Nhận được tiền quảng cáo, Đào Bách Chi trả lại ba vạn cho Kinh Thời Mẫn.
Kinh Thời Mẫn nghe xong chuyện Đào Bách Chi nhận quảng cáo, anh siết chặt xấp tiền dày trong tay, biểu tình có hơi khó coi. Không phải anh chưa xem video của Đào Bách Chi, thực ra video nào của cậu cũng được anh xem hết, cho nên đương nhiên anh đã biết chuyện Đào Bách Chi nhận quảng cáo. Nhưng cậu không hề thương lượng với anh trước khi ký hợp đồng, dưới video lồ ng giọng thật của cậu hứng cơn mưa bình luận vợ ơi vợ à, bây giờ cậu lại đặt nhiều tiền thế này ở trước mặt anh.
Anh không vui.
Vì sao Bạch Hi không chọn Alpha biết nấu cơm khác? Mà cứ phải dùng Alpha của mình?
Đào Bách Chi còn làm nhiều món mình không ăn được như thế, sợ mình cướp mất hay sao?
Còn những kẻ gọi Bé Gấu Ngốc là vợ nữa, giọng đàn ông như thế mà không nhận ra là của Alpha chắc?
“Tiên sinh…” – Bé Gấu Ngốc đẩy tiên sinh ra khỏi phòng lần thứ ba: “Ngày mai là ngày đầu tiên em đi học, chắc là nên đi sớm một chút.”
“Anh biết rồi, bảo tài xế đưa em đi.” – Kinh Thời Mẫn lại đi vào, vỗ vỗ khăn trải giường: “Anh ngủ cùng em.”
“……”
Tần suất l@m tình của hai người không thấp, từ sau khi hai người đánh dấu hoàn toàn, hầu như là dăm ba bữa làm một lần. Kinh Thời Mẫn thích cảm giác cả người mình dính đầy hương vị của Đào Bách Chi. Cả quá trình, anh chỉ cần mở đầu quyến rũ cậu một chút, sau đó anh sẽ không cần làm gì hết, răng nanh của Đào Bách Chi cùn, lần nào đánh dấu cũng rườm rà mất thời gian, mở đầu dài dòng lại khiến anh trầm luân, đến khi thực sự lâm trận anh sẽ hưng phấn cực kỳ, sẽ không ngừng kiếm tìm điểm mẫn cảm mới của mình, sẽ có người có giọng hái ra tiền gọi anh từng tiếng tiên sinh, làm xong còn có người chu đáo dịu dàng rửa sạch cho anh, sau đó anh sẽ ôm lấy vòng eo mập mạp của Bé Gấu Ngốc ngủ một giấc thật ngon, tỉnh ngủ sẽ tràn đầy tinh khí đi làm.
Đào Bách Chi đành phải cho Kinh Thời Mẫn ngủ cùng, nhưng hôm nay dường như Đào Bách Chi rất quyết tâm sẽ không làm, Kinh Thời Mẫn quyến rũ thất bại chỉ có thể rầu rĩ chui vào trong chăn phóng thích lượng pheromone lớn, rồi ngủ mất.
Không biết qua bao lâu, Kinh Thời Mẫn cảm giác trên người bị đau như bị dây thừng trói buộc khiến anh thấy bị áp bách. Anh cau mày, bắt mình phải mở mắt ra.
Anh phát hiện mắt mình bị thứ gì đó bịt chặt, hình như anh đang không mặc gì cả, dây thừng còn cọ vào da anh, khẽ động một chút sẽ bị ngứa.
Hai tay hai chân còn bị mở rộng trói vào đầu giường chân giường, trói hơi chặt, cũng không biết là bị trói từ bao giờ, chỗ cổ chân hình như còn bị trói sung huyết sưng lên.
“Bé cưng ơi?” – Kinh Thời Mẫn hô to theo bản năng, anh không nhìn thấy gì, chỉ có thể dựa vào một chút ánh sáng mờ mờ xuyên qua bịt mắt để đoán vị trí của Đào Bách Chi.
Anh cảm thấy có thứ gì đó đang bóp chặt ngực anh, Kinh Thời Mẫn sợ hãi kêu to một tiếng mới nhận ra đây là một đôi kẹp nhũ, anh muốn giãy dụa nhưng lại bị hai ngón tay ấm áp nhéo đầu nh*.
“Không phải em không muốn…” – Kinh Thời Mẫn còn chưa nói xong đã nghe được tiếng xích va chạm rất nhỏ, khẩu gông không phải làm bằng dây da, mà là bằng xích lạnh lẽo dán lên mặt anh, Kinh Thời Mẫn phóng thích một chút pheromone, vị coca giúp anh giảm bớt căng thẳng, còn người kia như cảm nhận được pheromone của anh, hô hấp trở nên nặng nề hơn. Kinh Thời Mẫn ngửi được mùi trà gừng từ Bé Gấu Ngốc, anh vội vàng duỗi chân, “ưm ưm” mấy tiếng nhắc nhở đối phương.
Nhưng cậu không để ý đến câu nhắc nhở này, ngược lại vì anh vẫn có thể phát ra tiếng nên cậu chỉnh lại vị trí của khẩu gông.
“Tiên sinh…” – Bịt mắt được tháo xuống, Kinh Thời Mẫn nheo mắt thích ứng, anh đã đoán sai, tất cả đều do Bé Gấu Ngốc làm.
Nhưng người kia lại không hoàn toàn là Bé Gấu Ngốc, động tác của cậu không trì độn lóng ngóng như lúc trước, biểu tình cũng như đã quá quen với những việc này. Cậu đặt tay lên bụng Kinh Thời Mẫn, ghé vào tai anh lẩm bẩm: “Sinh em bé cho bé cưng, được không?”
“Cái gì… A!” – Bé Gấu Ngốc lại đeo khẩu gông và bịt mắt cho tiên sinh, hạ thể anh bị k1ch thích dựng đứng, hình như Bé Gấu Ngốc đã dùng thứ gì đó lau tỉ mỉ d**ng v@t anh, căng mã mắt ra, một thứ lạnh lẽo trơn trượt cứ thế chui vào mã mắt anh, khi nó đi qua khiến cả người Kinh Thời Mẫn đều run lên, niệu đạo bị căng ra, rồi bị đẩy vào, bị cưỡng ép nhét hết vào trong.
Cuối cùng cũng vào hết, Bé Gấu Ngốc đeo vòng d**ng v@t bằng cao su vào người anh, sau đó cậu cởi trói chân anh, gác hai chân anh lên hai vai mình.
Bởi vì Bé Gấu Ngốc thường xuyên nấu cơm nên tay cậu bị chai nhẹ.
Phần tay bị chai cọ xát vào hậu huyệt Kinh Thời Mẫn khiến anh ngứa ngáy, thành ruột muốn giảm bớt cơn ngứa đã phân bố tràng dịch, đến khi Bé Gấu Ngốc sờ ướt đẫm tay mới tạm tha cho Kinh Thời Mẫn.
Sau đó, Kinh Thời Mẫn cảm giác mông mình bị nhét thứ gì đó nho nhỏ, lành lạnh.
Là một cái trứng rung.
Bé Gấu Ngốc nhét trứng rung vào không vội vã nhấn nút mở, mà lại nhét thêm một cái nữa.
Lại thêm một cái.
Lại thêm một cái nữa.
Chẳng lẽ Bé Gấu Ngốc muốn chơi đẻ trứng play?
“Ưm ưm! Ưm —”
Tiếng vang rì rì rất nhỏ của trứng rung vang lên trong đêm làm Kinh Thời Mẫn tê dại cả da đầu. Bé Gấu Ngốc mua đồ chơi này từ bao giờ, em ấy muốn chơi kiểu này từ bao giờ, Kinh Thời Mẫn không có tâm trạng suy nghĩ những chuyện ấy, anh chỉ cảm giác có một cái gậy mát xa đang tiến vào bên trong, chạm đến chỗ trứng rung khi nãu, mấy cái trứng rung lại bị đẩy sâu vào trong, Bé Gấu Ngốc mở chốt, vì không có t1nh dịch của Alpha nên khoang sinh sản chưa mở, trứng rung ùn ứ trong tràng đạo, cách một tầng mỏng là đến khoang sinh sản, Kinh Thời Mẫn cảm nhận được cơn kh0ái cảm cực mãnh liệt khiến anh sướng đến rơi nước mắt, ngón chân anh khẽ cuộn lại, vừa đúng dẫm lên vai Bé Gấu Ngốc.
“Em quên mất, tiên sinh còn chưa thụ tinh, làm sao có em bé được.” – Đào Bách Chi bỗng nhiên rút gậy mát xa ra, có lẽ do bên dưới quá k1ch thích, hơn nữa Bé Gấu Ngốc lại dùng giọng điệu khác hẳn thường ngày cứ quanh quẩn bên tai anh, vừa rõ ràng vừa dễ nghe, mỗi một chữ của cậu đều khiến anh cao trào, đáng chết hơn là Bé Gấu Ngốc cứ liên tục gọi anh: “Tiên sinh sinh cho em một đống em bé được không?”
Bé Gấu Ngốc tháo khẩu gông ra cho anh, Kinh Thời Mẫn bỗng cảm thấy nguy hiểm: “Em…”
Nhưng còn chưa nói xong, Đào Bách Chi bỗng nhiên đâm vào, Kinh Thời Mẫn chưa kịp nói thêm gì đã bị tiếng r3n rỉ lấp mất. Bé Bách Chi vừa to vừa nóng bỏng, bên trong anh vẫn còn trứng rung đang mở chốt chưa được lấy ra…
“Aaa… Lấy ra đi…” – Kinh Thời Mẫn run rẩy nức nở, Đào Bách Chi nghe được không lập tức dừng lại quan sát sắc mặt của tiên sinh mà mạnh mẽ xoa bóp m ông anh ép anh làm quen với hạ thể mình: “Đợi anh thụ tinh xong là có em bé rồi.”
“Không được…. Sắp chui vào…” – Bị Alpha k1ch thích, Kinh Thời Mẫn cảm giác khoang sinh sản có dấu hiệu mở ra, còn trứng rung đang rung mãnh liệt lại có dấu hiệu bị nó hút vào, anh sợ đến mức run rẩy cả người, dỗ dành Bé Gấu Ngốc: “Lấy ra được không? Lấy ra rồi, chúng ta sẽ sinh thật nhiều em bé…”
“…” – Bé Gấu Ngốc nghe lọt tai, thực sự lui ra. “Póc” một tiếng, một chút thịt non cũng bị kéo ra theo rồi lại rụt vào ngay lập tức. Hậu huyệt bỗng dưng trống rỗng, Bé Gấu Ngốc cởi bỏ còng tay còng chân cho anh, bế tiên sinh đã kiệt sức lên theo tư thế bế trẻ con đi tè, ngón tay cậu chọc vào phía sau anh.
Tất cả trứng rung đều bị lấy ra, Bé Gấu Ngốc lại lập tức nhét của mình vào, nhanh chóng đưa đẩy.
Ngược lại với ngày thường dịu dàng tri kỷ, bây giờ Bé Gấu Ngốc như đang phát điên, mỗi lần đều đâm thẳng vào khoang sinh sản, trong khi thịt mềm còn chưa kịp bao bọc cậu lại nhanh chóng rút ra. Hai quả trứng cực đại vỗ lên mông Kinh Thời Mẫn phát ra tiếng vang, lần nào cũng mạnh như thể sắp đâm Kinh Thời Mẫn bay xuống giường, rồi lại bị Đào Bách Chi tóm chặt cánh tay không thể động đậy.
Tiếng thở gấp của Bé Gấu Ngốc rất lớn, giống như đang thở vào tai anh, d**ng v@t trướng đại nhưng lại bị vòng cao su và thứ đang nhét trong niệu đạo chặn cứng không thể cao trào, nước mắt anh thấm ướt bịt mắt, tầm mắt cũng dần mơ hồ…
“Bé cưng… Anh muốn bắn…” – Cảm giác trướng đau phía trước và khoang sinh sản cơ khát mãi không có được t1nh dịch Alpha làm đại não Kinh Thời Mẫn trống rỗng, anh bắt đầu lắc lư mông, lấy lòng đón ý nói hùa Đào Bách Chi thọc vào rút ra, không ngờ hành động này lại càng k1ch thích cơn điên cuồng tàn nhẫn của cậu, cậu nắm lấy hạ thể anh, hết moi lại bóp, chậm rãi rút que trong niệu đạo anh ra. Kinh Thời Mẫn cảm giác niệu đạo đang tê dại không thể khống chế được, từng luồng chất lỏng phun tung tóe ra ngoài, làm bẩn ga giường.
Đào Bách Chi cũng cao trào cùng lúc với Kinh Thời Mẫn.
Bé Gấu Ngốc tháo bịt mắt cho tiên sinh, nhẹ nhàng hôn từ trên mặt anh xuống xương quai xanh, gỡ kẹp nhũ cho anh—— thực ra ngực Kinh Thời Mẫn không tính là mẫn cảm, điểm mẫn cảm của anh gần như tập trung hết ở nửa người dưới: mắt cá chân, đùi, xương chậu, dưới rốn—— vậy cũng đủ khiến Kinh Thời Mẫn siết chặt mông, đồng thời thít lấy cậu em chưa mềm xuống vẫn đang nằm trong cơ thể anh.
Sau đó, Đào Bách Chi trực tiếp tiểu trong cơ thể Kinh Thời Mẫn.
“Á…” – Kinh Thời Mẫn vừa mới cao trào, ý thức vẫn đang trong trạng thái mơ hồ đã bị một lượng lớn chất lỏng nóng bỏng phụt vào sao mà chịu được, cả người anh run lên bần bật, khóe mắt ch ảy nước mắt, khóe miệng cũng há ra nhỏ dãi, Đào Bách Chi li3m sạch giúp anh, chậm rãi đợi anh bình tĩnh qua cơn cao trào.
Khoang sinh sản tràn đầy nước tiểu và t1nh dịch, còn cả d@m thủy trong cơ thể anh nữa, phần bụng bằng phẳng đã căng phồng, theo động tác của Đào Bách Chi thậm chí còn nghe được tiếng nước trong bụng anh.
Bắn xong, Bé Gấu Ngốc cuối cùng cũng lùi ra, rồi lại nhét gậy mát xa vào trong anh không để các chất lỏng chảy ra. Sau đó, cậu rất hài lòng hôn lên rốn anh, cũng là nơi nhạy cảm nhất của anh, một nụ hôn dịu dàng kết thúc trận l@m tình điên cuồng.
“Tiên sinh, nơi này sẽ lập tức có em bé, đúng không?”
Kinh Thời Mẫn nào còn sức trả lời, Đào Bách Chi bỗng nổi máu nóng lấp kín miệng anh, Bé Gấu Ngốc còn muốn dùng răng nanh gặm môi anh, Kinh Thời Mẫn chịu đau một lúc, lát sau nụ hôn này lại trở nên dịu dàng, Bé Gấu Ngốc vươn đầu lưỡi cẩn thận cảm nhận bờ môi anh.