Trạch Nhật Phi Thăng

Chương 622: 622: Thốn Thảo Chi Tâm Phó Dữ Xuân Huy 1




Thái sư Khương Tề lại điều kiện trận thế biến hóa, quát lên: “Thần Châu Lạc Nhật Tử Vân Phi!”Đạo tượng Thần Châu vừa xuất hiện lại có khí tím bay lên, quét qua địa điểm ẩn cảnh ẩn hóa của nam nhân đội nón che, biến thành một vầng mặt trời trong địa điểm ẩn cảnh ẩn hóa, chìm vào trong mặt đất, khiến hắn lại hộc máu.Cùng lúc đó Trúc Thiền Thiền nhân cơ hội đánh tới, cướp nốt đống pháp bảo còn lại.Nam nhân đội nón che kêu lên một tiếng đau đớn, Thái sư Khương Tề lại điều kiện trận pháp biến hóa lần ba, hóa thành sương khói cuồn cuộn, dày đặc như tường thành.“Lang Yên Tịnh Khởi Tây Lương Địa!”"Khu Trục Từ Khuyển Chinh Cửu Di!"Đạo tượng công kích không ngừng, đánh cho nam nhân đội nón che chật vật không chịu nổi, thậm chí cả lục đại động thiên đều bị đánh thủng, gặp phải nguy cơ cực lớn.Hắn luôn cẩn thận, chỉ e mình bị thương, khiến đám khách câu cá khác có cơ hội, cho nên xưa nay chưa bao giờ mạo hiểm.Còn lần này Chu Thiên tử độ kiếp, hắn thấy hai kẻ thù, hận ý xộc lên đầu, đến mức trong lòng rối loạn.

Tới giờ hối hận cũng không kịp.Nam nhân đội nón che hung hăng đánh về phía Trúc Thiền Thiền, thầm nghĩ: “Cho dù có chết cũng phải kéo theo nữ nhân độc ác này!”Thái sư Khương Tề vội vàng điều động trận thế, chuẩn bị vây quét, trong lòng thầm khen: “Tuy Trúc Thiên công luôn ngang bướng, lại tham lam một chút, nhưng dù sao cũng trung nghĩa vô song.


Sau trận chiến này bệ hạ độ kiếp thành công, trở thành tiên nhân cõi trần, là chuyện vui lớn, phải miễn tội cho Trúc Thiên công, để cô ấy chế tạo Hạo Kinh cho tốt.’Những tướng sĩ Đại Chu khác cũng thầm khen Trúc Thiên công trung nghĩa.Thái sư Khương Tề thoáng thả chậm trận thế có ý giúp Trúc Thiền Thiền, để cô giết chết nam nhân đội nón che kia, lập được đại công, thế mới giúp cô thoát tội được.Lúc này Trúc Thiền Thiền đã dung nhập toàn bộ pháp bảo tới từ huyệt khiếu vào trong Phi Lai phong, Phi Lai phong này cắm vào kiếp vân, vô số lôi quang lấp lóe, thắp sáng ngàn vạn pháp bảo trên Phi Lai phong, khiến uy lực của pháp bảo này càng ngày càng khủng khiếp.Nam nhân đội nón che đánh tới, ra đòn sát thủ với cô.Trúc Thiền Thiền thoáng do dự, nhìn hắn một cái, lập tức quay đầu, trong đôi mắt to đột nhiên lóe lên vẻ hung dữ, phát động Phi Lai phong.

Ngọn núi này bỗng trở nên cường đại hùng vĩ xưa nay chưa từng có, càng thêm nặng nề, kéo theo Thiên kiếp cuồn cuộn, ầm ầm đập xuống Hạo Kinh!Trên Hạo Kinh Đăng Tiên đài, Thái sư Khương Tề thấy cạnh này trợn mắt muốn rách cả mí, lập tức hiểu được tính toán của Trúc Thiền Thiền, nghiêm nghị nói: “Trúc Thiên công, ngươi dám! Bệ hạ, mau tránh ra~~”Hắn lập tức tế Thiên Tru kiếm lên, thần khí Thiên đạo bày bộc phát hào quang không gì sánh nổi, phóng lên tận trời, nghênh tiếp Phi Lai phong.Sau lưng Trúc Thiền Thiền hiện lên nguyên thần, tay kết kiếm chỉ, chỉ về phía Thiên Tru, nhỏ giọng nói: “Thái sư, xin lỗi...”Thiên Tru kiếm bay ngược lại, viu một tiếng xuyên thủng Thái sư Khương Tề, mang theo Thái sư Khương Tề bay lên, lao ra ngoài Hạo Kinh thànhGiữa Phi Lai phong và Chu Thiên tử không còn ai ngăn cản.“Ân sư, đệ tử báo thù cho người, giết kẻ thù Cơ Mãn, ân sư trên trời có linh thiêng chắc cũng thấy an ủi!”Trúc Thiền Thiền quát lớn, tế quả chuông và Ngoan Thất lên, trên vách chuông, dấu ấn phù văn Thiên đạo trở nên rực rỡ không gì sánh được.

Ngoan Thất há miệng, trong miệng cũng có một tòa động thiên, ẩn chứa phù văn Thiên đạo.Trong động thiên của hai tên này lại có Thiên kiếp dâng trào.Thái sư Khương Tề trong lòng lạnh buốt, nhớ lại lúc mình cầm thanh thần khí Thiên đạo này tới tìm Trúc Thiền Thiền, nhờ cô xóa bỏ dấu ấn của Thiên thần, tăng thêm dấu ấn của bản thân.Khi đó con mắt Trúc Thiền Thiền bừng sáng, hết sức vui vẻ, hắn chỉ tưởng đây là lòng tham và vui mừng khi thấy của hiếm, không ngờ Trúc Thiền Thiền lại chờ tới ngày hôm nay.“Cô ta chuẩn bị để ám sát Thiên tử từ lâu rồi, báo thù cho sư phụ của cô ta.”Thái sư Khương Tề ngã ra ngoài thành, ngẩng đầu nhìn lên, Phi Lai phong mang theo uy lực không gì sánh nổi, như muốn hủy thiên diệt địa, ép xuống Chu Thiên tử dưới Thiên kiếp.Trúc Thiền Thiền tính trăm phương ngàn kế, chuẩn bị quá lâu cho ngày này.Trong đó thậm chí còn có quả chuông và Ngoan Thất bên cạnh Hứa Ứng, cũng trở thành công cụ cho cô nàng lợi dụng.Trong thân thể quả chuông và Ngoan Thất, rất nhiều phù văn Thiên đạo được lưu dấu đang phát sáng, dung hòa với Thiên kiếp bên ngoài, khiến Thiên kiếp vốn đã bị Hứa Ứng gọt bớt bảy phần uy lực, giờ lại tăng cường thêm nhiều!Trúc Thiền Thiền định ép chết Chu Thiên tử!“Cô ta đẩy ta ra ngoài thành là không định giết ta hay sao? Kẻ thù của cô ta chỉ có một, chính là Chu Thiên tử.’Thái sư Khương Tề ầm ầm đụng gãy từng gốc đại thụ, miệng đầm đìa máu, bị ghim trên vách núi, không thể động đậy.Trong đầu hắn lập tức nhớ lại chuyện Trúc Thiền Thiền chế tạo Bỉ Ngạn Thần Chu, vì sao chiếc thuyền này luôn chênh vên giữa tan thành từng mảnh và không tan thành từng mảnh.Vì trên thuyền còn có ba ngàn luyện khí sĩ Đại Chu.Những người này không phải kẻ địch của Trúc Thiền Thiền.Bỉ Ngạn Thần Chu chênh vênh giữa tan rã và không tan rã, là vì trong lòng Trúc Thiên công cũng cực kỳ mâu thuẫn.Cô do dự, liệu có nên để tất cả mọi người chôn cùng Chu Thiên tử, hay là tha cho Chu Thiên tử và các luyện khí sĩ này.


Một mặt là báo thù cho ân sư, một mặt là giết chết ba ngàn người vô tội.Cuối cùng thần tính của Trúc Thiền Thiền chiến thắng ma tính, khiến bọn họ phiêu bạt sáu ngàn năm, cuối cùng sống sót trở về.Hứa Ứng và Sở Tương Tương chứng kiến cảnh tượng này, trong lòng cả hai cực kỳ chấn động.

Sở Tương Tương nói năng lộn xộn, miệng lẩm bẩm:“Vì sao Thiền Thiền lại giết Chu Thiên tử...”Trong lòng Hứa Ứng lại cảm thấy khâm phục, hạ giọng nói: “Ta còn tưởng cô ấy không dám báo thù cho sư phụ, hóa ra cô ấy đang chờ ngày này.


Thất gia và ngài chuông cũng trở thành công cụ cho cô ấy lợi dụng, nhưng bọn họ bị vậy cũng không oan, ai bảo bọn họ ngày ngày bám theo mông Thiền Thiền, luôn miệng lão tổ lão tổ, nịnh bợ cô ấy?”Trong lòng y cực kỳ bái phục thủ đoạn của Trúc Thiền Thiền, tuy lợi dụng Ngoan Thất và quả chuông, nhưng vì mục tiêu, Trúc Thiền Thiền vẫn luyện bọn họ tới mức cực kỳ cường đại.NHất là Trúc Thiền Thiền lợi dụng phù văn Thiên đạo trong cơ thể Ngoan Thất và quả chuông, tăng cường uy lực Thiên kiếp để đối phó với Chu Thiên tử, quả là nét bút như thần viết, khiến y không khỏi trầm trồ!Sở Tương Tương thấy vậy không khỏi buồn bực: “Chu Thiên tử không phải bằng hữu của hắn à? Sao Ứng thúc thúc thấy Chu Thiên tử sắp chết mà không hề lo lắng gì cả?”Xưa nay bằng hữu của hắn không phải loại người như Chu Thiên tử.Theo y thấy, Chu Thiên tử cũng như Tổ Long, đều là loại độc tài, chẳng qua bị Thiên kiếp kiềm hãm không thể không ngoan ngoãn nằm tại thế gian.Nếu tương lai đám người này có cơ hội lên mây, không khéo người điều kiện Thiên kiếp lại chính là bọn họ.Hứa Ứng có thể bái phục mưu trí và lòng dũng cảm của bọn họ, cũng có thể liên thủ với bọn họ đối địch, nhưng bọn họ không phải bằng hữu của y..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.