Trạch Nhật Phi Thăng

Chương 254: 254: Đại Lễ Phục Sinh Tổ Long 2




Quả chuông bị đánh tới mức kêu leng keng không ngớt, lăn lông lốc qua Thần Kiều, lại theo mặt nước của Dao Trì trôi xuống dưới, đập vào Thập Nhị Trọng Lâu, lại từ Thập Nhị Trọng Lâu rơi xuống, treo trên mái hiên tầng thứ tư.Hứa Ứng trượt khỏi quả chuông, cố nén không hộc máu, cao giọng nói: “Những ai còn sống nghe theo hiệu lệnh của thần tiên bất lão! Tấn công nơi này, phá hủy tất cả lầu các Dao Trì trong khu vực Hi Di của Kim Nhân! Cắt đứt Thiên hà, san bằng Thiên sơn, đạp nát Huyền Quan! Ném hết Ngũ Nhạc tiên sơn của hắn ra!”Mới giao chiến chốc lát mà đám người Phượng Tiên Nhi, Hoa Tiêm Trần đã tử thương quá nửa, những luyện khí sĩ còn sót lại nghe vậy lập tức tỉnh ngộ, ai nấy bay vào khu vực Hi Di của Kim Nhân.Bọn họ đều tế ra pháp bảo, đánh về phía Thiên hà, Thiên sơn, Tam Huyền Quan, Ngũ Tiên Sơn, trắng trợn phá hoại.Nhất là Phượng Tiên Nhi, trực tiếp phát động Phượng Hoàng hỏa, đối sạch nước Dao Trì!Kim Nhân hoàng lăng pháp lực sa sút, cánh tay với ra phía sau càng ngày càng chậm, uy lực cũng càng ngày càng kém.Nhưng dù sao nó cũng rất khổng lồ, cho dù là luyện khí sĩ Kim Đan nhưng nếu bị va vào thì không chết cũng trọng thương!Cuối cùng, Thiên hà bị cắt đứt, Thiên sơn bị san bằng, ba tòa Huyền Quan trở thành đống đổ nát, Ngũ Nhạc tiên sơn cũng bị phá hủy, đáy lô đỉnh cũng bị xuyên thủng!Kim Nhân kia từ từ bất động, cứng đờ tại chỗ.Có hai điểm cung cấp pháp lực cho hắn, một tới từ điện thờ khí hương hỏa, hai là đến từ khu vực Hi Di.

Pháp lực của hắn chủ yếu tới từ khu vực Hi Di.

Lúc trước Hứa Ứng mượn lực lượng của hắn, phá điện thờ hương hỏa của chính hắn, giờ lại phá cả khu vực Hi Di của hắn, khiến hắn mất đi nguồn lực lượng!Trúc Thiền Thiền giơ tay đẩy một cái, cái miệng Ngoan Thất bất giác há to, đầu cũng biến lớn.


Thiếu nữ đứng trong miệng con rắn, nhìn những pháp bảo bị phá hỏng, con mắt sáng như tuyết, lập tức gõ lên lưỡi Ngoan Thất.Ngoan Thất bất giác trườn xuống khỏi vai Hứa Ứng, hiện ra chân thân, lại bất giác phát động [Ba Xà chân tu], hóa thành con rắn lớn trăm trượng.Hắn trườn thẳng tới, nuốt sạch đống Huyền Quan, Thần Kiều, Trọng Lâu đã tan nát kia vào trong bụng.Vừa rồi Hứa Ứng cũng ra tay phá hoại, lúc này mới thở phào một hơi, có cảm giác sống sót sau tai họa.Ngoan Thất bị Trúc Thiền Thiền khống chế, vừa đi vừa nuốt, nuốt tới mức thân thể càng ngày càng béo mập, muốn trườn cũng chẳng trườn nổi.Ngoan Thất thấy hắn trườn lại, vội vàng đi xa một chút, thầm nghĩ: “Nếu bị hắn nuốt vào, không khéo ta bị đè chết mất.”Y tung người nhảy lên, hạ xuống lòng bàn tay của Kim Nhân hoàng lăng, nhìn về phía bảy luồng hào quang phi thăng.Chỉ thấy những Kim Nhân khác đang giao chiến với na tiên đã tới nơi đó, chém giết giữa ánh hào quang.

Hứa Ứng nhìn lên trên cao, chỉ thấy bên trên hào quang, Phương Trượng tiên sơn đã biến thành một điểm nhỏ, mắt thường khó mà nhận ra nổi.Xung quanh Phương Trượng tiên sơn còn có một đàn tế, lớn hơn Phương Trượng tiên sơn không biết bao nhiêu lần.Từ Phúc đứng bên ngoài đàn tế làm phép, sải bước trên Phương Trượng tiên sơn, giẫm theo bộ pháp huyền ảo nào đó.


Khoảng cách qua xa xôi, Hứa Ứng cũng không biết hắn định làm gì.Đột nhiên, Từ Phúc đứng thẳng lại, giơ tay chỉ về phía đàn tế.Hứa Ứng chứng kiến chính giữa đàn tế, đột nhiên không gian như rung chuyển một cái, một luồng lực lượng vô hình nương theo chấn động này lan tràn ra khắp bốn phương tám hướng!Hứa Ứng lập tức biến sắc, cao giọng quát: “Tất cả mọi người mau rời khỏi nơi này!”Y còn chưa dứt lời, cạnh hào quang phi thăng đột nhiên có huyết khí bốc lên, một số na sư đang chạy trốn sang phía này, đột nhiên trong động thiên có huyết khí bay ra, thân thể càng ngày càng gầy, chẳng bao lâu sau đã khô quắt như cành củi!Chạy thêm mấy bước thì thấy động thiên của na sư kia nổ tung, thân thể cũng thành đống xương khô, tan vỡ trong lúc chạy!Đừng nói na sư bình thường, cho dù là đại na cũng bị hao tổn khí huyết, tiên dược trong cơ thể cũng xói mòn theo!Thậm chí ngay cả những na tiên đang quyết chiến với Kim Nhân hoàng lăng cũng khó mà khống chế được thần tiên dược của mình bị xói mòn!Lại thêm bọn họ phải đối phó với Kim Nhân hoàng lăng, khó lòng kháng cự lại ẩn hóa của đại tế!Đại tế phục sinh của Từ Phúc, quả nhiên là mãnh liệt tới cực điểm!Hắn muốn hốt gọn tất cả những người mở bí tàng, bất luận là na sư hay luyện khí sĩ, phe mình hay không, hốt gọn tất cả!”Nhưng trong số những luyện khí sĩ mà hắn mang theo cũng có người mở bí tàng, tu luyện na pháp, cũng trong hàng ngũ hiến tế!Thậm chí Hứa Ứng cũng cảm thấy tứ đại bí tàng mà mình đã mở đang rục rịch, khó mà kiềm chế được, chẳng mấy chốc sẽ bị đại tế này hút ra khỏi cơ thể!Trong đó y không có công pháp Ngọc Trì, lại điều động lực lượng của Ngọc Trì động thiên, chỉ cảm thấy nguyên khí tiên dược chưa được luyện hóa như muốn bay khỏi cơ thể!Nhưng những luyện khí sĩ không mở bí tàng thì không phải lo chuyện này, bọn họ không hề bị ẩn hóa.Hứa Ứng phát động kiếm khí, ngự kiếm bay đi, ra sức phóng ra ngoài, cất cao giọng nói: “Thất gia, đi mau!”Ngoan Thất vội vàng trườn tới, trong lúc hoảng hốt còn quay đầu nhìn lại, chỉ thấy đám đại na đang lao sang phía này, từng tòa động thiên sau lưng cũng bắt đầu sụp đổ, không ngừng tan rã!Ngoan Thất sợ hết hồn, hắn cũng mở vài động thiên, lúc này động thiên đã có dấu hiệu tan rã, vội vàng phát động kiếm khí, phi thân tới, ba chân bốn cẳng đuổi theo Ngoan Thất.Trúc Thiền Thiền nấp trong miệng Ngoan Thất cũng vậy, chỉ cảm thấy tiên dược mà mình tích tụ suốt sáu ngàn năm đang rục rịch như muốn bay đi!Tất cả mọi người đều trốn ra phía ngoài, chỉ có mấy vị na tiên đột nhiên bỏ lại Kim Nhân hoàng lăng, không lùi mà tiến, lao về phía đàn tế trên không.Nhưng càng tới gần đàn tế thì “tiên dược” trong người bọn họ càng xói mòn nhanh hơn.

Nhưng những người này vẫn dũng mãnh lao tới, giết lên Phương Trượng tiên sơn!Trên Phương Trượng tiên sơn, Từ Phúc không hề sợ hãi, gương mặt lạnh lùng mỉm cười nói: “Các vị, đằng nào chẳng thành đồ ăn trong miệng người khác, sao không cống hiến chút sức lực cho đại kế của ta?”Một vị na tiên Thôi gia tuổi tác đã cao, mái tóc trắng xóa, mang theo ẩn cảnh lao tới.

Ẩn cảnh đó là một luồng hào quang, cứ như tiên nhân đứng giữa hào quang, đánh về phía Từ Phúc!Từ Phúc mỉm cười, giơ tay lên nghênh tiếp hào quang.Một luồng chấn động rất nhỏ lan truyền, ẩn cảnh của na tiên kia như đâm vào bức tường vô hình, đột nhiên tan nát sụp đổ, tiên dược tạo thành ẩn cảnh phun ra ồ ạt, truyền vào quan tài vàng trong hào quang phi thăng!Những na tiên khác đánh tới, nhưng ngay khoảnh khắc sau ai ai cũng trọng thương, từng người hộc máu!Nhưng ngay lúc này một nam tử mặc y phục cổ xưa lấy chỉ làm kiếm, đâm vào lòng bàn tay Từ Phúc!Khí tức Từ Phúc chấn động, lộ vẻ kinh ngạc, cơ: “Ngươi chính là luyện khí sĩ thời Đại Chu? Thanh kiếm đồng thau giết người treo trên núi là của các hạ? Đúng là có chút bản lĩnh!”Nam tử cao lớn kia thầm giật mình, chiêu kiếm của mình đã là đánh lén lại hợp lực cùng đám na tiên kia, thế mà vẫn không xuyên thủng được bàn tay hắn!Từ Phúc nói: “Trong cơ thể các hạ còn tiên dược chưa luyện hóa, thôi ở lại đi!”Hắn giơ tay nắm thành quyền, xuất quyền đánh ra.Luyện khí sĩ Đại Chu đỡ quyền, lập tức hộc máu, sắc mặt hoảng sợ: “Ngươi là tiên nhân?”Hắn đã bị thương, tiên dược trong cơ thể cũng bị huyết tế thu hút, chảy ra bên ngoài, còn nhanh hơn những na tiên khác!Ngay lúc này, một giọng nói lại vang lên, thản nhiên nói: “Đứng trên tiên sơn thì đúng, xuống tiên sơn thì hắn chẳng là cái thá gì!”Từ Phúc chỉ cảm thấy một luồng lực lượng đáng sợ ập tới, vội vàng giơ tay nghênh tiếp đánh về phía sau.Thân thể hắn lắc lư một cái, không tự chủ được bước lên hai bước mới hóa giải được lực lượng trong đòn đánh này.Từ Phúc quay người, sắc mặt kinh ngạc.


Chỉ thấy người tới là một ông lão phong thái tuấn lãng, y phục lộng lẫy chỉnh tề, râu ria lông mày đều được cắt tỉa chu đáo, thậm chí trên giày cũng không có chút vết bẩn.Hắn chính là Nguyên Vô Kế của Nguyên gia.Từ Phúc nghi hoặc: “Ngươi là na tiên, vì sao trong cơ thể không có tiên dược?”“Ngươi đoán xem!” Nguyên Vô Kế mỉm cười, xuất thủ đánh về phía hắn, hét lớn: “Các ngươi phá đàn tế trước đi!”Đám người Hứa Ứng đã chạy lên dòng sông thủy ngân, càng rời xa đàn tế thì ẩn hóa càng nhỏ.

Nhưng lực ảnh hưởng của đại tế càng lúc càng mạnh, Hứa Ứng đoán có lẽ mình còn chưa chạy tới lối vào của lăng mộ Ly Sơn thì tứ đại bí tàng trong cơ thể đã bị phá hỏng!Hứa Ứng quay đầu nhìn lại.

Trên không trung, quan tài vàng của Thủy Hoàng Đế Tổ Long đã chuyển thành màu đỏ rực, từng dòng lũ truyền vào quan tài.Đúng lúc này, đàn tế đột nhiên vỡ nát, cảm giác khủng khiếp do đàn tế gây ra cũng biến mất.Hứa Ứng kinh ngạc không thôi: “Có chuyện gì vậy? Chẳng lẽ Từ Phúc gặp phải đối thủ? Không đúng không đúng, hắn có thể chất và lực lượng của tiên nhân, còn luyện được tiên hỏa, ai mà địch nổi hắn?”Đột nhiên, trong quan tài vàng của Tổ Long vang lên một tiếng chấn động, như tiếng trống gõ vào lòng mọi người, khiến trái tim ai nấy như muốn nổ tung.Thùng!”Tiếng gõ thứ hai vang lên, càng vang dội.Hứa Ứng rên lên một tiếng, mang theo Ngoan Thất lao thẳng ra ngoài.


Chỉ thấy một giọng nói vừa hùng hồn vừa quen thuộc vang lên: “Trẫm, chân đạp Thần Châu, tay nắm xã tắc, bình định lục quốc, xưng bá thiên hạ, say ngủ nơi này.

Là ai đã đánh thức trẫm?”.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.