mà, em vĩnh viên tôn dùng ngưỡng mộ Tần gia. Em không phục, coi như ngài không quan tâm đến em, cũng phải cho em một lý do chứ! Em tận tâm hầu hạ ngài, chẳng lẽ cũng chỉ có thể nhận lấy kết cục bị ném đi sao?”

“Cậu muốn lý do sao?”  Tần Duệ Lâm tát mạnh vào khuôn mặt xinh đẹp đối diện mình: “Cậu tính là cái thá gì! Quý Tân, cậu đừng quên thân phận của mình, cậu dựa vào cái gì mà dám hỏi tôi lý do, loại mặt hàng giống như cậu, tôi muốn có bao nhiêu thì sẽ có bấy nhiêu, tôi không cần đến cậu tức là chơi đã đủ rồi!”

Quý Tân bị tát mạnh đến mức lệch mặt đi, làn da trắng nõn nhanh chóng sưng đỏ lên, mắt mắt y tràn ngập phẫn nộ không nhịn được, y giống như muốn đánh nhau với Tần Duệ Lâm một trận, nhưng lý trí đã ngăn cản lại, Quý Tân cúi mắt xuống, y khẽ cắn môi dưới, lại thấp giọng phát ra âm thanh nức nở.

Tần Duệ Lâm không muốn tiếp tục nhìn y giả mù sa mưa, hắn xoay người lại nhanh chóng rời đi, vừa lạnh lùng nói: “Lập tức cút đi cho tô!”

Quý Tân mạnh mẽ ôm chầm lấy chân Tần Duệ Lâm, ngữ khí của y tràn ngập hoảng loạn: “Tần gia, ngài đừng không quan tâm đến em, em cầu xin ngài! Em đặc biệt về nước tìm ngài, trong lòng em chỉ có một mình ngài, càng không để ý thêm được người nào khác, em xin ngài, em cái gì cũng không muốn, chỉ cầu ngài có thể cho em ở lại bên cạnh ngài, cho dù…Cho dù là ở chỗ có thể nhìn thấy ngài là tốt rồi!”

Tần Duệ Lâm nhấc chân đem Quý Tân đá văng ra, hắn không khỏi vì lời nói của y mà nhớ đến kiếp trước, người này từ khi mới bắt đầu ở cùng hắn đã cấu kết cùng Tần Vũ Hoan, y chờ đợi ở bên cạnh hắn chỉ để tiện làm việc, cuối cùng y thậm chí còn động thủ giết chết Hạ Hi, cái ảo ảnh mà Tần Duệ Lâm phải vất vả lắm mới sáng tạo nên, cũng là nơi hắn ký thác toàn bộ ảo ảnh tâm hồn, Hạ Hi chết, tâm hồn của hắn cũng liền chết theo.

Quý Tân bây giờ diễn đạt bao nhiêu, lúc trở mặt sẽ càng có bấy nhiêu ngoan độc.

Tần Duệ Lâm xoay người, hắn từ trên cao nhìn xuống Quý Tân, tựa như nhìn một con kiến mình có thể dễ dàng bóp chết, không thể vì một chút mà đem người này giết đi, trò chơi mà, phải chậm rãi chơi mới thú vị không phải sao?

Tần Duệ Lâm đi ra khỏi biệt thự, một mình Quý Tân xụi lơ trên mặt đất, y bò dậy rất nhanh, nhìn chằm chằm hướng Tần Duệ Lâm rời đi đến ngẩn người, người giúp việc lập tức đến tiễn khách. Quý Tân lạnh lùng liếc đối phương một cái, sau đó rất tao nhã phủi bụi trên người, y phải nhanh chóng liên lạc với Tần Vũ Hoan, sau đó thương lượng tìm ra sách lược vẹn toàn, theo Tần Duệ Lâm rồi chiếm lấy Bách Dạ Lệ Nhã từ bên trong xem ra đã không thể thực hiện được.

Đối với Quý Tân mà nói, giờ Tần Duệ Lâm khinh miệt y bao nhiêu, đối với y càng có lợi bấy nhiêu, bởi dù sao trong tương lai bị đánh bại bởi một người mình không bao giờ đặt vào mắt, nhất định là vô cùng đau đớn tủi nhục.

Y nghĩ đến đó có bao nhiêu vui sướng, lại không thể ngờ được Tần Duệ Lâm đã sớm có phòng bị, chính y bị vây trong lòng bàn tay người khác mà không hề biết.

Tần Duệ Lâm gọi một cuộc điện thoại cho Hắc Quyền, hắn vì đánh nhau mà trở thành bạn bè với Hắc Quyền. Đó là lúc Tần Duệ Lâm còn đi học, có một người anh em tốt của hắn bị người chặn lại cướp tiền cho nên hắn liền dẫn người đi tìm, hai bên đánh nhau túi bụi, cuối cùng tất cả đều vào viện. Hắc Quyền ở bên ngoài là một đại ca giang hồ, hơn Tần Duệ Lâm bảy, tám tuổi, hai bên thường xuyên qua lại không biết sao lại thân quen, Hắc Quyền khen ngợi Tần Duệ Lâm có nghĩa khí, thậm chí còn bái Tần Duệ Lâm làm đại ca.

Đã nhiều năm như vậy, Hắc Quyền không còn là tên côn đồ năm đó, nhưng vẫn tôn kính Tần Duệ Lâm là đại ca như cũ.

“Đại..đại ca? Thật là anh sao? Anh về nước rồi sao?”

“Ừm, tôi về nước được hơn nửa tháng.” Tần Duệ Lâm nói: “Trong khoảng thời gian này bận quá, cũng không có thời gian liên lạc với anh.”

“Không việc gì, anh là người bận rộn mà, nhưng mà …có việc gì phân phó sao?”

“Phải, tôi cần anh làm vài chuyện.”

Hắc Quyền sang sảng nói: “Đại ca có việc phân phó, tôi đã đi theo anh đến ngày hôm nay, chỉ cần huynh đệ này có thể làm, vào nước sôi lửa bỏng cũng đều không từ.”

“Trước tiên cảm ơn, tôi sẽ gửi thông tin cho anh, anh nhớ kĩ một kẻ tên là Quý Tân, sau đótìm người phế đi một chân của y.” Tần Duệ Lâm ngoan lệ nói: “Không cần nhiều hơn, một chân là được, còn có, trước kia tôi tặng ý một ngôi nhà ở phía tây nam, hiện giờ đã đổi thành tên tôi, anh phái người đến canh ở cửa, tuyệt đối không được phép để cho y bước chân vào, còn nữa, tôi sợ y sẽ quay về Mỹ, anh hãy nghĩ ra cách nào đó làm cho y trong thời gian này ngoại trừ Trung Quốc đâu cũng không đi được!”

“Vâng, những chuyện này đều là việc nhỏ.” Điều khiến Hắc Quyền ngạc nhiên chính là thái độ của Tần Duệ Lâm: “Người kia là ai? Đáng giá để anh phí tâm tư đối phó như vậy? Nếu không tôi cho người giải quyết y một lần?”

Tần Duệ Lâm cự tuyệt: “Không cần, người này phải giữ lại tra tấn từ từ mới được.”

“Bị anh chú ý đến, tôi thật sự cảm thấy tội nghiệp y.”

“Y là kẻ thù của tôi.”

“Đại ca anh yên tâm, tôi tuyệt đối đem việc này làm đến thỏa đáng, anh vất vả quay về nước một chuyến, hôm nào chúng ta gặp mặt nói chuyện một chút đi?”

“Được.”

“…”

Tần Duệ Lâm cúp điện thoại, lại nhận được một tin nhắn đến từ nước Anh: “Tần gia, hiện tạiTần Vũ Hoan rất bình thường, đã thu được nội dụng cuộc điện thoại giữa cô ta và Quý Tân, tôi lập tức gửi vào hòm thư cho ngài.”

Tần Duệ Lâm dùng xe đi thẳng đến công ty, hắn thật muốn nhìn xem hai người đó đến tột cùng muốn chơi thành dạng nào,Tần Vũ Hoanbây giờ đang ở nước Anh, đã sớm bắt dự trù kế hoạch, Tần Duệ Lâm nhớ đến trái tim cũng lạnh lẽo  vạn phần, hắn đối vớiTần Vũ Hoan tuy rằng không phải hoàn toàn quan tâm,  nhưng cũng tường tận có trách nhiệm, thậm chí còn nghĩ đến tận tâm chăm sóc đối phương, lại không ngờ được dã tâm bừng bừng củaTần Vũ Hoan, căn bản không thỏa mãn với những gì hắn cho.

_____________________

Hạ Hi bởi vì chuyện kia mà được nghỉ mấy ngày, liền nhân cơ hội an tâm ở nhà nghỉ ngơi điều dưỡng, trong lúc đó có không ít nhân viên cấp cao của công ty tới thăm hỏi, bạn tốt của Hạ Hi cũng ùn ùn gọi điện quan tâm, mà đêm đó Hạ Hi bị thương, người đại diện của cậu liền thay mặt đăng bài trên Weibo: “Tôi rất khỏe, không cần phải lo lắng.”

Việc này ở trên mạng rất náo nhiệt ồn ào, chủ đề Hạ Hi bị thương là đề tài hấp dẫn trên Weibo, mà bài post của cậu trong mấy phút ngắn nủi liền nhận được hai mươi nghìn lượt like, có kẻ nghi ngờ chuyện này, cũng có kẻ qua đường thờ ơ, mà còn lại là chia thành hai phái bình luận: phái thứ nhất mong Hạ Hi khó sống vì bão này, phái thứ hai không e dè chỉ trích Ngụy Gia Đình rắp tâm hãm hại Hạ Hi.

Người trên mạng lục đục công bố ảnh chụp tại hiện trường, mà thông qua mấy tấm ảnh này đều phóng đại những chi tiết về Ngụy Gia Đình nhắm vào Hạ Hi, hắn tổ chức trò chơi cũng bị trách mắng là sớm có âm mưu. Bình luận cùng dư luận đều hoàn toàn nghiêng về một phía, không ít kẻ ồn ào công khai muốn Ngụy Gia Đình đứng ra giải thích, weibo của hắn bị mười nghìn bình luận chà đạp, nhưng bản thân hắn vẫn như cũ không có động tĩnh gi, không có một chút dấu hiệu ra mặt.

Tin tức giải trí trong ngày được phát hành đưa tin như sau:

“Hôm qua 《 Tình cảm chân thành 》 lần đầu được công bố, Hạ Hi vô tình bị thương trong trò chơi, rất nhiều bình luận lo lắng đã được gửi đến, còn một nhân vật chính khác trong sự kiện, Ngụy Gia Đình cũng được dân mạng chú ý, không ít người muốn hắn ra mặt nhưng Ngụy Gia Đình vẫn không có động tĩnh gì, không biết có phải như dân mạng nghi ngờ hắn cùng chuyện này nhất định không thoát khỏi liên quan…”

Trong lúc đưa tin còn phát lại video ở hội trường ngày đó, từ đoạn Ngụy Gia Đình nói ra trò chơi cho đến đoạn Hạ Hi bị thương, đáng lưu ý chính là khoảnh khắc Hạ Hi bị thương, Ngụy Gia Đình vẫn không dừng lại, hắn kéo theo Hạ Hi cốt chạm vào cái chuông trước mặt, hành động lúc đó rất bất ngờ.

Tần Duệ Lâm không có mặt trong đoạn tin cũng là ngoài dự liệu của Hạ Hi, không có bất kỳ tin tức nào cập nhật đến Tần Duệ Lâm, thậm chí hình ảnh Hạ Hi được bế đi cũng cực kỳ mơ hồ, chỉ hàm hồ một câu: “Sau đó Hạ Hi được nhân viên mang đi” rồi liền bỏ qua.

Hạ Hi không đăng ký weibo, hiện tại cậu không cần tăng thêm nhiệt cho chuyện kia, mà là chậm rãi đem mọi chuyện lắng xuống khỏi mạng, bất kể vì cậu hay là công ty, như vậy không nghi ngờ gì là lựa chọn tốt nhất, gió yên sóng lặng, truyền thông có muốn cũng không sao khơi nổi.

Nhưng Ngụy Gia Đình hiển nhiên không muốn như vậy, hắn nén giận hai ngày nay, rốt cuộc không chịu nổi post một trạng thái lên weibo: “Được nâng đỡ bởi một cây đại thụ (khinh bỉ).

Thâm ý trong đó không cần nói cũng biết.

Mà thời điểm hắn post lên, cơ hồ làm nhạt đi sự kiện trước đó, đây không phải là lần đầu tiên hắn hàm hồ post bài trên weibo, nhưng lần này hoàn toàn chọc giận đến fan hâm mộ Hạ Hi, phải biết rằng thần tượng của các cô hiện tại đang bị thương, lại phải nhận loại vu oan hãm hại của kẻ này, theo sát đó là rất nhiều người dùng dốc toàn bộ lực lượng mà phẫn nộ.

Trong đó có không ít người tức giận nói: “Sau này phàm là chỗ nào có Ngụy Gia Đình đều là danh sách đen.”

Tại thời điểm mẫn cảm này, Ngụy Gia Đình còn làm vô số người mở mang tầm mắt – hắn bình luận trên weibo của Hạ Hi.

Khi Hạ Hi nhận được điện thoại của Khương Liêm là lúc vừa ói xong một trận trong toilet, cậu yếu ớt chống vào khung cửa, thở dốc hỏi: “Làm sao vậy?”

“Cậu có biết Ngụy Gia Đình làm cái gì không? Trời ơi, có phải bị hắn teo não rồi không!” Khương Liêm tức giận mắng, sau đó tựa hồ nhận ra điểm không đúng, liền hỏi: “Cậu làm sao vậy? Không phải đang tập thể thao đó chứ?”

“Không có việc gì, chị nói tiếp đi.”

“Cậu có xem weibo không? Vốn công ty đã một mực làm lắng chuyện này xuống, Ngụy Gia Đình đúng thời khắc mấu chốt đăng một trạng thái lên weibo, từng câu từng chữ đều cố ý nhắm vào cậu! Đây không phải là cố tình làm loạn sao? Lão tổng bị chọc tức, vừa mới mời hắn đi uống rồi.”

Hạ Hi nhíu mày, sau đó rót cho mình một chén nước: “Hắn nói cái gì?”

“Hắn nói cậu dựa vào đại thụ để hưởng bóng mát, còn làm một biểu tượng cảm xúc khinh bỉ, tôi nói chứ với giá trị hiện tại của cậu còn cần ôm đùi người khác sao? Ngụy Gia Đình là điển hình của bệnh đau mắt rồi! Hơn nữa tôi phát hiện bệnh của hắn cũng không nhẹ, hiện tại tất cả mọi người đều nghi ngờ có phải hắn động chân động tay, chuyện này khẳng định hắn chịu không nổi.”

Hạ Hi trầm mặc một lát, một lúc lâu sau nói: “Hắn cũng là một nghệ sĩ tài năng trong giới công nghiệp giải trí.”

“Hắn cũng chưa chắc đã sạch sẽ gì, lúc trước hắn làm diễn viễn cho một bộ phim, đạo diễn dựa vào cái gì mà nhìn trúng hắn. Hắn có thể hung hăng càn quấy nhiều năm như vậy, bất quá chỉ là dựa vào Hằng Ức nâng đỡ, hiện giờ lại trả đũa.”

“Hắn có quan hệ gì với Hằng Ức?”

“Tôi cũng vừa mới biết đến, nghe nói Ngụy Gia Đình là con rơi của tổng giám đốc Hằng Ức, mẹ hắn vừa sinh hắn đã bị đuổi khỏi Ngụy gia, đừng nhìn Ngụy Gia Đình cố gắng uy phong trong giới giải trí, thực ra hắn có không biết bao nhiêu đáng thương trong Ngụy gia đâu!”

“…”

Hạ Hi vừa muốn nghe chuyện, lại nghe thấy tiếng Khương Liêm kích chuột đầu bên kia, cơ hồ đang nổi giận: “Hạ Hi, cậu tuyệt đối không thể tưởng tượng nổi Ngụy Gia Đình đã phạm phải lỗi gì đâu!”

“Ôn nhu một chút.”

“Ôn như không nổi, quên đi, tôi phải đi xử lí chuyện này đã, chính cậu cũng lên weibo xem đi, nhưng mà đừng nói cái gì, tức giận cũng cố chịu đựng, chuyện sau này giao cho chúng tôi xử lí là được rồi.”

Hạ Hi nói: “Yên tâm, tôi cũng không nóng nảy như vậy đâu.”

Nhưng mà chuyện này thực ra không liên quan lắm đến sự bình tĩnh, Hạ Hi không thể không thừa nhận trong một nháy mắt nào đó cậu thực sự muốn đem chuột máy tính nện lên đầu Ngụy Gia Đình, hắn căn bản là không có đầu óc đến mức nào! Loại chuyện này không xử lí được, đem lại phiền phức cho bản thân, thậm chí đem mũi nhọn đâm về chính mình!

Bình luận của Ngụy Gia Đình vô cùng nổi bật, Hạ Hi liếc đã nhìn thấy.

—— “Nói tôi bịa đặt, vậy các người có biết ai ôm Hạ Hi rời đi không?

Hạ Hi không biết có nên cảm thấy mình may mắn không, Ngụy Gia Đình không viết thẳng tên Tần Duệ Lâm trong đó, nếu không chuyện này thực sự sẽ trở nên vô cùng phấn khích.

Mặc dù bị sự gan dạ của Ngụy Gia Đình làm cho giật mình nhưng Hạ Hi không có tâm tư chú ý nhiều chuyện như vậy, dù sao hiện tại cậu như ốc còn không mang nổi mình ốc, dấu hiệu mấy ngày nay thực sự không thích hợp, cũng không phải lần đầu tiên cậu xuất hiện tình trạng này, cho nên dù có tinh thần tốt thế nào cũng vẫn khó tránh khỏi hoảng hốt. Phản ứng của thân thể đã không thể bỏ qua được, cậu căn bản không có cách nào tiếp tục trốn tránh nữa.

Quan trọng hơn nữa, Tần Duệ Lâm nói vị giáo sư kia bởi vì máy bay lỡ chuyến ngày mai mới đến thủ đô được, để phòng ngừa vạn nhất Hạ Hi nhất định trước tiên phải loại trừ khả năng này, cậu không muốn trở thành một quái nhân trong mắt người khác, từ trước là thế, hiện tại cũng vẫn là như thế.

Trong lòng Hạ Hi rất bất an lo sợ, cậu không ngờ sẽ xuất hiện loại chuyện này, càng không muốn thử một lần, cậu đấu tranh rất lâu, cuối cùng cũng quyết định đến siêu thị một chuyến, dù sao còn hơn đến tiệm thuốc, siêu thị nhiều người qua lại sẽ không dễ dàng bị chú ý. Bất kể thế nào, cậu vẫn cần làm một việc, nếu như sau khi thử không có cậu mới hoàn toàn yên tâm được, nếu có…

Bình thường Hạ Hi rất ít khi đến siêu thị, thân phận của cậu bây giờ rất dễ bị người khác nhận ra, hơn nữa rất dễ gây giao thông hỗn loạn, nhưng chuyện này trừ cậu ra không ai có thể làm hộ được.

Trước khi ra khỏi cửa Hạ Hi cố ý ngụy trang một phen, cậu vẫn không thể bình tĩnh mà đi mua sắm được, cậu di chuyển rất chậm qua khu vực này, cậu rất mẫn cảm đối với loại chuyện này, dù sao trước kia cũng để lại nhiều ấn tượng trong cậu. Hạ Hi đang rất phân vân, nhân viên khuyến mãi của siêu thị đã chủ động đến tìm cậu hỏi thăm.

“Thưa  ngài, xin hỏi ngài muốn mua gì vậy?”

Hạ Hi tận lực tự nhiên trả lời: “Tôi muốn xem qua.”

Nhân viên khuyến mãi cười nói: “Tôi thấy ngài đã đi qua lại nhiều lần, nghĩ là ngài muốn mua que thử thai đi? Chuyện này có gì phải ngượng ngùng, nhưng mà bạn gái của ngài cũng thật là, ngay cả thứ này cũng cần ngài mua giúp.”

Hạ Hi ngẩn người ra một lúc lâu không nói gì: “Vâng, cô ấy chính là như vậy..”

“Được làm bạn gái của ngài thật là hạnh phúc!”

“…”

“Thứ này ngài nhất định không biết chọn, nếu không tôi tiến cử một loại giúp ngài?”

“Được!”

Nhân viên khuyễn mãi của siêu thụ lấy xuống một hộp que thử thai trên kệ xuống, tiếp theo đó thao thao bất tuyệt nói: “Hiện tại đây là cách xác định nhanh nhất, cho kết quả nhanh hơn, còn thuận tiện hơn đi khám ở bệnh viện. Hơn nữa bên trong còn có giấy hướng dẫn sử dụng, nếu bạn gái anh không biết có thể làm theo đó, ngoại trừ các điều kiện thực tế thì loại này cũng đem lại kết quả chính xác hơn, chỉ cần đã có thai, liền 100% nhận ra. Anh xem đây có chỗ quan sát kết quả, đến lúc đó chỉ cần đọc kết quả ra là được, bên trong hộp còn tặng một bao tay cao su dùng một lần. Một vạch là không có thai, hai vạch chắc chắn là có, tuy rằng chưa thử nhưng trước tiên tôi vẫn chúc mừng anh nha…”

Hạ Hi lấy luôn hộp que thử thai này, chỉ để lại một câu liền quay đầu bước  đi: “Cái này đi.”

Về phần chúc mừng vừa nãy, Hạ Hi cúi đầy nhìn đồ vật trong tay mình, ngay tại lúc này “nó” không xuất hiện mới là tốt nhất với cậu.

Lúc tính tiền tâm trạng Hạ Hi có chút vi diệu, thậm chí ánh mắt của nhân viên thu ngân đối với cậu cũng có chút quái dị, cậu cơ hồ là hoảng hốt chạy đi, chờ lao ra đến cửa siêu thị mới thoáng bình tĩnh trở lại. Cậu mang theo túi đồ đi đến bãi đỗ xe, túi đồ không nặng nhưng cậu vẫn phải dùng thật nhiều sức lực.

Đợi quay về nhà, Hạ Hi không lập tức đi kiểm tra, đầu óc cậu lúc này quá căng thẳng, trước hết cần trầm tĩnh lại cái đã. Cậu mở ti vi lên, sau đó đem hoa quả cùng đồ ăn vặt đặt lên bàn trà, chậm rãi bắt đâu ăn.

Nhận thấy hành động này không có chút ý nghĩa nào, Hạ Hi cũng thấy không thể kéo dài thêm thời gian nữa, dứt khoát cầm que thử thai đi thẳng đến WC, đóng cửa, khóa trái lại. Hạ Hi khẩn trương nhìn chính mình trong gương, sau đó đem ánh mắt chuyển dời đến vật trong tay.

Mặc dù đã có Tần Thần nhưng đây là lần đầu tiên Hạ Hi dùng thứ này, trước tiên cậu mở hộp ra, sau đó xem giấy hướng dẫn sở dụng, cách thực hiện cũng không khó, càng không làm người ta cảm thấy xấu hổ, nhưng Hạ Hi cầm que thử thai trong tay lại chậm chạp không thể xuống tay nổi.

Cậu hiểu rõ ràng hành động của mình sẽ mang tới hậu quả gì, mà hậu quả này khiến cậu cực kỳ gian nan lựa chọn, không phải chỉ đơn thuần là một lần thử thai, có một khoảnh khắc, Hạ Hi thậm chí còn muốn buông tha chuyện này, cậu lo lắng kết quả sẽ là điều mình không muốn nhìn đến, cho dù bất kể thế nào cậu cũng không ngờ được, mọi chuyện lại có thể biến thành dạng này.

3 giờ, Hạ Hi vào toilet.

3h 30 phút, Hạ Hi đeo bao tay cao su mỏng vào, cầm lấy que thử thai

4h, hút nước tiểu từ bồn cầu lên, Hạ Hi quan sát mặt trên của que thử thai, lo sợ bất an chờ kết quả.

4h lẻ một phút, mặt trên của que thử thai hiện lên hai vạch màu đỏ.



Hạ Hi đem que thử thai ném đi, cậu dùng tay vịn lên bồn rửa mặt, sức lực toàn nhân đều bị rút đi, cậu ngơ ngẩn nhìn bên ngoài qua ô cửa sổ, một lúc sau lại quay về thẫn thờ, cậu không ngờ kết quả lại biến thành sự thật, trong nháy mắt đầu óc Hạ Hi rối như tơ vò, cậu không biết nên nghĩ gì, càng không biết nên làm gì tiếp theo.

—— vì sao lại biến thành cái dạng này.

Hồi lâu, Hạ Hi đờ đẫn đem que thử thai ném vào giỏ rác, nhấc túi rác đi xuống lầu, cả quá trình này đầu cậu vẫn vô cùng mơ hồ, lo lắng cùng hoảng sợ đè nặng lên trái tim. Ấn mật khẩu vào nhà, Hạ Hi liền đóng sầm cửa lại, cậu dựa lưng lên cửa, nghe thấy tiếng chuông điện thoại trên bàn trà vang lên.

Trong khoảng thời gian kia Hạ Hi cơ hồ suýt nữa sụp đổ, lý trí của cậu từ trước đến nay vô cùng thanh tỉnh nhưng vẫn không có biện pháp nào chấp nhận sự thật này.

Đúng vậy, cậu không có cách nào chấp nhận nổi, cậu đã quyết định phải cắt đứt quan hệ với Tần Duệ Lâm, rồi sẽ giành quyền nuôi dưỡng Tần Thần, sau đó bọn họ sẽ không còn dính dáng gì tới nhau, đó là toàn bộ kế hoạch của Hạ Hi, nhưng lại không xuất hiện việc mang thai lần này.

Hạ Hi ngồi xổm trên mặt đất mà không nhúc nhích thật lâu, cậu cố gắng tìm kiếm một cách giải quyết tốt nhất, đến tột cùng cậu muốn hay không muốn đứa trẻ này? Nó đến rất bất ngờ cậu không kịp chuẩn bị, Hạ Hi thậm chí còn chưa chuẩn bị gì về tâm lý, mà lưu lại đứa trẻ này, sẽ phải trốn đi một thời gian như vậy sự nghiệp của cậu sẽ bị đình trệ.

Vô luận phân tích về phương diện nào, sự tồn tại của đứa trẻ này đều không có ích.

Hạ Hi chôn đầu giữa đầu gối, cậu đang phải lựa chọn vô cùng gian nan, lựa chọn này có thể dẫn đến sự mất đi của một sinh mệnh, cậu phải suy nghĩ thật kĩ càng, bởi vì một khi bước đi sẽ không có đường để quay về.

Hạ Hi đặt tay ở bụng, cảm giác mỗi một ngón tay đều nặng đến mức không nhấc lên nổi.

Không biết qua bao lâu, Hạ Hi nghe được âm thanh có người mở cửa, trong tích tắc cậu phản ứng nhanh nhảy dựng lên, đồng thời đem biểu tình trên mặt thu lại.

Tần Thần đứng ở cửa, vẻ mặt kỳ quái nói: “Daddy, người đứng ở đây làm gì?”

Hai tay Hạ Hi trống trơn, cậu ngẩn ngơ nhìn Tần Thần, nhất thời không tìm được câu trả lời thuyết phục, đành đi đến gỡ túi sách trên vai Tần Thần xuống: “Hôm nay sao lại về muộn như vây? Giờ đã sáu giờ rồi.”

Tần Thần vui vẻ chạy hướng sô pha: “Không phải con đã nói qua với Daddy sao? Hôm nay con cùng Úc Thậm Hiên học thêm ở trường.”

Lúc này Hạ Hi mới nhớ tới cô giáo lúc trước đã gọi điện qua cho mình: “À, đúng…”

“Daddy, người nấu cơm sao? Con đói bụng.”

“Ba… Ba bây giờ đi làm, con đói thì ăn chút bánh bích quy trước đi.” Hạ Hi giống như một cái máy vừa khởi động đã rối bù lên, cậu mở cửa tủ lạnh ra mới phát hiện tủ lạnh rỗng tếch, cậu đóng tủ lại, đột nhiên cảm giác mịt mờ trong lòng.

Thực ra kế hoạch của cậu là đi siêu thị mua sắm nguyên liệu nấu ăn, chuẩn bị một bàn mỹ thực cho Tần Thần, mà hiện tại hết thảy đã bị làm cho rối loạn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.