Dưới sự trợ giúp của bạn nhỏ Lộ Chi Chi, cuối cùng thì Bạch Tinh Lan cũng đã chặt đứt đoạn tình 5 năm dây dưa với trai đểu, vinh hạnh mà quay trở về cuộc sống độc thân vui vẻ. Lúc Hàn Tiêu nghe được tin vui này, thiếu điều quay về nhà trộm bình rượu xái mà ba hắn tốn công tốn sức bỏ một số tiền lớn ra đấu giá rinh về, rốt cuộc hậu quả chân thì thọt còn hai tay thì trống trơn bại trận trở về.
Hàn Tiêu không những bị ba già nhà hắn tung chưởng mà đặc biệt còn bị Bạch Tinh Lan, bạn bè tình thâm ghét bỏ, ” Tiêu Tiêu này, tốt xấu gì thì tớ cũng coi như thành công đá được trai đểu, Chi Chi cũng có đối tượng, vậy còn cậu thì muốn chúc mừng cái gì đây? “
Hàn Tiêu bị đả kích đến nỗi mãnh nam cũng muốn rơi lệ, ngồi im một bên khóc meo meo.
Lộ Chi Chi ngồi ở một bên nhai đồ ăn vặt giống y con sóc nhỏ, trải qua mấy ngày đấu tranh tư tưởng thì cậu cũng đã hạ quyết tâm muốn nói lời tỏ tình với Nghiêm Lãng.
Bỏ công tốn vài hôm lăn qua lộn lại ngủ không yên ổn, hai mắt Lộ Chi Chi thâm quần như gấu trúc, trong mắt cậu cũng đầy tơ máu, ba cân thịt được trà sữa bổ béo cũng không cánh mà bay thì kế hoạch cũng đã được tính toán một cách hoàn hảo.
Nói là kế hoạch hoàn hảo chứ thật ra tổng kết xuống dưới sẽ thấy ngay hai chữ ——
Làm bậy.
Mèo mù sẽ vớ được chuột chết, Alpha kia sẽ rơi vào tay ta. *
* 瞎是瞎猫碰上死耗子的瞎,搞是搞了那个Alpha的搞。Hic, có ai giúp mình câu này với, không hiểu thật nên edit theo kiểu đúng đúng sai sai ==.
Lộ Chi Chi chuẩn bị xuất phát, mặc cái áo thun màu xanh lục mà mình thích nhất, phối với quần kaki màu trắng kem, trông tươi mát đáng yêu hết sức. Lúc giơ tay nhấc chân còn ngẫu nhiên lộ ra một đoạn eo nhỏ. Khuôn mặt thì không cần phải nói tới, bạn nhỏ Lộ Chi Chi của chúng ta nếu có thể bắt được tâm của nhiều thẳng A như vậy thì đương nhiên vẻ ngoài không có chỗ nào để chê. Đôi mắt tròn tròn có chút ươn ướt, phía dưới chóp mũi nho nhỏ là đôi môi xinh xinh.
Bạch Tinh Lan nhìn cậu xoay một vòng, gật gật đầu. Ngay cả Hàn Tiêu đang chữa thương ở bên cạnh cũng giơ ngón tay cái lên.
” Đáng yêu, Chi Chi nhà ta đáng yêu nhất. “
” Vậy tớ đi nhé? ” Lộ Chi Chi chớp chớp đôi mắt to, nhảy nhót hỏi, lúc sau nhận được sự đồng ý thì nhảy từng bước ra cửa y như con thỏ con.
Nghiêm Lãng vốn tưởng rằng sau ngày hôm đó thì Lộ Chi Chi sẽ không bao giờ trở lại nữa, nhưng anh vẫn nhịn không được mà mỗi ngày đều đưa mắt nhìn về phía cửa, cũng âm thầm để dành lại một ly sữa bò hoặc là một ly nước ép cho cậu.
Anh không nghe thấy âm thanh đóng mở cửa cho nên cũng không biết được là khách hàng nào vào. Anh chỉ đành tranh thủ thời gian rảnh rỗi mà nhìn chằm chằm cánh cửa ra vào không chớp mắt, mong ngóng một lần nữa được thấy gương mặt quen thuộc kia.
Nghiêm Lãng không hề ý thức được bản thân mình có bao nhiêu khát vọng sự ấm áp của Lộ Chi Chi, khát vọng sự cứu rỗi một con người đã rơi vào tận vực sâu là anh.
Lúc Lộ Chi Chi nhẹ nhàng đẩy cửa đi vào liền bắt gặp ánh mắt Nghiêm Lãng đang nhìn chằm chằm vào cánh cửa. Thấy cậu tới rồi, Nghiêm Lãng cũng không hề biết lúc đó ý cười trên mặt mình nhiều đến cỡ nào.
Lúc Lộ Chi Chi vào cửa còn suýt nữa vấp phải thanh chắn cửa, xấu hổ “A” lên một tiếng. Cậu còn chưa kịp than thở thì đã thấy Nghiêm Lãng mở cánh cửa quầy bar, vẻ mặt lo lắng bước nhanh ra ngoài.
Cậu vội vàng xua tay ý bảo mình không có việc gì đâu, sau đó lơ lỏng mà ghé vào trên quầy bar, muốn uống một ly sữa bò, bộ dạng không nghiêm chỉnh giống y như hồi trước. Lâu quá không thấy Nghiêm Lãng trở lại quầy bar, cậu hoang mang quay đầu lại tìm, lại thấy nét mặt của Nghiêm Lãng chẳng rõ là đang nghĩ gì, chỉ nhìn chăm chú vào Lộ Chi Chi mà ngơ cả người.
” Sao thế này? “ Lộ Chi Chi lắc lắc quang não trước mặt Nghiêm Lãng.
Nghiêm Lãng lắc đầu, đẩy cửa chắn ra đi vào, chỉ chỉ sữa bò rồi lại chỉ chỉ nước ép trái cây, ý tứ dò hỏi hôm nay Lộ Chi Chi muốn uống cái gì.
Cả hai cái Lộ Chi Chi đều không muốn, nhìn thoáng qua menu trong tiệm lại thấy xuất hiện món mới là Trà xanh pha đường, ngọt ngào mà nói, ” Cái này chưa từng thử qua, muốn uống. “
Món Trà xanh pha đường này là món mới Nghiêm Lãng nghĩ ra, hai ngày nay Lộ Chi Chi không ở trong tiệm, anh cứ nhớ đến khuôn mặt phúng phính của cậu rồi lại nghĩ ra món đồ uống mới này. Đầu tiên là cho đường hoà với chanh để hai vị chua ngọt giao nhau, rồi thêm một phần trà xanh mới vừa pha tới. Mùi vị tươi mát lại mang theo chút đắng chát, lẫn trong vị đắng chát lại là chút hương vị ngọt nhẹ.
Giống như Lộ Chi Chi của ngày ấy.
Nghiêm Lãng có chút hoảng hốt, anh không ngờ Lộ Chi Chi vừa tới đã nhìn thấy món mới anh vừa thêm trên menu, thầm nghĩ trong lòng là do lúc đó anh cứ nghĩ tới Lộ Chi Chi nên mới sáng tạo ra cái đồ uống này.
Chính chủ của nguồn cảm hứng ngay trước mặt, làm anh phải ngượng ngùng một phen.
May thay chương trình rèn luyện gián điệp lúc đại học đã cứu vớt được Nghiêm Lãng, mặt anh không đổi sắc mà gật đầu. Trên mặt chẳng tỏ vẻ gì, chỉ là đôi tay hơi run run lúc mở cánh cửa quầy bar đã bán đứng anh rồi.
Lộ Chi Chi nhận lấy ly trà xanh pha đường, chu môi hút một ngụm, vẫn là không đá, tựa như lần đầu tiên gặp mặt. Đồ uống kết hợp với Alpha mỹ mạo trước mặt làm Lộ Chi Chi tái tê cõi lòng, vội vội vàng vàng giơ ngón tay cái lên khen thật là ngon.
Nghiêm Lãng mỉm cười một cái. Anh chỉ lẳng lặng mà nhìn Lộ Chi Chi hút sạch nước trong ly, còn cắn ống hút mãi mà không buông, hàm răng nhỏ lớn lên cũng lợi hại thật, cắn ống hút nghe răng rắc.
Nghiêm Lãng cứu vớt cái ống hút đã sắp đi đời nhà ma từ trong miệng cậu ra, viết nói ” Đừng cắn nó. “
Lộ Chi Chi dẩu dẩu miệng, ” Anh chủ này, anh không đoán xem hôm nay em tới làm gì sao? “
Nghiêm Lãng cũng hùa theo đùa với cậu, giả vờ trầm ngâm một lát, rồi lắc đầu tỏ vẻ là mình đoán không ra.
” Em á, em tới là làm cái này nè. “
Lộ Chi Chi thoát đoạn đối thoại của bọn họ rồi ôm lấy quang não, dùng phương thức viết tay xoá xoá sửa sửa gì đấy. Nghiêm Lãng không hiểu cậu đang úp úp mở mở cái gì, chỉ lẳng lặng chờ đợi, thẳng đến khi câu nói kia xuất hiện ở trước mắt anh ——
” Nghiêm Lãng, em rất thích anh, làm Alpha của em nhé. “
Ở cuối câu cậu còn vẽ thêm một trái tim màu đỏ, giống y như trái tim đang hoảng hốt của Nghiêm Lãng lúc bấy giờ.