Từ khi tôi vội vàng tiến vào tổ phim, đến Kỳ Dã cũng chỉ gặp được tôi qua việc gọi video.
Phía sau Chu Lăng Xuyên có ánh sáng, bóng đen của anh ta cứ như vậy bao phủ lấy tôi.
Anh ta nhìn tôi một cách chăm chú, ánh mắt đó khiến tôi rợn tóc gáy.
Theo phản xạ tôi vô ý thức cầm lấy túi, lại bị Chu Lăng Xuyên nhanh tay cướp đi mất.
“Anh làm cách nào vào được đây?”
Rõ ràng Kỳ Dã đã an bài cho tôi không ít vệ sĩ.
“Tôi chỉ muốn cùng em nói chuyện một chút”
Chu Lăng Xuyên mở miệng, thanh âm khàn khàn.
Anh ta cười khổ “ Tôi không có ý nghĩ muốn làm hại em, Kỳ Dã bảo vệ em quá kỹ, tôi muốn gặp em một lần cũng khó”
Tôi không để ý, chỉ cảnh giác nhìn anh ta.
Khoé mắt liếc nhìn xung quanh xem có đồ vật nào có thể đánh được người.
Chu Lăng Xuyên chú ý đến cử động của tôi, chiếc lưng còng xuống như là bị đâm.
Anh ta thử cử động môi, khuôn mặt tái nhợt nhỏ giọng khàn khàn trấn an tôi “ Trăn Trăn, đừng sợ anh”
“Vì sao tôi lại sợ anh chứ?”
Tôi cười lạnh đáp trả “Chẳng qua là tôi cảm thấy nhìn anh một chút cũng làm ô uế đôi mắt mình”
Yết hầu anh ta giật giật.
Cơ hồ trong nháy mắt bản thân anh ta trở nên chật vật nghiêng đầu qua chỗ khác, toàn thân run rẩy:
“Anh không đụng vào bọn họ”
“Đêm hôm đó anh ở trong phòng tắm ngâm mình trong nước lạnh cả đêm. Đứa bé trong bụng Du Ấu Ấu cũng không phải của anh..”
“Anh.... không bẩn”
Mấy chữ cuối cùng, dưới ánh mắt chán ghét của tôi, âm thanh của Chu Lăng Xuyên càng lúc càng nhỏ.
Lại gần như luống cuống mờ mịt hỏi tôi “ Thế nhưng đêm đó... rõ ràng nên là em!”
“Sau đó tiếp tục giống như kiếp trước bị anh nhục nhã, cuối cùng đến chết cũng không có ai nhặt xác à?”
Tôi tìm được một chiếc kéo nhỏ, bất động thanh sắc cầm lấy, nắm thật chặt trong tay.
“Không phải!” Cảm xúc của Chu Lăng Xuyên có chút kích động.
Anh ta bắt đầu đau khổ nắm lấy tóc mình “Anh nhớ ra rồi... anh nhớ được em đã chết. Nhưng rõ ràng không đúng, làm sao em chết được? Rõ ràng anh đã phái rất nhiều người bảo vệ em mà”
Ngữ khi của Chu Lăng Xuyên trở nên tuyệt vọng rồi sụp đổ
“Anh cho rằng em chỉ là cùng anh nói đùa, anh cho rằng vì em không muốn để anh cùng Du Ấu Ấu gặp mặt, rõ ràng anh....”
Có lẽ là một sự tình ẩn giấu nào đó mà tôi không biết.
Nhưng cũng đã không còn quan trọng.
Tôi lười cùng anh ta nói thêm một câu.
Chỉ là siết chặt cây kéo trong tay, tìm kiếm cơ hội có thể chạy trốn.
“Trăn Trăn”
Chu Lăng Xuyên gọi tôi.
Anh ta đột nhiên nắm lấy tay tôi, mượn tay tôi dùng sức đâm kéo vào bả vai của mình.
Lại nhìn về phía tôi mỉm cười, ánh mắt dịu dàng khó có thể tưởng tượng nổi:
“Anh báo thù cho em có được không?”
Vừa dứt lời, Kỳ Dã liền xông vào giữa hai người chúng tôi, túm lấy Chu Lăng Xuyên đè chặt xuống đất.
Mặc dù bị chế ngự, nhưng anh ta vẫn nhìn chằm chằm tôi không hề chớp mắt.
Đôi mắt bình tĩnh đến đáng sợ.
29
Chu Lăng Xuyên phát điên.
Trên mạng bùng nổ các tư liệu mật về Du gia.
Bóc lột công nhân, cắt xén nguyên liệu sản phẩm, trốn thuế.
Mà việc Du Ấu Ấu là con riêng cũng bị lộ ra ngoài, cùng với vô số bức ảnh và video thân mật bị đăng lên.
Trong mỗi tấm ảnh là một người đàn ông khác nhau.
Là Chu Lăng Xuyên làm.
Anh ta tới bệnh viện.
Nói cho Du Ấu Ấu biết, mỗi đêm anh ta đều sắp xếp một người đàn ông khác nhau ngủ với cô ta.
“Không phải cô thích nhất là chơi thủ đoạn như này sao?”
Chu Lăng Xuyên cười “ Vậy cô hãy thử một chút xem hương vị của nó như thế nào?”
Sau đó liền nắm lấy tóc Du Ấu Ấu, một lần rồi lại một lần ấn đầu cô ta vào trong chậu nước.
Giống như những gì mà tôi đã trải qua ở kiếp trước.
Du Ấu Ấu bị giày vò đến mức nửa sống nửa chết.
Nhưng đến cuối cùng anh ta cũng không thành công, vì bị bác sĩ cùng bảo vệ phát giác ra điều không đúng liền ra sức ngăn lại.
Tuy nhiên, khi nhìn thấy những video kia, tinh thần Du Ấu Ấu đã bị k1ch thích không còn được bình thường. Chẳng bao lâu liền điên điên khùng khùng bò lên nóc nhà náo loạn đòi tự sát.
Đáng tiếc là không chết còn bị liệt toàn thân.
Mà Chu Lăng Xuyên có âm mưu giết người liền bị cảnh sát bắt giữ.
Đồng thời, Du gia nộp ra chứng cứ anh ta bí mật lấy cắp thông tin của doanh nghiệp.
Lúc mới xảy ra chuyện, cặp cha mẹ kia liền luôn tục chửi mắng tôi.
Nhưng càng về sau lại đau khổ van nài, cầu xin tôi tha cho Du gia.
Thậm chí còn muốn dùng dư luận để ép buộc tôi, đáng tiếc lại thất bại.
Mẹ tôi biết Du Ấu Ấu không phải con ruột liền vô cùng hối hận.
Bà ấy tìm tới tôi, muốn cầu xin sự tha thứ, muốn đền bù cho tôi.
Mà tôi chỉ nhìn bà ấy cười nhẹ “Từ rất lâu rồi tôi đã không còn khao khát tình thân nữa”
Bờ môi bà ấy run run, nửa câu cũng không nói nên lời.
Những chứng cứ kia là Kỳ Dã cung cấp.
Cậu ta dùng những chứng cứ đó để giúp tôi cùng Du gia đoạn tuyệt quan hệ.
Kỳ Dã đã ở phía sau lén lút làm rất nhiều chuyện vì tôi.
Giống như năm đó khi tôi vừa mới tiến vào giới giải trí, vẫn luôn đóng vai phụ.
Kỳ Dã khi đó còn chưa nắm quyền.
Cậu ta không thể giúp tôi được nhiều, chỉ có thể lén lút vụng trộm đi theo tôi tới các đoàn phim. Sau đó vào lúc đóng máy liền tặng cho tôi một bó hoa tươi.
Mỗi tấm thiệt bên trên đều ghi những lời cổ vũ.
Tôi đã từng rất biết ơn người hâm mộ cũ đó, người đã luôn âm thầm ở bên tôi suốt những năm qua.
Cho đến khi nhìn qua chữ viết kia tôi mới nhận ra đó là Kỳ Dã.
Trợ lý Kỳ Dã cũng nói, thời gian đầu Kỳ Dã luôn liều mạng làm việc.
“Ông chủ nói, ngài ấy đã rất cố gắng vì chỉ có như vậy mới có thể đem lại những đối đãi công bằng dành cho người mới”
Tôi vẫn luôn yêu thích biểu diễn.
Kỳ Dã vẫn luôn biết.
Cho nên từ xưa đến nay cậu ấy sẽ không can thiệp vào sự cố gắng của tôi, mà sẽ chỉ ở thời điểm tôi bị chèn ép nhưng lại liều mạng hướng về phía trước mới tranh thủ giúp tôi có được cơ hội.
Cậu ta luôn muốn để tôi có sự lựa chọn mà không cần phải gánh vác trách nhiệm.
Nhưng lại nhịn không được khi tôi bị bôi đen toàn mạng, từng bước từng bước tự mình đi xin giáo viên cùng bạn học, cầu xin bọn họ đứng ra chứng minh trong sạch cho tôi.
Bên trong album là tấm ảnh chụp chung giữa tôi và Kỳ Dã.
Chính xác mà nói, là lúc ở đoàn phim Kỳ Dã lén chụp.
Nhưng mỗi tấm ảnh đều có tôi và cậu ấy, mặc dù khoảng cách khá là xa.
Kỳ Dã giật mình muốn đem album ảnh giấu đi, bị tôi trừng mắt nhìn mới tủi thân rút tay về.
Thấp giọng nói “Anh có phải là người mà các em hay gọi là fan cuồng?”
“Chắc là không phải”
Tôi nghĩ ngợi, sau đó hôn cậu ấy một cái “ Dù sao việc làm của anh cũng là được em cho phép”
Đáy mắt Kỳ Dã ngập tràn ý cười.
Sau đó tôi thừa cơ hội này yêu cầu Kỳ Dã chụp thật nhiều hình.
Những tấm hình đó được tôi đặt phía sau những tấm ảnh trong album.
Cuốn album cũng như vậy mà dày lên.
30
Chu Lăng Xuyên tự sát trong tù.
Trong đêm đó tôi cũng nhận được giải nữ diễn viên chính xuất sắc nhất.
Anh ta từng cầu xin tôi tới gặp mình một lần, nhưng bị tôi từ chối.
Khi đó, người chủ trì hỏi tôi ban đầu vì sao lại lựa chọn làm diễn viên.
Tôi nhìn về vị trí Kỳ Dã ngồi bên dưới, nở nụ cười “ Lúc mới bắt đầu, tôi nghĩ là thay một người đi nếm thử các cuộc đời khác nhau”
“Sau đó quay về nói cho anh ấy biết, kỳ thật căn phòng lớn còn có căn phòng lớn hơn, cho nên không cần mỗi ngày phải u buồn, sầu khổ”
Khi còn bé, Kỳ Dã cũng bị căn phòng lớn bảo hộ quá tốt.
Những thứ mà ngày thường cậu ấy tiếp xúc chỉ là những đứa trẻ vui đùa bên ngoài cửa sổ.
Nhưng tôi lại mong rằng cuộc sống của anh ấy có thể thay đổi một chút.
Ống kính cũng theo đó chuyển về phía Kỳ Dã.
Mà đôi mắt cậu ấy cũng chưa từng di chuyển mà nhìn chăm chú vào tôi, trong tay là một đoá hoa baby breath.
Tất cả mọi người đều phát ra nụ cười chân thật.
Giữa những âm thanh ồn ào, tôi nhận lấy bó hoa baby breath.
“Anh không biết căn phòng lớn có được hay không, nhưng anh rất thích khung cảnh ngoài cánh cửa sổ kia”
Kỳ Dã nhỏ giọng nói với tôi, đôi mắt phát sáng như chứa muôn ngàn vì sao.
Tôi cũng tiến tới, hạ thấp giọng:
“Kỳ thật em cũng thích chiếc cửa sổ đó”
Khi còn bé tại chiếc cửa sổ đó, tôi cùng Kỳ Dã chia sẽ những câu chuyện sinh hoạt hàng ngày.
Nghe vậy, khoé môi Kỳ Dã cong lên một biên độ lớn.
Cậu ấy vẫn như cũ chưa học được cách cười như thế nào mới là đẹp mắt.