Trà Hương Mãn Tinh Không

Chương 159



Chỉ trong nháy mắt, Duy Nhĩ Tạp tinh cầu liền lâm vào chiến hỏa ngập trời, dưới sự công kích cường đại của pháo năng lượng, ngọn núi cơ hồ bị san thành đất bằng, chiến sĩ cấp thấp mà Tạp Na mang đến chết vô số, đừng nói trốn vào trong chiến hạm, ngay cả cơ giáp cũng chưa tới kịp đã bị nổ tung, cả dị thú dưới cấp 5 cũng chịu chung số phận.

Dị thú cấp 6 tốt xấu gì cũng còn tránh thoát được, cuối cùng bị Đằng Lương Tuấn ép buộc bay lên không trung, tạo thành khiên chắn bằng tường thịt ở giữa không trung, vì chiến sĩ Tạp Na cùng dị thú cấp cao tranh thủ thời gian.

“Xem ra người chỉ huy cũng rất có quyết đoán!”

Quầng sáng dò xét nhìn dị thú cấp 6 cuồng hóa làm ra hành động trái với bản năng sinh tồn, sắc mặt Trữ Cao thiếu tướng trở nên trầm ngưng.

“Đó là bởi vì thủ hạ của hắn, nhất định còn có dị thú cấp 7, cấp 8, dị thú cấp 9,” Úc Thịnh Trạch dừng một chút, vẻ mặt nghiêm túc hướng về phía tướng lãnh: “Thậm chí chiến sĩ cấp 9!”

Trữ Cao lập tức ngầm hiểu: “Đại nguyên soái yên tâm, chiến hạm cùng cơ giáp chiến sĩ đều ra trận, cần phải bức bọn họ lật toàn bộ quân bài!”

Úc Thịnh Trạch gật đầu, các tướng sĩ khác nguyên bản còn đang nghe giáo huấn, trừ bỏ người khế ước khống chế phòng điều khiển cùng với hai vị chiến sĩ địa vị cao nhất, đều đối với Úc Thịnh Trạch cung kính hành lễ, nối đuôi nhau tiến vào thông đạo đặc thù ở bên cạnh phòng chỉ huy, một loạt chiến thuyền cao cấp thoát ly tàu chiến đấu, sau một trận bạch quang loá mắt liền hóa thành cơ giáp từ giữa không trung rớt xuống, rất nhanh liền triền đấu với chiến sĩ bên Tạp Na tinh hệ.

Ánh lửa tận trời, máu chảy thành sông, người Tạp Na mới vừa được hòa hoãn trong chốc lát, còn chưa kịp tổ chức chống cự, đã lại nghênh đón chiến sĩ Đế Ma Tư từ trên trời rớt xuống, một lần nữa gánh chịu tiến công mang tính hủy diệt.

Bỗng nhiên, một đạo năng lượng vô cùng mạnh mẽ phóng lên cao, ngay sau đó là một cơ giáp hình người màu đen như mực bay vụt lên, ngăn cản tất cả công kích của Đế Ma Tư. Đồng thời, phía dưới ngọn núi bị san thành bằng phẳng, hai cơ giáp dị thú cực nhanh bay lên, một tả một hữu bồi hai bên cơ giáp hình người.

“Đệ tam quân Đế ma Tư, quả nhiên danh bất hư truyền! Nhưng, nơi này cũng không phải là Cáp Ngói tinh hệ, Úc Thịnh Trạch điện hạ, ngươi cho dù muốn tiêu diệt hải tặc vũ trụ, cũng đã giết nhiều chiến sĩ cùng dị thú của chúng ta như vậy rồi, vậy thu tay lại thì như thế nào?”

Thanh âm lãnh ngạo vang vọng trên không trung Duy Nhĩ Tạp, một cỗ năng lượng thực chất hóa cường hãn mang theo âm lãnh, đã đánh về phía chiến hạm cấp bậc cao nhất giữa không trung.

“Hừ” một tiếng, một cỗ năng lượng cực nóng có thể thấy được không hiểu xuất hiện từ đâu trực tiếp đi lên, không khí đều như bị đốt cháy, thời điểm hai cỗ năng lượng va chạm nháy mắt liền  hiện lên ngọn lửa ánh sáng rực rỡ đẹp mắt.

“Các ngươi cư nhiên cũng dẫn theo chiến sĩ cấp 9!” Chủ nhân của cơ giáp hình người vừa nói chuyện phát ra tiếng kêu kinh ngạc.

Tiếng nói vừa dứt, nơi ngọn lửa còn đang giằng co, bỗng nhiên tựa như gặp phải một cơn gió vô hình mà bị thổi về phía chiến sĩ Tạp Na cùng đám dị thú đang tử thương nặng nề.

“A!”

“Mau tránh ra!”

“Không, mau cứu cứu ta!”

“Rống, rống. . . . . .”

Cơ giáp trên mặt đất tiến vào không đúng lúc, đều không tốt hơn chiến sĩ cấp thấp cùng dị thú, bị năng lượng của chiến sĩ cấp 9 lan đến, căn bản không thể thoát khỏi ngọn lửa cháy mãnh liệt, cơ hồ là trong nháy mắt liền đem bọn họ nuốt chửng.

“Ngươi muốn chết!” Cơ giáp hình người rốt cục nổi giận, sau khi xác định nơi đối phương đang ở liền giống như sao chổi xẹt qua phía chân trời, thẳng hướng chiến sĩ cấp 9 mà tới.

Đằng Lương Tuấn đã sớm trốn vào trong đám dị thú, trong mắt hiện lên cừu hận thấu xương. Hắn sờ sờ vòng thông tin trong tay, xoay người đi vào phòng giam mà nãy giờ vẫn do dự không tiến vào. Đồng thời ngay tại lúc hắn rời đi, dị thú cấp 7 bên ngoài rốt cục toàn bộ cuồng hóa, đánh về phía chiến sĩ Đế Ma Tư giữa không trung. Chiến đấu lại một lần nữa bị khai hỏa.

“Thịnh Trạch, một mình hoàng thúc có thể chứ?” Đoạn Sở ngồi ở phòng điều khiển chiến hạm hỏi Úc Thịnh Trạch.

“Không cần lo lắng, hoàng thúc mang theo đá năng lượng nguyên cấp 10, chỉ cần không có dị thú cấp 9 cuồng hóa, người nọ không có khả năng là đối thủ của hoàng thúc.” Úc Thịnh Trạch trấn an, chiến hạm đồng thời phóng ra pháo năng lượng lạnh như băng, ngăn cản hai chiến sĩ cơ giáp dị thú.

“Ta cũng đi ra ngoài!” Đoạn Sở nhếch mi, phòng điều khiển bỗng nhiên xuất hiện một cơ giáp hình người.

Áo Lợi Ngươi trợn to mắt, đang chuẩn bị khuyên bảo, Úc Thịnh Trạch đã gật đầu đồng ý: “Cũng tốt, chủ lực của Hoắc Nhĩ gia tộc tất cả đều ở trong này, mà thế lực chủ chiến khác của Tạp Na đến trợ giúp còn đang trên đường đi, coi như là luyện tập.”

Đoạn Sở cười, lộ ra tinh thần lực thực chất hóa, thân thể lập tức bay về phía cửa khoang điều khiển đang mở ra của cơ giáp.

Nhìn theo Đoạn Sở rời khỏi chiến hạm, lại không chút tạm dừng đánh về phía một cái cơ giáp dị thú, cả người Áo Lợi Ngươi đều căng thẳng, “Cửu điện hạ, chính quân hắn. . . . .”

“Ngươi nghĩ vừa rồi ngọn lửa năng lượng kia vì sao lại di chuyển?” Úc Thịnh Trạch khó được hảo tâm mà trả lời một câu, chiến hạm lấy góc độ khó mà tin được cực nhanh lao về phía trước, chống lại cơ giáp dị thú.

Áo Lợi Ngươi lại cảm thấy hoảng hốt. Hắn đương nhiên biết Đoạn Sở vẫn rất chăm chỉ, phòng tác chiến ở Mạc Ngươi Lai sáng sớm hay tối muộn lúc nào cũng mở, nhưng Áo Lợi Ngươi vẫn không nghĩ tới, tinh thần lực của người khế ước ở trong chiến đấu cũng cường hãn như thế. Bất quá hiện tại cũng không phải thời điểm nghĩ lung tung, bản năng chiến đấu của Áo Lợi Ngươi dâng lên, nháy mắt liền phối hợp phát ra mệnh lệnh công kích.

Chiến hạm cấp 8 bay xuyên qua cơ giáp địch nhân, dị thú, bởi vì lần tập kích bất ngờ không kịp phòng bị này, người Tạp Na hoàn toàn mất đi ý chí chiến đấu, đã không còn chiến hạm công kích quần thể cực mạnh, chỉ có cơ giáp làm sao có thể có lực chống cự, ngay cả chỗ dựa lớn nhất là dị thú cấp cao cuồng hóa, cũng bởi vì thời gian chưa đủ mà sức chiến đấu giảm mất phân nửa.

Người Tạp Na liên tiếp tháo chạy, khắp nơi đều như bị nhiễm đỏ màu máu, khi một chiếc cơ giáp cuối cùng của Tạp Na bị xé nát thành mảnh nhỏ, cũng ý nghĩa Đế Ma Tư lúc này đã đạt được thắng lợi, chờ Úc Phi Dương truyền đến tin tức chiến sĩ cấp 9 của Tạp Na tự bạo mà chết, hắn cũng nhận được tin tức tàu tuần tra ở bên ngoài Duy Nhĩ Tạp bắt sống được thiếu chủ gia tộc Hoắc Nhĩ , làm cho tất cả mọi người reo hò vui sướng.

Chỉ có Đoạn Sở trầm mặc, điều khiển cơ giáp chậm rãi tiếp cận bề mặt đất, ở trên khoảng không cách mặt đất mười thước thì dừng lại.

“Thịnh Trạch, hắn không chết.” Đoạn Sở thông qua tinh thần lực chung đoan khẳng định nói.

Úc Thịnh Trạch “Ân” một tiếng, ra lệnh cho Áo Lợi Ngươi điều khiển chiến hạm, đồng thời thân mình nhoáng lên một cái liền tiến vào bên trong cơ giáp đặc chế, xuất hiện bên cạnh cơ giáp của Đoạn Sở.

“Mọi người nghe lệnh, trở về quân hạm, chờ đợi tại chỗ, không cho phép bất kì một người hay thú nào thoát khỏi Duy Nhĩ Tạp!”

Theo mệnh lệnh của Úc Thịnh Trạch truyền đạt tới chỗ đệ tam quân, mặt đất lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được mà nứt ra thành một lỗ hổng thật lớn, bên trong tối đen nhìn không thấy nửa điểm ánh sáng, càng có vẻ đặc biệt âm trầm.

“Úc Thịnh Trạch, Đoạn Sở, muốn người Trữ gia, chỉ hai người các ngươi đi xuống!” Thanh âm âm lãnh của Đằng Lương Tuấn từ trong lòng đất truyền đến.

Áo Lợi Ngươi chần chờ nhìn về phía hai cái cơ giáp sóng vai mà đứng, lại suy nghĩ đến sự coi trọng của bọn họ đối với người Trữ gia, không nói hai lời quay trở về bên trong quân hạm.

Úc Thịnh Trạch huấn luyện đệ tam quân từ trước đến nay luôn kỷ luật nghiêm minh, Áo Lợi Ngươi sau khi điều khiển cơ giáp quay về chiến hạm, các cơ giáp khác cũng theo thứ tự tiến vào trong, giây lát, giữa không trung cũng chỉ còn lại chiến hạm chủ cùng hai cái cơ giáp.

“Đi xuống đi!” Úc Thịnh Trạch trầm giọng, hai cái cơ giáp cực nhanh rơi xuống, bất chấp mặt đất bị nứt ra đang khép lại, Đoạn Sở đem lực chú ý chuyển hướng về phía không gian phía trước. Rõ ràng là một nơi tích trữ đồ, không gian phi thường lớn, đừng nói người, ngay cả một chiếc quân hạm cũng có thể vào trong.

“Rời khỏi cơ giáp, nơi này có phù điêu không gian hạn chế cơ giáp.” Úc Thịnh Trạch nhìn về phía Đoạn Sở.

Đoạn Sở vừa nghe, không chút chần chờ thu hồi cơ giáp.

Trong nháy mắt vừa lộ diện, một thanh âm quen thuộc mang theo run rẩy vang lên ở phía trước.

“Khang Trí, ngươi đã đến rồi.”

Đoạn Sở theo tiếng nhìn lại, đối diện, hai mắt Đằng Lương Tuấn đỏ bừng nhìn hắn, mà hai bên trái phải hắn, là hai dị thú cấp 8 hung mãnh khuôn mặt dữ tợn, thỉnh thoảng há mồm, lộ ra răng nanh thật lớn mà cực kì sắc bén. Ngay trên miệng của chúng nó, là ba người nam nữ đã ngất xỉu đang bị treo lên.

“Thả bọn họ xuống! Biết ngươi còn chưa chết, ta làm sao lại không phòng bị.” Đoạn Sở lạnh lùng, ánh mắt dừng trên người Đằng Lương Tuấn, bình tĩnh khiến kẻ khác hoảng sợ.

Tay Đằng Lương Tuấn giơ lên, ánh mắt chuyển hướng Úc Thịnh Trạch, hoàn toàn không thấy nửa điểm kinh ngạc trong mắt đối phương, rất hiển nhiên giống như hắn đã dự đoán, Úc Thịnh Trạch đã biết thân phận chân chính của Đoạn Sở. Hơn nữa, Đoạn Sở đã sớm có phòng bị đối với hắn, biết hắn sẽ làm hại người Trữ gia? Nghĩ đến đây, Đằng Lương Tuấn chỉ cảm thấy đau đớn xuyên thấu nội tâm.

“Khang Trí, ngươi rõ ràng là của ta! Chúng ta là một đôi hạnh phúc nhất! Vì cái gì, vì cái gì ngươi lại kết hôn với hắn? Bởi vì phù hợp sao? Rõ ràng là ca ca hắn muốn hại ngươi chết!” Đằng Lương Tuấn thất thanh hô to, trong mắt là tuyệt vọng tới cực hạn.

Trong mắt Úc Thịnh Trạch hiện lên lãnh ý, chỉ trầm mặc đứng bên người Đoạn Sở.

Đằng Lương Tuấn tràn ngập hận ý nhìn Úc Thịnh Trạch, thấy Đoạn Sở thờ ơ, vẻ mặt thống khổ lắc đầu: “Khang Trí, ta biết ngươi hận ta, hận ta hại chết ngươi, hận ta làm hại Trữ gia bị gạt khỏi giới chính trị, cửa nát nhà tan!

Nhưng sao ngươi không ngẫm lại, ta làm sao có thể chịu được cảnh ngươi trở thành người khế ước của người khác, một khi Úc Thịnh Trạch thay đổi chủ ý, ngươi có năng lực vì người nhà mà trở thành người khế ước của hắn, chẳng lẽ sẽ không vì người nhà mà gả cho hắn hay sao? Huống chi ngươi tới Đế Ma Tư rồi, ta phải làm sao đây? Ta cũng chỉ là một người thường, chờ ngươi một ngày nào đó rủ lòng thương hại hay sao?”

Đằng Lương Tuấn khàn khàn kêu một trận, thở hổn hển thật mạnh nhìn chằm chằm Đoạn Sở, chờ nghe đáp án của hắn.

Chỉ thấy Đoạn Sở trào phúng nhếch môi, lạnh lùng mở miệng: “Ta không phải đến lý luận cùng ngươi.”

Cùng một người ích kỷ cố chấp chỉ biết đến bản thân mình lý luận, hắn cũng không phải ngốc tử. Đoạn Sở đã sớm buông tha việc truy cứu chuyện này, đừng nói lúc trước hắn phải thức tỉnh mới có thể sống sót, lúc ấy tình cảnh của trái đất cũng đã quyết định bọn họ không có quyền lựa chọn. Huống chi, dưới tình huống chiếm ưu thế tuyệt đối, Úc Thịnh Trạch lại chỉ đưa ra yêu cầu ký kết khế ước chứ không phải trực tiếp làm bầu bạn, đã chứng tỏ là thật lòng thật dạ, làm sao có thể dễ dàng thay đổi.

Vả lại, Đoạn Sở thời điểm không biết hoàn toàn phù hợp thì có thể ở lại trái đất hay không, đã hỏi qua Áo Lợi Ngươi, thậm chí Áo Lợi Ngươi còn đề nghị rằng Đằng Lương Tuấn có thể cùng hắn đi đến Đế Ma Tư cùng nhau học tập và sinh sống, còn chuyện khai thông tinh thần lực cho Úc Thịnh Trạch bất quá cũng chỉ coi là một loại công việc.

Nói đến cùng, Đằng Lương Tuấn cũng chỉ nghĩ tới bản thân mình, cái gì người nhà, cái gì trái đất, hết thảy đều không quan trọng bằng tư dục của bản thân hắn.

Đằng Lương Tuấn kinh ngạc trợn to mắt, nhìn người yêu sống lại như kỳ tích, bỗng nhiên, thân thể như là bị cái gì trói buộc, sắc mặt nhất thời trắng bệch: “Ngươi muốn giết ta!”

Tiếng nói vừa dứt, “Rống”, “Rống”, hai dị thú cấp 8 mạnh mẽ lao thẳng tới hướng Úc Thịnh Trạch, móng vuốt sắc nhọn lấp lóe năng lượng dị chủng cuồng bạo dùng sức rạch một đường, Đoạn Sở vội vàng dựng lên một lá chắn tinh thần lực, thân thể lại bị mạnh mẽ lôi kéo về phía sau, một cỗ lực lượng lạnh như băng mà lại quen thuộc đồng thời tấn công hai dị thú cấp 8.

Năng lượng dao động cường đại biến thành mũi tên phong nhuận đáng sợ, không gian nguyên bản thật lớn nhất thời trở nên nhỏ hẹp. Mắt thấy Úc Thịnh Trạch đã hoàn toàn bị dị thú cấp 8 quấn lấy, Đoạn Sở bỗng nhiên ý thức được cái gì mà ngẩng đầu, dây thừng trói ba thế thân đã bị đứt, ba người ngã xuống đất hôn mê, không biết sống chết.

Không muốn bọn họ bị chết oan uổng, Đoạn Sở nghĩ nghĩ, cẩn thận dùng tinh thần lực kéo bọn họ lại đây, đang chuẩn bị thu vào trong cơ giáp, nữ tử trong đó bỗng nhiên mở mắt ra, chủy thủ sắc nhọn mang theo năng lượng hủy diệt mạnh mẽ đâm lại đây.

“Tiểu Sở!” Úc Thịnh Trạch cả kinh, bất chấp dị thú cấp 8 cuồng hóa đang nhào đến, mạnh mẽ xoay người liều lĩnh đem tia tinh thần lực thật mạnh đập vào tay nữ tử, lại đem phía sau lưng bại lộ ra trước mặt dị thú hung tàn.

“Khang Trí!” Đằng Lương Tuấn thế nào cũng không nghĩ tới, con tin do Luân Ân • Hoắc Nhĩ mang đến, kỳ thật còn có người Tạp Na ngụy trang, hắn dũng cảm quên mình đánh tới, vừa vặn chặn ngang tia tinh thần lực của Úc Thịnh Trạch ở đằng trước.

“A!”

“Thịnh Trạch!”

“Ô!” “Ô!”

“Rống. . . . .”

Thanh âm Đoạn Sở tràn ngập kinh hãi, trái tim Đằng Lương Tuấn bị khoét một lỗ trong một mảnh kim quang chói mắt ngẩng đầu, thấy được Trữ Khang Trí từng thuộc về hắn nhào vào lòng Úc Thịnh Trạch, giống tất cả những người yêu nhau tìm được đường sống trong chỗ chết mà hôn lấy nhau.

“Phanh” một tiếng, Đằng Lương Tuấn thật mạnh té ngã trên đất, tất cả mọi thứ đều bỏ hắn mà đi. . . . .



Tháng Sáu 5, 2016

160


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.