Trạch Nhật Phi Thăng

Chương 12: 12: Ba Đời Nhà Ngốc Luyện Công 2




.Ngoan Thất thì không cần như vậy, người khác luyện một lần, hắn có thể luyện ba lần.Xà yêu Ngoan Thất nằm bên đống lửa trại thôi động Tượng Lực Ngưu Ma Quyền, vận hành Đại Nhật Luyện Thể, hai loại pháp môn bổ sung lẫn nhau, tiến hành song song.Hắn là xà yêu, tu luyện quyền pháp cũng không dễ dàng gì, cần vặn vẹo thân thể, bắt chước các tư thế tấn công của quyền pháp.Thân là xà yêu, tu luyện một môn võ đạo không thích hợp với bản thân mà vẫn kiên trì tới giờ, nghị lực đó khiến Hứa Ứng cũng kính phục không thôi.Hứa Ứng ngồi bên đống lửa, nương theo ánh lửa lấy cái bọc mà mình tiện tay lấy từ người Đinh Tuyền ra.Y dùng thủ pháp của người bắt rắn, đánh lệch gân cốt của Đinh Tuyền, tiện tay còn móc cả cái bọc trong lòng Đinh Tuyền ra, nhưng chưa kịp kiểm tra món đồ trong đó.Cái bọc không lớn, mở ra, bên trong chỉ có mấy lạng bạc vụn và một quyển sách ghi tay.Hứa Ứng cất bạc vụn đi, trong lòng vui mừng: “Có thể ăn được vài bữa cơm no nê rồi!”Đây là khoản tiền lớn nhất mà y từng gặp.Hứa Ứng lại mở quyển ghi chép ra, nương theo ánh lửa đọc thử, trên đó giảng giải một loại pháp môn luyện khí.

Y đọc qua một lượt, ồ lên một tiếng, pháp môn luyện khí này khác hẳn những pháp môn luyện khí mà y từng thứ.Y đã thấy năm mươi sáu mươi loại công pháp, đều là đạo dẫn công của yêu tộc, hái tinh hoa thái dương, luyện tinh hóa khí, cường hóa khí huyết bản thân, có thể nói là luyện hóa phần dư thừa của mặt trời, bổ khuyết vào chỗ thiếu của bản thân.Còn công pháp trên quyển sách ghi tay của Đinh Tuyền lại là điều động lực lượng trong cơ thể người, lấy của bản thân, giữ của bản thân, không lấy gì tới ngoại giới!“Chẳng lẽ là pháp môn tu luyện bí tàng?”Trái tim Hứa Ứng đập thình thịch vài nhịp, đọc kỹ lại, nhưng hai mắt vẫn tối đen.Trong sách này nói đầu óc của con người có một loại bí tàng tên là Nê Hoàn, xung quanh là một khoảng hỗn độn, ẩn chứa năng lượng hùng hồn, nắm giữ Nê Hoàn, khai thác lực lượng của Nê Hoàn, tạo thành ẩn cảnh là có thể luyện được thân thể bất tử, nắm giữ năng lực quỷ thần khó lường!Thế nhưng trong sách không hề nói làm sao để tìm ra bí tàng Nê Hoàn, hơn nữa cũng không nói làm sao mở được bí tàng Nê Hoàn, cho dù công pháp này rơi vào tay y, y cũng không thể tu luyện được!Trong sách chỉ nói làm sao khai thác Nê Hoàn, mở ẩn cảnh!Theo như tin tức trong sách tiết lộ, muốn trở thành Na Sư không những cần tầm long định vị, tìm được vị trí thân thể bí tàng mà còn cần nhờ Đại Na giúp đỡ, mở cửa bí tàng.Nhưng cho dù có mở được bí tàng cũng chưa chắc đã có thể trở thành Na Sư!Còn cần công pháp đặc biệt, khai thác lực lượng bí tàng, luyện thành ẩn cảnh.Thứ gọi là ẩn cảnh này không phải là bí tàng mà là năng lượng khai thác từ bí tàng, được luyện thành theo phương pháp hậu thiên.“Chắc hẳn tiểu lại Đinh Tuyền tu luyện bí tàng Nê Hoàn, luyện thành ẩn cảnh Nê Hoàn Cung.


Hắn luyện tới như thật mà là giả, thực lực cũng đã kinh khủng như vậy rồi, có thể thấy pháp môn ẩn cảnh chân chính của Chu gia chắc chắn còn lợi hại hơn!”Hứa Ứng thu hồi quyển kinh thư sao chép của Đinh Tuyền, thầm nghĩ: “Có điều ta đã đột phá tới tầng thứ sáu của Tượng Lực Ngưu Ma Quyền, không cần sợ Đinh Tuyền.

Lần sau giao chiến với hắn, không có Ngoan Thất giúp đỡ, chắc chắn ta cũng thắng được!”Y rất tự tin!Công pháp của yêu tộc, lại thêm chiêu thức võ đạo, tuyệt đối không kém hơn Na Thuật của Na Sư!Đột nhiên, từng tiếng sóng vỗ bờ vang lên, càng ngày càng lớn, Hứa Ứng vội vàng nhìn theo tiếng động, chỉ thấy xà yêu Ngoan Thất tu luyện tới thời khắc then chốt, trong cơ thể tỏa ra hào quang chói lọi!“A ~”Xà yêu Ngoan Thất há miệng, phát ra tiếng voi gầm du dương, đinh tai nhức óc!Đây là dấu hiệu khí huyết truyền khắp người, luyện thành tầng thứ bốn, lực lượng voi thần!Không chỉ có vậy, khắp nơi trên người hắn đều có khí huyết tỏa ra, dần dần tạo thành dị tượng thần nhân đầu voi thân người!Đây là dấu hiệu của Tượng Lực Ngưu Ma Quyền tầng thứ năm!“Ta...!ta luyện thành Tượng Lực Ngưu Ma Quyền tầng thứ năm! Ta luyện thành lực lượng voi thần, dị tượng voi thần!”Xà yêu Ngoan Thất vừa mừng vừa sợ, đột nhiên trườn ra ngoài miếu, cuốn đuôi một cái là nâng tảng đá nặng hai ba ngàn cân ngoài căn miếu lên, chót đuôi gẩy mạnh, bắn tảng đá kia lên trời!Ngoan Thất cười ha hả, đầu lưỡi dài rung động như làn sóng, cực kỳ linh hoạt.Cười chán chê, hắn lại khóc lớn.Ông cháu ba đời, hai trăm năm, ba trăm năm, không con rắn nào luyện được tới Tượng Lực Ngưu Ma Quyền tầng thứ tư.

Bây giờ Hứa Ứng chỉ điểm hắn, chỉ trong chốc lát mà hắn đã tu luyện tới tầng thứ năm!Hắn chưa bao giờ nghĩ tu luyện lại có thể dễ dàng như vậy, đơn giản như vậy!“Không bao lâu sau ta sẽ có thể luyện thành tầng thứ sáu, thậm chí hóa thân thành người! Chỉ cần hóa thành người, tu luyện quyền pháp chẳng phải ngày đi ngàn dặm à?” Hắn cực kỳ kích động.Đương nhiên cũng do hắn khổ tu một trăm hai mươi năm, có đủ tu vi khí huyết, tu luyện Tượng Lực Ngưu Ma Quyền theo đúng cách nên mới tiến bộ thần tốc như vậy.Đột nhiên, Hứa Ứng giơ tay hất một cái, dập tắt lửa trại, hạ giọng nói: “Vừa rồi ngươi đột phá, khí huyết trong cơ thể lưu động phát ra tiếng voi gầm, chắc chắn sẽ kinh động đám thần linh xung quanh và quan sai truy đuổi chúng ta.


Chúng ta mau đi thôi!”Xà yêu Ngoan Thất trong lòng căng thẳng, vội vàng đi tới cạnh y, nói nhỏ: “Đi đường buổi tối cực kỳ nguy hiểm.

Buổi tối trong Linh Lăng không an toàn!”Hứa Ứng cũng không muốn đi lại trong buổi tối, dưới ánh trăng núi rừng rậm rạp, trong núi sâu khó lòng phân biệt phương hướng, chưa nói tới chuyện dễ đi lạc, nếu bất cẩn một chút thôi có thể ngã xuống vực sâu hoặc gặp phải mãnh thú.Có điều không đi không được, nếu bị truy binh chặn trong gian miếu đổ nát này, thế thì chạy trời cũng không khỏi nắng!Một người một rắn lần mò, cẩn thận từng chút một đi về phía chân núi.

Đột nhiên phía xa vang lên tiếng sóng lớn, càng ngày càng dữ dội, chỉ trong khoảnh khắc đã hóa thành tiếng động trời long đất lở, đinh tai nhức óc!Mặt đất dưới chân Hứa Ứng chấn động tới mức không ngừng rung chuyển, y vội vàng nhảy lên trên một gốc cây lớn che trời.Thiếu niên nhảy mấy cái, đã lên tới ngọn cây, nhìn theo tiếng động, không khỏi trợn mắt há hốc mồm.Dưới ánh trăng, chỉ thấy trong dãy núi mênh mông, một vệt trắng sáng như tuyết bắt đầu nhô lên, càng ngày càng cao.


Đó là một con sông còn mạnh mẽ hơn sông Tiêu và sông Giang, nước sông cuồn cuộn, nhấn chìm mọi thứ dọc đường!“Không thể nào, xung quanh Linh Lăng làm gì có con sông nào như vậy!” Hứa Ứng trợn tròn mắt.Xà yêu Ngoan Thất cũng bò lên một cành cây, nhìn về phía xa, chỉ thấy giữa sông có quỷ hỏa bay tán loạn, đột nhiên nhớ tới chuyện mình đọc được trong một quyển sách cổ, không khỏi la lên thất thanh: “Là Nại Hà!”Giọng nói của hắn the thé, khiến lỗ tai đau nhói: “Là Nại Hà của cõi âm đổi đường! Mau lên núi! Chúng ta mau lên núi thôi!”Hắn nhanh chóng bò xuống cây, Hứa Ứng cũng từ trên cây nhảy xuống, một người một rắn chạy như bay về căn miếu đổ nát trên ngọn núi.Nại Hà tới từ cõi âm dâng trào mãnh liệt, đổ qua dãy núi, nơi nó đi qua hoa cỏ khô héo, cây cối suy tàn, bất cứ chim chóc muông thú gì cũng mất hết sinh cơ!Nhắc tới cũng lạ, nước sông kia cao hơn mặt đất trăm trượng nhưng dường như có bờ sông vô hình ràng buộc, nước sông không lan tràn khắp bốn phía mà chảy dọc theo một con đường vô hình.Nhưng ngọn núi của bọn Hứa Ứng ở chính giữa con đường này!.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.