Tra Công Nhất Định Phải Ngược

Chương 36



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

☆, Chương 36:


Edit: Nguyệt Kiều


Khi Lăng An Tu đến,thành viên chủ yếu của gia tộc Evans gia tộc đã đều đến đủ, ngoại trừ Hall cùng Byron. Người đứng đầu gia tộc, đô đốc Evans ngồi nghiêm chỉnh, hai đứa con trai của ông đang chấp hành nhiệm vụ trên một tinh cầu khác, vì vậy an vị bên cạnh ông là một đứa cháu gái Omega - Ellie cùng người chồng Alpha.


"Ông, chị, anh rể." Lăng An Tu cung kính nói.


Đô đốc Evans đang cùng Ellie tán gẫu, nghe thấy Lăng An Tu hỏi thăm, không hề liếc mắt nhìn một cái, nói: "Ân, đến. Hall đâu, không cùng cậu đến à?"


Không chờ Lăng An Tu trả lời, Ellie nói: "Tôi nghe Byron nói Hall cùng với hắn chấp hành công vụ, có thể về muộn chút."


Chấp hành công vụ? Lăng An Tu không nhịn ở trong lòng cười lạnh, hắn biết đến hôm nay là ngày nghỉ của Hall, nhưng mà ngày hôm nay đến tột cùng Hall đi đâu, hắn không biết, cũng không muốn biết.


"Ân, kia thì chờ hai người bọn họ một chút đi."


Lăng An Tu yên lặng ngồi vào vị trí, đô đốc Evans tràn đầy phấn khởi mà cùng Ellie nói chuyện nửa năm sau bọn họ có thể chào đón môtj sinh mệnh mới.


"Hy vọng là Alpha." Đô đốc Evans thân thiết nhìn bụng Ellie.


Ellie cười híp mắt, " Omega cũng không tồi a, sinh một công chúa đáng yêu cho ngài, ngài sẽ thích?"


"Đương nhiên!" Evans thượng tướng cười ha ha, "Con của các con sinh ta đều yêu thích!"


Ellie không để ý nhìn Lăng An Tu liếc mắt một cái, "An Tu cũng cố gắng a, lại cho gia tộc Evans chúng ta thêm một tiểu bảo bối là tốt rồi."


Nụ cười trên mặt đô đốc Evans trong nháy mắt biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi. Đừng nói Lăng An Tu có thể sinh, sinh ra cũng là Beta, gia tộc Evans còn chưa từng sinh ra một Beta nào.


Lăng An Tu thẳng tắp mà ngồi xuống, trên mặt là khéo léo mỉm cười, "Em hiểu rồi."


Sau mười phút, Hall cùng Byron mới vội vã chạy tới. Đô đốc Evans không thật cao hứng, dù sao người có thể làm cho hắn chờ không nhiều lắm. Đô đốc Evans vừa muốn răn dạy, Hall liền đổi vẻ mặt người gặp người yêu."Ông nội, đã lâu không gặp, ông nhớ con không?"


Posted in colangnguyetthanh by colangnguyetthanhteam


Thân thủ không đánh người mặt tươi cười, huống chi đây là đứa trẻ chính mình thương yêu nhất. Lão nhân hừ lạnh một tiếng, " Con còn là một quân nhân, lại không có quan niệm về thời gian như thế, còn nói cái gì."


"Con đây là vì chọn cho ngài một món quà nên mới bị trễ." Hall nháy mắt mấy cái, từ phía sau lưng lấy ra một quyển sách, "Ông nội, cái này đưa cho ngài."


Tại thời gian này, sách giấy cơ hồ đã biến mất hầu như không còn, muốn tìm được một quyển cũng không dễ dàng. Mà sách giấy, liền vừa vặn là cuốn yêu thích nhất của Evans. Lão nhân liếc mắt nhìn quyển sách trên tay Hall một cái sắc mặt hòa hoãn không ít, "Lần nào cũng dùng bài này. Còn không mau vào chỗ."


Byron âm thầm hướng Hall dùng khẩu hình nói rằng: "Khá lắm."


Hall ngồi xuống bên cạnh đô đốc Evans, đầu tiên là cùng lão nhân hàn huyên tán gẫu hoạt động quân sự cùng với công tác gần đây sau đó liền chuyển hướng tới chị họ Ellie, khen nàng càng ngày càng đẹp, chờ con trai nàng ra đời nhất định phải cho hắn làm cha đỡ đầu... Có Hall, bầu không khí trên bàn ăn ngay lập tức liền sinh động lên, mấy người vừa nói vừa cười. Chỉ có Lăng An Tu vẫn luôn trầm mặc không nói, không kể là những người khác, ngay cả chồng hắn, đều không có liếc mắt nhìn hắn một cái, thật giống như hắn căn bản không tồn tại.


Lăng An Tu yên tĩnh ăn đồ ăn trong bàn, thỉnh thoảng hơi nhíu mày. Xuyên qua, Lăng An Tu vẫn là người phương Đông điển hình, đột nhiên ăn cơm tây, tuy rằng không phải sẽ chịu không nổi, nhưng mà vẫn có chút không quen.


Hall trong lúc vô tình thấy được, trên mặt anh tuấn chợt lóe một tia không thích.


Sau bữa ăn tối, đoàn người ở lại qua đêm là thói quen liên hoan của gia tộc. Lăng An Tu cùng Hall đi về phía phòng bọn hắn ở là gian trên tầng cao nhất của pháo đài. Lăng An Tu rất yêu thích gian phòng kia, trần nhà có thể trở nên trong suốt, buổi tối nằm ở trên giường xem sao là chuyện tuyệt nhất.
Hall đi vào gian phòng, dùng sức đóng cửa lại, không nhịn được nhìn Lăng An Tu. Lăng An Tu không biết mình lại làm cái gì chọc phải vị quý tộc này, chỉ có thể bày làm ra một bộ vẻ mặt vô tội.


"Có lầm hay không a, em mỗi ngày đều bày bộ dáng ai oán đó cho ai xem a?"


Lăng An Tu không hiểu ra sao, "Em rất ai oán?"


"Chẳng lẽ không đúng sao? Lăng An Tu, em đừng tưởng rằng nhà chúng tôi đều thiếu nợ em, lúc trước em xuất ngũ cũng là lựa chọn của em, cho nên em có thể đừng có bày khuôn mặt đấy ở buổi liên hoan gia tộc?"


"..." Vừa rồi còn là thanh niên ôn nhu săn sóc đột nhiên trở nên nóng nảy như vậy, Lăng An Tu nhất thời chưa kịp phản ứng, chỉ có thể theo bản năng mà gật gật đầu, "Em biết rồi."


"Thật không có sức lực." Hall oán trách, quần áo cũng không cởi, nằm ở trên giường đội mũ bảo hiểm truy cập Internet lên mạng.


Lăng An Tu đứng ở bên cửa sổ, nhìn từ trên cao xuống của lâu đài, vườn hoa oải hương mở rồi . Một trận gió nhẹ thổi tới, mang đến từng trận hương hoa. Sắc trời càng ngày càng mờ, bên trong lâu đài sáng lên ngững điểm ánh đèn, nhìn qua thần bí mà tao nhã.


Hai vợ chồng này, một người lên mạng, một người ngắm phong cảnh, không ai quan tâm ai. Mãi đến tận khi Ellie gõ cửa gọi bọn họ đi ăn bữa khuya. Hall từ trên giường nhảy xuống, cười nói: "Có món gì ăn ngon?"


"Cậu đi liền biết." Ellie chuyển hướng sang Lăng An Tu, "An Tu có muốn cùng đi với chúng tôi hay không?"


Không chờ Lăng An Tu trả lời, Hall liền nói: "Hắn không đi, chúng ta đi thôi."


Lăng An Tu: "..."


Hall đi rồi, Lăng An Tu một người ngược lại cũng tự tại. Nhiệm vụ lần này vẫn không có hạn chế thời gian, hắn muốn ở bên trong không gian này bao lâu thì ở. Bất quá, câu chuyện ngược tra này vẫn là cành nhanh càng tốt. Ai bảo Lăng An Tu hắn đối với một nhà này có chút khó chịu đây.


Lăng An Tu hưởng dụng bồn tắm sang trọng một chút. Tắm xong, Lăng An Tu tâm huyết dâng trào, đột nhiên muốn thử kỹ năng hệ thống trao cho một chút. Tại ba loại thể chế bên trong tùy ý chuyển đổi, chỉ là nên làm sao chuyển đổi đây?


Lăng An Tu mặc áo tắm mỏng, đứng ở trước gương, nhắm hai mắt lại. Chuyển đổi hình thái, ân, trước hết bắt đầu từ Omega đi.


Lăng An Tu kinh ngạc phát hiện, hình thái chuyển đổi đối với hắn mà nói tái đơn giản bất quá, giống như là giống như hô hấp, một cách tự nhiên mà đã xảy ra.


Thanh niên trong gương tuấn mỹ, nếu nhìn kỹ liền sẽ phát hiện một ít biến hóa rất nhỏ. Da dẻ dường như tốt hơn, dịu dàng căng mọng như vừa ra khỏi mặt nước, đôi mắt hẹp dài vừa đen vừa sáng, thật giống có thể đem linh hồn người khác hít vào. Không biết có phải là ảo giác của hắn hay không, hắn thậm chí cảm giác mình thấp một chút.


Lăng An Tu phi thường hài lòng cái thân thể này, hắn nghĩ tới lời hệ thống nói qua hắn có thể khống chế tóc của mình. Kỳ tình, không bằng liền đồng thời thử xem đi.


Lăng An Tu ngay lập tức liền hối hận quyết định vừa rồi của chính mình. Trên người bắt đầu thay đổi đến khô nóng bất kham, da dẻ xúc cảm dị thường mẫn cảm, bên trong thân thể có một loại hư cảm không rõ chậm rãi lan tràn ra, một luồng khí tức thuộc về riêng Omega thơm ngọt say lòng người tràn ngập cả phòng bên trong...


Byron đi ở hành lang đột nhiên dừng bước lại. Đây là pheromone của Omega phát ra? Nhưng là không thể a, Bên trong lâu đài này ngoại trừ Ellie đang mang thai còn có Omega khác? Bất quá Byron rất nhanh liền mất đi năng lực suy tư. Pheromone mà Omega phát ra là mê hoặc mà hết thảy Alpha khó nhất kháng cự. Byron chỉ cảm thấy môi mình khô hơn, gì đó dưới thân trong nháy mắt liền có phản ứng, hắn không tự chủ đi vào phòng, một cái kéo mở cửa phòng, cảnh tượng trước mắt cơ hồ làm cho hắn không thể tin được con mắt của chính mình.


Posted in colangnguyetthanh by colangnguyetthanhteam


Áo tắm trên người Lăng An Tu nới lỏng lỏng lẻo lẻo, lộ ra lồng ngực xinh đẹp, hai điểm trên bộ ngực đặc biệt mà mê người. Hắn nằm trên đất, sắc mặt ửng hồng, hổn hển mà thở dốc.


Byron lập tức đi đến đỡ Lăng An Tu dậy, khi tiếp xúc đến da dẻ của hắn trong nháy mắt, cơ hồ có chút run rẩy, tim đập đến kỳ cục.


Lăng An Tu ở trong lòng tối tăm mắng sự ngu xuẩn của mình. Hắn nghe nói qua mùi của Omega phát ra uy lực rất lớn, rất ít người có thể chống đỡ trụ mê hoặc. Thế nhưng này đối với hắn mà nói dù sao cũng là một thế giới quan lạ lẫm... Vì vậy, Lăng An Tu cho ra một chân lý, vĩnh viễn không nên khinh dịch thử nghiệm thứ mình không biết. Vừa rồi Lăng An Tu suýt nữa hoàn toàn mất khống chế, lợi dụng lý trí cuối cùng còn sót lại hoàn thành chuyển đổi từ Omega về Beta.


"Cậu, cậu không sao chứ?" Byron cùng Lăng An Tu tuy rằng xem như là người một nhà, nhưng bình thường cũng không quen thuộc. Hắn đối Lăng An Tu ấn tượng cùng người khác không sai biệt lắm, đẹp đẽ, mà vô dụng. Nói đến, đây là lần đầu tiên hắn cùng Lăng An Tu đơn độc đối thoại, cũng là lần đầu tiên hắn phát hiện nam nhân này quả thực mê hoặc đến khó mà tin nổi... Đương nhiên, việc này rất có thể chỉ là ảnh hưởng của pheromone do Omega tiết ra.


"Không có chuyện gì." Lăng An Tu đẩy Byron ra, nhẹ giọng nói, "Cám ơn anh."


"Nơi này tại sao có thể có mùi của Omega?" Byron nghi ngờ nói.


Tâm lý Lăng An Tu chìm xuống, lộ ra một bộ vẻ mặt kinh ngạc."Omega? Byron anh đang nói đùa sao? Nơi này tại sao có thể sẽ có Omega. Anh tuyệt đối nghĩ sai rồi."


Byron tỉ mỉ ngửi mùi trong phòng, phát hiện mùi do pheromone phát ra xác thực phai nhạt rất nhiều, người trước mặt đích xác cũng là Beta không có sai, vậy vừa nãy rốt cuộc là...


Lăng An Tu cười cười, "Anh có phải là buổi tối uống nhiều rồi, sinh ra ảo giác."


"A..." Byron nhìn nụ cười xinh đẹp của Lăng An Tu, ngẩn người, "Có lẽ là vậy."


Lăng An Tu không nói gì, nhìn Byron một hồi lâu, rốt cục không nhịn được, "Anh, không đi về sao?"


"Há, " Byron tỉnh táo lại, "Vậy tôi liền trở về."


"Ừm."


Byron đi đến phòng mới phát hiện mình là đang muốn đi hoa viên cùng người nhà uống rượu. Thời điểm anh đến hoa viên, đô đốc Evans cùng vợ chồng Ellie đã trở về phòng nghỉ ngơi, mà Hall đang cùng với một cô bé Beta phấn chấn tán gẫu. Cô bé là người làm vườn trong lâu đài, mặc dù không tính đẹp đẽ, thế nhưng đơn thuần thanh tú.


Thấy Byron đi tới, cô tự giác cáo từ. Hall hướng Byron nâng chén ra hiệu, "Cùng uống rượu không?"


Byron lắc đầu một cái, "Không được, buổi tối uống hơi nhiều, còn không có hoãn tới đây chứ."


Hall lườm anh một cái, "Chán."


Byron ở bên cạnh y ngồi xuống, trong lúc vô tình nhìn thấy tầng cao nhất kia vẫn sáng đèn, nghĩ đến cảnh tượng vừa thấy, không khỏi mà liếm liếm khóe miệng."Hall, xế chiều hôm nay Beta kia thế nào?"


"Vẫn được, rất phiền não." Hall lười biếng trả lời, "Làm sao đột nhiên hỏi cái này?"


"Không có gì." Byron có mấy phần chột dạ, "Chỉ là đột nhiên cảm thấy Lăng An Tu, hắn xinh đẹp quá. Dù sao bây giờ người phương Đông không thấy nhiều."


"Nhìn nhiều vẫn thế." Hall dừng lại một chút, đột nhiên cảnh giác, "Anh không phải là coi trọng hắn à?"


Byron lắc đầu liên tục, "Làm sao có khả năng! Anh chỉ là phát biểu một chút cái nhìn với vợ chú, không được sao?"


"Không được." Hall có chút không cao hứng, "Đừng ở trước mặt em nói đến hắn, em không muốn."


"Tại sao?" Byron không rõ.


"Bởi vì hắn rất phiền." Hall gọn gàng dứt khoát, "Từ sáng đến tối đều không có gì biểu tình, một chút ý tứ đều không có."


"Chú không phải là yêu thích như vậy sao." Bái luân trêu ghẹo nói, "Càng là cao quý lãnh diễm, chú càng hứng thú lớn."


Hall kéo cằm, híp mắt nhìn bầu trời, một lát sau, mới nhỏ giọng nói: "Em trước đây thật sự thích hắn. Vào lúc ấy, em cũng là tưởng một lòng cùng với hắn ở bên nhau, không nghĩ tới bây giờ sẽ biến thành như vậy. Em rất hối hận."


Byron lý giải mà vỗ vỗ vai Hall, "Tình cảm mà, tới cũng nhanh đi cũng nhanh, thực sự thấy ngứa mắt, ly hôn là tốt rồi. Như vậy ngươi còn có thể tái giá với Omega khác, lại sinh mấy đứa trẻ, Ông nội cùng ba mẹ chú cũng sẽ vui vẻ."


Hall buồn bực mà lắc đầu một cái, "Thôi, nói sau đi. Đến, theo em uống rượu."


Lăng An Tu đang ngủ say, đột nhiên cảm giác được vật nặng đặt ở trên người mình, sau đó một trận mùi rượu gay mũi phả vào mặt. Lăng An Tu giãy giụa đứng dậy, liền thấy Hall say như chết. Lăng An Tu nhíu mày lại, vỗ vỗ mặt y, người này vẫn là một điểm phản ứng đều không có. Lăng An Tu quyết đoán đem con ma men này ném lên giường, chính mình ngủ ghế sô pha đi .


Posted in colangnguyetthanh by colangnguyetthanhteam


- Hết chương 36 -


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.