Tra Công Muốn Tái Hôn Với Tôi

Chương 67: Phiên ngoại 3



Khi quay xong chương trình Nhật ký 2 ngày sinh tồn tập một, ngay sau đó Hạ Hi lập tức tổ chức họp báo công bố thông tin, rất nhiều phóng viên nhà báo tham gia buổi công bố, liên tục hỏi thăm về tình hình gần đây của Hạ Hi, hỏi cậu vì sao hai năm rồi không có thông tin gì. Đương nhiên, trọng tâm vẫn là hỏi về chương trình giải trí cậu mới tham gia, chương trình này có chút bí ẩn, trước khi thu hình lần thứ nhất, tổ biên kịch không hề tiết lộ một chút thông tin nhỏ nhoi nào với khán giả, nếu không phải nhờ ảnh chụp được của fan thì bọn họ chắc còn chưa biết gì.

Là một chương trình thần bí và có nhiều mối quan hệ, không thể nghi ngờ gì khi Hạ Hi tham gia mang đến vô số khán giả, thậm chí có rất nhiều fan hâm mộ không ngừng cập nhật, tuyên bố sẽ vì Hạ Hi mà ra sức ủng hộ Nhật ký 2 ngày sinh tồn, ngoài nâng đỡ nam thần ra, bọ họ cũng ngập tràn mong chờ với chương trình bí mật của Hạ Hi.

Trên màn ảnh, Hạ Hi vì khán giả mà tạo nên không biết bao nhiêu vai diễn kinh điển khó quên, từ người kiên cường đến tiểu thịt tươi*, từ hoàng đế đến tên ăn mày, gần như không thể ngăn cản được khả năng nhập vai của cậu, nhưng cuộc sống Hạ Hi vẫn mãi nằm sau một bức màn che mỏng.

Chú thích: tiểu thịt tươi là tên mà truyền thông gọi những nam thần trẻ tuổi đang hot.

Nhưng có người vui mừng lại cũng có người lo lắng.

Fan hâm mộ muốn biết cuộc sống của nam thần rồi lại sợ nam thần bị bôi đen bởi phàm trần, có thể nói các cô thực sự tan nát tim gan.

Trong buổi họp báo công bố thông tin, phóng viên hỏi: “Đây là lần đầu tiên anh tham gia chương trình giải trí, xin hỏi vì sao anh lại có quyết định này?”

Hạ Hi lịch sự trả lời: “Tôi cho rằng Nhật ký 2 ngày sinh tồn  là một chương trình có tính chiến đấu cao, vừa lúc tôi muốn thử thách bản thân một chút.”

“Anh có nghĩ sau khi ra mắt thì hình tượng của mình sẽ bị tổn hại không?”

Hạ Hi do dự một chút, cười nói: “Tôi muốn đem con người thực sự của mình cho khán giả xem, nếu là chương trình thực tế thì không cần phải diễn, không chỉ chúng tôi cảm thấy nhàm chán mà khản giả xem cũng thấy nhàm chán.”

“Tiếp theo anh có chuẩn bị công việc như thế nào? Sẽ tiếp tục quay phim truyền hình chứ?”

“Người đại diện của tôi đang chọn kịch bản, tôi rất thích đóng phim  nên đương nhiên sẽ tiếp tục rồi. Tiếp theo chắc sẽ thử thách một số vai diễn mới, hy vọng mọi người có thể đón đợi.”

“Không thể tiết lộ một chút sao?”

Hạ Hi mỉm cười gật đầu: “Không thể.”

Mặc dù cậu từ chối, nhưng thái độ rất tốt không làm người khác nảy sinh ác cảm. Phóng viên cười một cái, cũng không tiếp tục truy hỏi. Hạ Hi là một người có thái độ tốt, không bày ra phong cách cao ngạo như những nghệ sĩ khác, đối xử rất tử tế với fan và phóng viên truyền thông, đây chắc chắn là một trong những nguyên nhân cậu được mọi người yêu thích.

Sau khi buổi họp báo công bố thông tin kết thúc, nhân viên công tác bảo vệ Hạ Hi rời khỏi trường quay, ngoài phóng viên truyền thì bên ngoài còn rất nhiều fan hâm mộ. Hạ Hi bước lên bục sân khấu, phất tay chào hỏi với các cô, sau đó cậu đi vào hậu trường, Khương Liêm đã tiến lên tiếp đón, tò mò hỏi: “Có thật cậu để chị chọn kịch bản không?”

Hạ Hi liếc chị một cái: “Em đang định nói với chị, có điều chuyện này không cần vội, chị chậm rãi lựa chọn là được.”

“Cậu muốn loại kịch bản như thế nào? Phim truyền hình hay phim điện ảnh?”

“Phim truyền hình, kịch bản chị tự lo liệu, em muốn thử một ít vai mới. Chỉ cần nhận một bộ là được rồi, bây giờ em cần nhiều thời gian ở nhà, Hạc Hiên còn nhỏ, không thể lúc nào cũng ném bé cho chị Lưu được, nếu không bé chẳng thèm hôn em, chỉ gọi mỗi anh trai thôi.”

“Ai bảo cậu mỗi ngày đều yêu đương với ai đó, mười lần chị đến có tám lần thấy Hạc Hiên đang ngồi với Lưu Hà. Cậu không chơi với nó thì nó làm sao hôn cậu được.”

Hạ Hi xoa mày, bất đắc dĩ nói: “Chị không biết chứ người em nhức đầu nhất chính là hắn, tinh lực trên người không bao giờ dùng hết.”

Khương Liêm đen tối à một tiếng, sau đó thừa dịp Hạ Hi nổi nóng nhanh chóng chạy ra ngoài, gần đây chị đang quen thử bạn trai mới, kết quả chưa nhiều, nhưng theo lời chị nói, bản thân vẫn nên đi đến điểm cuối, cái gọi là điểm cuối, thường có tên là kết hôn.

Hạ Hi trừng mắt hết cách nhìn bóng dáng ai đó chạy mất, sau đó tự mình ấn thang máy xuống tầng, dọc đường đi gặp không ít ngôi sao hạng hai, hạng ba vừa nhìn thấy cậu đã thân thiết hỏi thăm tình hình gần đây, sau đó hạ mình xuống trò chuyện một hồi. Điều làm cho Hạ Hi khồng ngờ được chính là Ngụy Gia Đình, mặc dù hắn cực kỳ bất mãn với cậu nhưng mỗi lần gặp nhau vẫn giả dối hỏi thăm sức khỏe cậu. Hạ Hi cũng hiểu rõ tâm tư của hắn nên vẫn duy trì khoảng cách, thái độ không lạnh không nhạt.

Từ sau khi xảy ra chuyện kia, cậu không còn gặp lại Ngụy Gia Đình lần nào, hắn biến mất triệt để trong tầm mắt mọi người, Tần Duệ Lâm từng nói sẽ làm theo ý mình nên Hạ Hi cũng không hỏi lại, thậm chí cậu chưa bao giờ hỏi thăm người này, mà trong giới giải trí cũng coi hắn như điều cấm kỵ, không ai dám nhắc lại ba chữ Ngụy Gia Đình.

Khi Hạ Hi về nhà đã là 7h, cậu mở cửa đi vào, không bất ngờ khi thấy Hạc Hiên bám sát Tần Thần không rời. Vẻ mặt Tần Thần thiếu nhẫn nại, nhưng vẫn dung túng chơi cùng bé, có điều khi thấy Hạ Hi về Tần Thần lập tức thay đổi sắc mặt, nhóc gạt em trai ra bay về phía daddy kể khổ: “Daddy, em trai quá phiền, con đi nhà vệ sinh em cũng muốn đi theo…”

Hai năm qua đi, Tần Thần cao lên không ít, bây giờ đã gần chạm vai Hạ Hi, tính cách nhóc cũng có sự thay đổi lớn, mặc dù thỉnh thoảng làm nũng trước mặt Hạ Hi nhưng bản thân cũng rất có trách nhiệm, nhóc hiểu được trách nhiệm của mình, cũng không chối bỏ, tuy rằng vẫn thường xuyên nói em thực phiền phức, nhưng khi không có cha và dady ở nhà nhóc lại kiên trì chơi cùng em trai.

Hạ Hi nói như bao lần trước: “Con là anh trai, phải đối xử tốt với em trai một chút.”

“Con đối xử rất tốt với nó, so với ba còn tốt hơn ấy.” Tần Thần vẫy vẫy Hạc Hiên, Hạc Hiên vui vẻ lao đến, sau đó dùng vẻ mặt lấy lòng ôm lấy chân anh trai, Tần Thần nói với bé: “Nhanh nói với daddy anh đối xử với em rất tốt.”

Hạc Hiên trừng mắt nhìn, giọng nói mềm mại non nớt: “Tốt.”

Tần Thần nhìn Hạ Hi, vẻ mặt con nghe lời rồi thưởng đi nào.

Hạ Hi cảm thấy thật mệt mỏi, cậu đã không còn xoa đầu Tần Thần mà chuyển sang vỗ vai nhóc, tuy rằng biết rõ hành vi lần này của Tần Thần không có ý gì nhưng vẫn cười nói: “Muốn ăn pizza thịt xông khói à?”

Tần Thần thèm ăn gật đầu nói: “Muốn!”

Hạc Hiên thấy anh trai gật đầu, cũng học theo.

Hạ Hi nói: “Vậy tối nay làm pizza, nhưng mà có muốn đợi cha về không?”

Tần Thần gật đầu liên tục, chỉ cần có đồ ăn ngon là được, nhóc đã hoàn toàn chìm đắm trong cám dỗ mỹ thực.

Hạ Hi vốn định chút nữa mới gọi Tần Duệ Lâm về, không ngờ rằng Tần Duệ Lâm không cần cậu gọi đã tự mình về sớm. Khi cậu đi đến ghế sô pha đã thấy hắn tiện tay nhét vào miệng Hạc Hiên một viên kẹo, Hạc Hiên thích ăn kẹo nhất, tất nhiên đã sớm há miệng chờ đợi. Chỉ có điều viên kẹo chưa vào miệng được bao lâu, Tần Thần đã hùng hổ lao đến.

Hạc Hiên che miệng lại nhưng vẫn bị nhóc móc kẹo từ trong miệng ra. Tần Thần nghiên túc nói với Tần Duệ Lâm: “Cha, Tiểu Hiên không thể ăn nhiều kẹo, sẽ không tốt với răng của em!”

Tần Duệ Lâm run sợ một lát, không ngờ được Tần Thần sẽ làm ra hành động như vậy, nhìn thoáng qua Hạ Hi, sau đó chẳng hiểu tại sao nói: “Chừng nào con đối xử tốt với Hiên Hiên vậy?”

Tần Thần trịnh trọng khẳng định: “Con vẫn đối xử rất tốt với em!”

“Cha nhớ con vẫn nói ngại em phiền mà.”

Tần Thần hừ lạnh một tiếng, sau đó quay đầu nói: “Cũng không phải con.” Vừa rồi nhóc vừa tuyên bố đối xử tốt với em trai, bây giờ tất nhiên không thể bị phá sản được.

Tần Duệ Lâm thích thú cười, thấy vẻ mặt Hạc Hiên mất hứng vì bị cướp mất kẹo, lúc này đã mồm năm miệng mười khóc rống lên liền đẩy cho Tần Thần, còn nói: “Nhanh dỗ em trai đi, em khóc rồi này.”

“Dỗ thì dỗ!” Tần Thần hiên ngang nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.