Trà Hương Mãn Tinh Không

Chương 137



“Sau đó ngươi phải đi làm kiểm tra đo lường, phát hiện đang ở kì thức tỉnh tinh thần lực sao?”

Nghe xong Lam Tư trần thuật, đế vương Trạch Mĩ Lai Đặc • Duy Đức đang ngồi trên vương tọa đến nay vẫn không hoàn hồn. Đồng ý cho Lam Tư đi tới Đế Ma Tư, cũng không trông cậy vào hắn có thể giao dịch được bao nhiêu lá trà cùng cây trà. Dù sao Đế Ma Tư nghiên cứu lâu như vậy, chân chính làm ra bánh kẹo cùng gối trà có hiệu quả đặc thù, cũng chỉ có người khế ước của cửu vương tử Đế Ma Tư. Cho nên giao dịch cũng không phải là chính yếu, mục đích càng nhiều là muốn cho đứa con giải sầu.

Nhưng hắn chẳng thể nghĩ tới, Lam Tư thế nhưng chỉ trong thời gian hơn ba tháng ngắn ngủi, từ một người vì tinh thần lực bị thương mà trở thành người thường, thăng cấp thành người thức tỉnh tinh thần lực xuất sắc, này quả thực là kỳ tích. Cho nên, đừng nói Lam Tư thiếu chút nữa bỏ qua khánh điển, cho dù thật sự không kịp trở về, hắn cũng không thể thật sự trách cứ ái tử.

Nhìn thấy Lam Tư gật đầu, vương hậu Trạch Mĩ Ny Na • Bố Lãng ở bên cạnh vương tọa khóe mắt ươn ướt, ánh mắt nhìn về phía Lam Tư càng thêm từ ái.

“Nga, Lam Tư, này thật đúng là tốt quá!” Ny Na nhịn không được lau lau nước mắt, nhìn về phía đứa con cả Á Hằng • Duy Đức ở dưới bậc thang đang trợn mắt há hốc mồm, khóe miệng nhếch lên một độ cung căn bản không thể áp chế.

Lam Tư trầm tĩnh cười, trên mặt còn mang theo vài phần mệt mỏi biếng nhác, ý cười trong mắt cùng vẻ xúc động một chút cũng không che dấu.

“Khiến cho mẫu hậu lo lắng.” Lam Tư ôn nhu nói.

Bả vai bị vỗ thật mạnh, Lam Tư nghiêng đầu, là huynh trưởng Khẳng Ân cùng cha cùng mẹ của hắn. Thấy huynh trưởng trong mắt tràn đầy lo lắng, hắn cười trấn an: “Tam ca, ta không sao, chính là kì thức tỉnh quá dài, không thể không dừng ở Đế Ma Tư hơn nửa tháng, mới có thể thiếu chút nữa bỏ qua lễ mừng ngày kỷ niên.”

“Không có việc gì là tốt rồi! Trong lúc thức tỉnh đương nhiên không thể tiến vào vũ trụ, may mắn Sở Hoa từng có kinh nghiệm, bằng không ngươi đã có thể gặp nguy hiểm.” Khẳng Ân nghĩ mà sợ ôm lấy đệ đệ của mình.

“Đúng vậy đúng vậy!” Ny Na liên tục gật đầu, còn chưa nói xong, đã bị đứa con cả Á Hằng • Duy Đức đánh gảy.

“Lam Tư, đây chính là tin tức tốt, ngươi như thế nào thông báo trước tiên? “Á Hằng vẻ mặt tiếc hận: “Nếu chúng ta phái người đến, nói không chừng còn có thể phát hiện ra nguyên nhân thức tỉnh. Ngươi là ở bên người khế ước của Úc Thịnh Trạch mới thức tỉnh không phải sao?”

Lam Tư khẽ xuy một tiếng, ánh mắt màu trạm lam nhìn Á hằng, trào phúng đều viết trên mặt: “Ta không phải lo lắng cái này, vạn nhất ta lại không vượt qua kì thức tỉnh thì sao?”

Á hằng dừng một chút, đế vương Trạch Mĩ đang lòng tràn đầy kinh hỉ lập tức liền nổi giận, trừng mắt nhìn Á Hằng lạnh giọng: “Nói bậy bạ gì đó, ngươi chẳng lẽ không biết, kì thức tỉnh là phi thường nguy hiểm sao? Huống chi người khế ước Đế Ma Tư nếu biết thức tỉnh như thế nào, năng lực như vậy sẽ dùng trên người của vương tử quốc gia khác sao?”

Suy bụng ta ra bụng người, đặc biệt thân là đế vương Trạch Mĩ, thực sự có biện pháp thức tỉnh, hắn nhất định sẽ sống chết giấu diếm, tuyệt đối không có khả năng trợ giúp thức tỉnh thành công, cho dù là vương tử của tinh hệ có quan hệ ngoại giao. Nghĩ đến Lam Tư lần đầu tiên thức tỉnh chính vì bị người phá hoại, cố tình cái gì cũng không điều tra ra, ánh mắt Lai Đặc nhìn về phía đứa con cả đều trở nên không tốt.

Á Hằng sắc mặt trắng nhợt, đại điện hạ dưới ánh nhìn đó liền hiểu được, hôm nay là khánh điển của Trạch Mĩ, nhà giàu có quyền quý ở thủ đô Trạch Mĩ cùng các trưởng lão của các công hội lớn đều ở đây. Trường hợp như vậy bị răn dạy không chút lưu tình, hơn nữa ám chỉ vừa rồi trong lời nói của Lam Tư, chỉ sợ ngày mai một vài kẻ sẽ lại một lần nữa thay đổi lập trường.

“Lam Tư, ngươi, ngươi thật sự thức tỉnh rồi! Ngươi đã là người khế ước sao?” Thanh âm kích động của nam tử vang lên trong đại điện, làm cho mọi người còn đang tiêu hóa hàm nghĩa trong lời nói của Lam Tư đều ghé mắt. Nói chuyện rõ ràng chính là người từng có quan hệ yêu đương với Lam Tư • Duy Đức, vốn tính toán ký kết hôn ước sau ngày kỷ niên, Cáp Duy • Bắc Khắc.

Sắc mặt mọi người ở đây nhất thời trở nên vi diệu, tin tức Cáp Duy • Bác Khắc cùng Lam Tư mỗi người đi một ngả đã sớm truyền khắp giới quý tộc, tuy rằng chiến sĩ cùng người ký khế ước có bầu bạn thực sự rất bình thường, nhưng phản bội chính là phản bội, vẫn là bị Lam Tư điện hạ đánh đuổi, nếu Lam Tư điện hạ nhẫn nhịn, bọn họ mới khinh thường vương tử được đế vương sủng ái này.

Nghĩ vậy, những người quyền quý trong Trạch Mĩ đều hưng phấn đứng lên, lúc này thân phận vương tử cùng người khế ước hợp hai làm một, khiến cho chiến sĩ chưa ký khế ước đều có thể tưởng tượng ra được cơ hội thật lớn. Nếu trước kia có Cáp Duy • Bác Khắc ở đây, bọn họ không có cơ hội, nhưng hiện tại, sự tồn tại của Lam Tư điện hạ so với đá năng lượng nguyên cấp 10 còn trân quý hơn.

Cáp Duy • Bác Khắc lúc này làm sao còn lo lắng đến tính kế trong lòng những người khác, nhìn thấy Lam Tư thì cả người kích động khó có thể kiềm chế, một lòng một dạ chờ đáp án. Cho dù hắn đã biết, Lam Tư không có khả năng làm trò trước mặt nhiều người như vậy, chỉ cần kiểm tra đo lường một chút sẽ bị vạch trần lời nói dối.

Bá Ni bên người hắn sắc mặt trắng bệch nhìn không thấy chút máu, vẻ mặt tuyệt vọng nhìn về phía vương tử cao quý vẻ mặt phấn chấn trên đại điện. Hắn biết, chỉ cần kiểm tra độ phù hợp, vô luận Lam Tư có nhận Cáp Duy • Bác Khắc hay không, hắn đều không còn hy vọng trở thành người bên cạnh thiếu tướng quân nữa.

Khẳng Ân nắm chặt quyền, nếu không cố kỵ mặt mũi đệ đệ, đã sớm hạ lệnh cho thị vệ hoàng gia đưa hắn đá ra ngoài.

Ánh mắt tất cả mọi người ở đây đều dừng trên người Lam Tư, nhưng Lam Tư đã quen bị người chú mục nhìn cũng không nhìn Cáp Duy • Bác Khắc, chỉ nhìn Á Hằng, mặt đầy thâm ý nở nụ cười: “Kỳ thật đại hoàng huynh nói cũng không sai, ta thật sự biết được phần lớn nguyên nhân thức tỉnh.” Lam Tư nói xong, nhìn Lai Đặc cùng Ny Na khom người, tràn đầy cảm kích giải thích: “Lúc ấy Đoạn Sở các hạ, cũng chính là người khế ước của cửu điện hạ Đế Ma Tư, hắn nói cho ta biết, đại đa số người khế ước đều thức tỉnh trước năm mười tám tuổi trưởng thành. Nếu ta đang ở thời kỳ dưỡng bệnh tinh thần lực, như vậy dùng Bích Chi thảo đem thân thể luôn giữ trong trạng thái lúc mười tám tuổi, liền có thể có cơ hội thức tỉnh. Người khác có lẽ không có khả năng chịu được tiêu hao số lượng Bích Chi thảo lớn như vậy, ta là vương tử Trạch Mĩ, lại không có vấn đề gì.”

Thoáng chốc xôn xao, nguyên bản sóng ngầm bắt đầu khởi động liền hoàn toàn sôi trào, ngay cả Lai Đặc cũng là ánh mắt muốn hỏi nhìn về phía các trưởng lão nghiệp đoàn người khế ước.

“Đích xác như thế, chín phần người khế ước đều là thức tỉnh vào năm mười tám tuổi!” Một vị trưởng lão đức cao vọng trọng kiểm tra cơ sở dữ liệu trong nghiệp đoàn người khế ước nói.

“Ha ha ha, vậy không cần kiểm tra rồi, Lam Tư!” Lai Đặc bỗng nhiên hô một tiếng, nhìn ái tử vẻ mặt kiêu ngạo: “Có thể khiến cho vị người khế ước thần kỳ của Đế Ma Tư kia nhắc nhở ngươi, quả nhiên là đứa con ta kiêu ngạo nhất. Để phụ vương cùng ngươi đi tới nghiệp đoàn người khế ước đăng ký kiểm tra đo lường, nhất định có thể tìm được người thích hợp nhất cho ngươi, chiến sĩ ưu tú nhất!”

Ny Na cùng Khẳng Ân đều động dung nhìn về phía Lam Tư, Lai Đặc • Duy Đức con cái đông đảo, có thể khiến cho vị đế vương này cùng đi, bản thân chính là vinh quang tối cao.

Á Hằng sắc mặt xám tro đáng sợ, Lam Tư giải thích thập phần hoàn mỹ, muốn khiến cho nghiệp đoàn người khế ước đối với Lam Tư nảy sinh ý niệm nghiên cứu trong đầu căn bản không có khả năng. Mà Lam Tư sau khi đăng ký trở thành người khế ước, không nói chiến sĩ tương lai hắn tuyển định như thế nào, chỉ riêng tất cả những gì sưu tầm về người khế ước trong hoàng cung đều cho hắn tùy tiện nghiên cứu, từng sản nghiệp của thành viên người khế ước hoàng thất cũng sẽ quy về của Lam Tư, cũng sẽ làm cho thế lực của vương hậu đại trướng, còn muốn chèn ép căn bản không có khả năng.

Lam Tư nhếch môi, đại hoàng huynh chật vật, Cáp Duy • Bác Khắc áy náy chờ đợi, Bá Ni tuyệt vọng, còn có những người khác ánh mắt tính kế, hắn đều nhất nhất xem nhẹ, tâm tư chuyển hướng về phía Đoạn Sở tâm đầu ý hợp, trong lòng dâng lên sự không cam lòng. Nhiều năm như vậy, hắn cũng chỉ có một bằng hữu ăn ý như vậy thôi.

Lai Đặc nhìn Cáp Duy • Bác Khắc vẫn trông mong nhìn ái tử của mình, trong lòng hừ lạnh. Vô luận là chiến sĩ thiên tài như thế nào, ở trong mắt đế vương cũng bất quá chỉ là quân cờ, thế nhưng lại làm cho Lam Tư thương tâm như vậy, tội không thể thứ.

Lai Đặc cũng là mạnh mẽ vang dội, sau khi tuyên bố cung yến bắt đầu, liền mang theo thê nhi cùng các đại thần đi tới nghiệp đoàn người khế ước, về phần cung yến, hoàng thất huân quý tự nhiên không có hứng thú, lưu lại bọn tiểu bối, cũng đuổi kịp phi hành khí của đế vương.

Một giờ sau, nhìn trên quầng sáng xuất hiện một chuỗi những chiến sĩ phù hợp, đại sảnh đăng ký của nghiệp đoàn người khế ước yên tĩnh dọa người, chính là ánh mắt mọi người đều cuồng nhiệt nhìn về phía Lam Tư. Người khế ước độ thích xứng cao, siêu thiên phú, chẳng sợ không có thân phận vương tử cao quý, Lam Tư • Duy Đức cũng sẽ là mục tiêu truy đuổi cuồng nhiệt của các chiến sĩ.

Ánh mắt Cáp Duy • Bác Khắc gắt gao nhìn chằm chằm quầng sáng, độ phù hợp từ cao đến thấp có ít nhất ngàn chiến sĩ bẩm sinh, mà tên của hắn, cũng rõ ràng hiện ra.

“Tướng quân!” Bá Ni thê lương kêu nhỏ một tiếng, sau khi chống lại ánh mắt hung ác nham hiểm của Cáp Duy • Bác Khắc, cả người giật mình một cái.

Hắn đích xác ái mộ Cáp Duy • Bác Khắc, mà lúc tước Lam Tư điện hạ rời đi, bởi vì thân phận người khế ước của hắn, Bá Ni vẫn có được sủng ái cùng vị trí chính quân tương lai của Cáp Duy. Nhưng hiện tại, Lam Tư điện hạ không chỉ trở thành người khế ước, lại cùng Cáp Duy • Bác Khắc có độ xứng đôi cao, hiện tại, Cáp Duy • Bác Khắc nhất định là đem hắn thành cái đinh trong mắt, cái gai trong thịt.

Trong thoáng chốc, Bá Ni đã nghĩ thông hết thảy, muốn hắn trả giá sinh mệnh truy đuổi tình yêu, hắn tuyệt đối không muốn. Bá Ni mạnh tiến lên nhào tới trước mặt Lam Tư: “Lam Tư điện hạ, Lam Tư điện hạ, Cáp Duy tướng quân cùng ngươi là một đôi độ phù hợp cao, Bá Ni tự nguyện giải khế, tuyệt đối sẽ không trở ngại. . . . .”

“Cút ngay!” “A” Bá Ni còn chưa nói xong, đã bị Khẳng Ân một cước đá ngã lăn.

Bá Ni gian nan từ dưới đất bò lên, khóe miệng máu tươi tràn ra, ánh mắt co rúm lại nhìn về phía Cáp Duy • Bác Khắc, nhưng không có được đến nửa phần thương tiếc, không khỏi có một cỗ hàn khí từ đáy lòng mạnh mẽ dâng lên, tuyệt vọng hoàn toàn đem hắn bao phủ.

Cáp Duy • Bắc Khắc nghe được lời nói của Bá Ni, cũng là trong lòng vừa động, nhìn khuôn mặt trầm tĩnh của người trong lòng, không lưu loát lại mang theo chờ đợi hô một tiếng: “Lam Tư. . . . .”

Lam Tư • Duy Đức lúc này đây, thế nhưng thật sự nhìn về phía Cáp Duy • Bác Khắc, thậm chí khóe miệng nhếch lên, lộ ra mạt mỉm cười nhạt nhẽo.

Cáp Duy • Bác Khắc chỉ cảm thấy một cỗ mừng như điên hướng thẳng lên đại não, ngay tại lúc hắn hưng phấn muốn điên cuồng ôm lấy Lam Tư, thanh âm Lam Tư lạnh lùng hung hăng rót cho hắn một chậu nước đá.

“Phụ vương, mẫu hậu, ta tính toán cùng chiến sĩ ký khế ước ký kết hôn ước. Nhưng các ngươi xem, ta cùng Cáp Duy • Bác Khắc vẫn là độ xứng đôi cao, cuối cùng cũng bất quá là rơi vào kết cục phản bội. Ngẫm lại Úc Thịnh Trạch cùng Đoạn Sở ở Đế Ma Tư hoàn toàn phù hợp, hai người mới là bầu bạn ký khế ước sinh tử chân chính.”

Lam Tư chậm chạp nói xong, vẻ mặt kiên định nhìn về phía cha mẹ: “Cho nên, ta chỉ nhận chiến sĩ hoàn toàn phù hợp, nếu Trạch Mĩ không có, các ngươi lại không đồng ý đi tìm ở tinh cầu khác, ta liền cả đời cũng không ký khế ước!”

Thoáng chốc, ánh mắt mọi người ở đây đều nhìn về phía Cáp Duy • Bác Khắc, trong mắt thoáng hiện bất mãn cùng giận chó đánh mèo, bởi vì hắn phản bội, chiến sĩ Trạch Mĩ đăng ký trong danh sách xứng đôi với Lam Tư điện hạ sao còn cơ hội?”

Bị ánh mắt căm thù của hoàng thất quyền quý cùng đám người đứng ở trên cao của Trạch Mĩ nhìn như vậy, cho dù Cáp Duy • Bác Khắc là chiến sĩ cấp 7 cũng kiên trì không được, hắn hoảng sợ lui về phía sau từng bước, rốt cục ý thức được tình cảnh của hắn. Không thể ký khế ước với Lam Tư không phải chuyện hỏng bét nhất, hắn phải làm cách nào đối mặt với danh sách những chiến sĩ vì hắn mà mất đi hy vọng nên giận chó đánh mèo! Nghĩ đến mười mấy năm cố gắng rất có thể hóa thành hư ảo, Cáp Duy • Bác Khắc cả người đều ngơ ngẩn.

“Vậy làm sao được!” Khẳng Ân không để ý những người khác phản đối, nhìn đến bi thương trong ánh mắt đệ đệ, tâm nhất thời mềm đi, đi đến bên người Lam Tư, đối với Lai Đặc cùng Ny Na cúi đầu cầu tình: “Phụ vương, mẫu hậu, chiến sĩ cùng người khế ước xứng đôi vốn là không có giới hạn khoảng cách, cửu hoàng tử Đế Ma Tư, lúc ban đầu tìm được người khế ước phù hợp cũng là bên ngoài tinh cầu, cuối cùng còn phải tới trái đất lấy lá trà thần kỳ.

Lam Tư là vương tử kiêu ngạo của Trạch Mĩ chúng ta, cho dù chiến sĩ thật sự xứng đôi với hắn ở tinh cầu khác, cũng sẽ chỉ mang đến cho Trạch Mĩ chúng ta nhiều thêm nhân tài vĩ đại. Phụ vương, ta tin tưởng, Lam Tư nhất định có thể tìm được chiến sĩ hoàn mỹ phù hợp của hắn.”

Ny Na cũng là cầu xin nhìn về phía trượng phu của mình: “Bệ hạ!”

Lai Đặc ánh mắt chợt lóe, nhìn ái tử của mình kiên nghị xuất sắc, tay một phen chụp bả vai Lam Tư: “Đừng lo lắng, liền từ Đế Ma Tư bắt đầu, con ta, nhất định có thể tìm được bầu bạn trung thành nhất!”

Lam Tư ngẩn người, rốt cục dùng sức gật gật đầu.

Trên vòng thông tin, hư ảnh của Đoạn Sở hiện ra, sau khi nghe xong lời nói của Lam Tư, mặt mày hớn hở gật đầu: “Thật tốt quá Lam Tư, chờ ngươi chuẩn bị tốt lại đi tới Đế Ma Tư, học viện người khế ước cũng sắp khai giảng, không bằng ngươi tới làm học đệ của ta đi?”



Tháng Năm 8, 2016

138


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.