Trà Xanh "Đắng"

Chương 2



5.

Mã Thần Hiên có thể miễn dịch với sự tấn công của Giang Khả Nhi là bởi vì anh ấy bẩm sinh đã rất "thẳng"

Cha mẹ anh đều là nhà nghiên cứu khoa học, họ nói chuyện hay làm việc cũng rất coi trọng hiệu suất, thích thẳng thắn. Bầu không khí gia đình trong sáng như vậy đã tạo nên tính cách tốt bụng nhưng có phần vụng về của anh.

Tôi không ghét phần vụng về này, thậm chí còn hơi thích. Nhưng một mặt tôi giải thích cho anh ấy về hành động và mục đích của Giang Khả Nhi, nhưng mặt khác lại cố tình che giấu hàm ý của những hành động này, che giấu ác ý của cô ta đối với tôi.

Dù không có nhiều kinh nghiệm tiếp xúc với phụ nữ nhưng Mã Thần Hiên tôn trọng phái nữ, cũng coi việc tất cả phái nữ sẽ tôn trọng lẫn nhau là điều hiển nhiên.

Tôi không cho rằng anh ấy có thể hiểu tường tận những hành động của Giang Khả Nhi. Huống chi, tôi cũng không muốn phá hủy sự đơn thuần đáng quý này của anh.

Thế là tôi nói với Mã Thần Hiên, nếu gặp lại Giang Khả Nhi thì án binh bất động, mặc kệ cô ta nói gì cũng khéo léo sử dụng nghệ thuật vận dụng ngôn từ, khiến "công kích" của cô ta biến thành vô hình.

Mã Thần Hiên nghe hiểu.

Trên thực tế, Giang Khả Nhi gần đây cũng đúng là đang tìm kiếm cơ hội để tạo ra mấy cuộc gặp gỡ "tình cờ" với anh ấy.

Ngày thứ hai, chúng tôi vẫn như mọi khi xếp hàng ở gian hàng quen thuộc để mua sữa đậu nành, Giang Khả Nhi xuất hiện với nụ cười nhẹ nhàng trên môi.

Áo cổ búp bê kết hợp với chân váy xếp li, đôi giày da khuy vuông nhỏ nhắn tôn lên bắp chân thon gọn xinh đẹp khiến Giang Khả Nhi tựa như một cơn gió mát lành thổi qua căng tin lúc 8 giờ sáng, thổi tan hết mùi dầu mỡ của thức ăn, rất bắt mắt.

Cô ta đứng trước mặt Mã Thần Hiên, chào hỏi với anh một cách thoải mái:" Buổi sáng tốt lành đàn anh, em lại gặp được anh rồi, chúng mình có duyên quá đi."

Lúc này, tôi dường như nghe thấy âm thanh nghiến răng nghiến lợi của rất nhiều nam sinh xung quanh, cảm thán anh đúng là may mắn.

Mã Thần Hiên "cực kì may mắn" suy nghĩ hai giây, ngẩng đầu nói: "Buổi sáng tốt lành, thật ra tôi cong."

Giọng nói không lớn, nhưng cũng đủ để những người xung quanh nghe rõ.

Giang Khả Nhi giật giật khóe mắt, nụ cười trên mặt xuất hiện vết nứt. "Anh Thần Hiên cứ thích nói đùa, hôm đó em thấy anh và đàn chị đi cùng nhau mà."

Tôi đúng lúc ló đầu ra: "Buổi sáng tốt lành, tôi là vợ "cong" của anh ấy."

Mã Thần Hiên nghiêm túc sửa lại câu nói của tôi: "Duyệt Duyệt, không được lấy những người yếu thế ra nói đùa."

"Em xin lỗi." Tôi nói.

Anh hỏi: "Nói sai thì phải làm gì hửm?"

"Phải làm gì?" Tôi hỏi.

"Phải nói úm ba la cà na xí muội, sau đó gõ đầu ba lần." Mã Thần Hiên nói.

Tôi bĩu môi nói úm ba la cà na xí muội, sau đó gõ ba lần vào đầu Mã Thần Hiên.

Mã Thần Hiên cuối cùng cũng hài lòng, giơ ngón tay cái với tôi rồi quay sang nói với Giang Khả Nhi.

"Khiến cô chê cười rồi, người yêu tôi khá thích nói lung tung, vừa rồi chỉ là nói đùa thôi. "

"Cô ấy sao có thể là vợ " cong" được chứ " Mã Thần Hiên nói, "Cô ấy là nam."

"Cô đừng không tin, " Mã Thần Hiên nhìn vẻ mặt ngây đơ của Giang Khả Nhi, nghiêm túc nói, "Cô ấy là chồng tôi, chỉ là đang mặc quần áo của nữ mà thôi."

Mã Thần Hiên lại chọc chọc người tôi: "Chồng ơi, anh nói gì đi."

Tôi nhìn xung quanh, những người xung quanh đã tự động tạo ra một khoảng đất trống hình tròn bán kính một mét cho chúng tôi, như thể chúng tôi có một vầng hào quang màu vàng ngăn cách khỏi thế gian.

Kế hoạch ban đầu của tôi là để Mã Thần Hiên dùng nghệ thuật ngôn từ không ngừng từ chối Giang Khả Nhi. Để cô ta biết khó mà lui, hoặc là tức giận đến chếc.

Hiện tại, một con đường mới không thể tưởng tượng đã ra đời: Giang Khả Nhi có thể nghĩ rằng chúng tôi bị tâm thần, rồi sau đó tránh xa chúng tôi như đám đông xung quanh kia.

Nghĩ đến đây, tôi nhanh chóng nắm lấy tay Mã Thần Hiên, nói với cô ta: "Xin chào, tôi là chồng."

Chưa đến buổi chiều, bạn cùng phòng của tôi - Hạ Hạ gọi điện thoại đến.

Hạ Hạ: "Tui thấy bà lần nữa tái xuất giang hồ rồi đấy."

Hình của tôi lại một lần nữa xuất hiện một cách vinh quang trên diễn đàn trường, may mắn là bên cạnh còn có khuôn mặt của Mã Thần Hiên.

Hạ Hạ: "Đọc thử tiêu đề đi:《 Người chồng bất ngờ ở căng tin số 2, rốt cuộc là thẳng hay cong?》"

*nhị thực đường kinh hiện nữ lão công, cứu cánh thị cơ hoàn thị đồng

Hạ Hạ: "Mặc dù lời lẽ th ô tục, nhưng thắng ở chỗ rất có vần điệu, khá là ghê gớm đấy."

Tôi: "... Ở trên còn gì nữa?"

Hạ Hạ: "Vì yêu hái hoa dại, không bằng...."

Con mịa nó chứ!

Càng nghĩ càng giận nên tôi cúp máy, và đăng câu hỏi trên Zhihu: Nếu nhận những bình luận đau lòng trên Internet, có thể nộp đơn xin bồi thường không?

Bình luận hot nhất: Mie mày đồ nhu. Đi xin bồi thường đi, chia cho tao một nửa nữa.

Thực sự muốn cắt hết dây cáp mạng của các người.

6.

Hạ Hạ nghe được chân tướng câu chuyện ở nhà ăn, nếu nói không phải tức xùi bọt mép thì cũng là cực kì căm phẫn.

Cô ấy là thành viên ban truyền thông, biết một số thông tin nội bộ. Hóa ra, Giang Khả Nhi này là người thường xuyên làm vậy, chỉ cần đối phương có tướng mạo, gia cảnh hoặc thành tích học tập chấp nhận được thì cô ta sẽ cố ý thân thiết với đối phương, muốn đối phương quỳ dưới váy mình.

Đặc biệt là những nam sinh đã có người yêu, họ chính là những mục tiêu hàng đầu của cô ta. Cô ta sẽ cố ý hành động trực tiếp, hoặc nhắn vài tin mập mờ trên Wechat, cho dù không thu hút được sự theo đuổi của bọn họ thì cũng có thể chôn xuống hạt giống nghi ngờ giữa các cặp đôi.

Từ góc độ này có thể nói, cô ta cũng chẳng thật sự thích Mã Thần Hiên, chỉ muốn chứng minh sự hấp dẫn của mình bằng cách này mà thôi.

"Nhưng mà " Hạ Hạ bổ sung, "Bạn trai bà khiến cô ta gặp khó khăn như vậy, nói không chừng lại khơi dậy ý chí chiến đấu của cô ta."

Lời này không sai. Có một từ là "chi phí chìm", Giang Khả Nhi ngày nào cũng gặp phải trắc trở ở chỗ Mã Thần, nhưng càng bị áp chế thì càng tấn công lại mạnh mẽ hơn, không đạt mục đích thì ắt không bỏ qua.

Mà tôi lại có cảm giác cô ta đang chuẩn bị tung chiêu lớn.

Chiêu lớn này đến nhanh hơn tôi tưởng. Không tới mấy ngày, Giang Khả Nhi ở nhóm lớn ban truyền thông, mời tất cả mọi người trong ban đi hát Karaoke để chúc mừng sinh nhật cô.

"Tất cả mọi người sẽ tới, anh trai nhất định phải tới đó nha~" Trong voice ở Wechat, giọng cô ta có vẻ vui tươi, lộ ra một phần ngọt ngào đáng yêu.

Tôi chặn bàn tay đang chuẩn bị từ chối của Mã Thần Hiên.

Đã đến lúc kết thúc vở hài kịch này rồi.

Thay vì phải chịu đựng cuộc sống suốt ngày bị cô ta làm phiền, chi bằng nói trực tiếp rõ ràng trước mặt cô ta, lúc cần quyết đoán thì phải quyết đoán.

"Đáng lẽ phải làm vậy lâu rồi ", Hạ Hạ cũng ủng hộ quyết định của tôi, "Người xưa đã nói: Cây non không uốn thì không thẳng. Bà là nữ anh hùng một mình nhổ lên cây liễu, sao có thể bị một ả trà xanh làm khó chứ."

"Người xưa đã nói: Tiểu thụ bất tu bất trực lưu, nhân bất tu lý ngân thu thu." *

*Cây non không uốn thì không thẳng, người không uốn nắn thì không đứng đắn.

"Người xưa đã nói, rèn sắt phải tự mình cầm kìm, trồng trọt phải tự mình xuống ruộng."

"Người xưa đã nói......"

Tôi không thể nhịn được nữa cắt ngang cô ấy: "Bà lấy đâu ra lắm câu thành ngữ tục ngữ quá vậy?"

"Đừng quan tâm đ ến mấy cái đó" Hạ Hạ gật gù đắc ý, "Tốt hơn hết bà nên suy nghĩ cuối tuần nên mặc quần áo gì, trang điểm thế nào, đừng để thua khí thế của cô ta. Trừ cái đó ra, tôi không tin cô ta còn chiêu trò gì nữa."

Hai tôi nhìn nhau mỉm cười. Nói thật, trong lòng tôi cũng không sợ bữa tiệc này lắm. Trong chuyện tình yêu, chỉ cần người câu dẫn không ngã, và người yêu tin tưởng lẫn nhau thì dù đối phương có dùng biện pháp nào cũng không thể làm lung lay mối quan hệ này.

Nhưng, chúng tôi đều quên một câu.

"Chủ quan mất Kinh Châu, kiêu ngạo mất Nhai Đình."

Đây là suy nghĩ cuối cùng trong đầu tôi khi thấy thân ảnh Giang Khả Nhi ngã xuống.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.