Đợi đến lúc chúng tôi về đến nhà, Hoa Cường và Lưu Quyên đã chết đói.
Bọn nó nằm hai bên ghế sô pha, nghe chúng tôi về liền chửi bới ầm ĩ.
Husky thì chẳn hẳn mọi người cũng biết.
Nhưng alpaca thì mọi người đã từng nghe chưa?
Chưa đúng không?
Mọi người đã từng nghe thấy tiếng xì hơi của nó chưa? Kiểu mấy con quễ ăn no rừng mỡ. Xì mấy hơi dài thiệt là dài, mỏng thiệt là mỏng, cứ tụt tụt xì xì, một chuỗi dài những con rắm hôi thối..
“Xìiiiiiiiiii–!”
“Tụt- tụttttt!”
“Xìiiiiii——–!”
“tụt tụt-tụt——-!”
…
Rồi đêm đó, tôi có một giấc mơ khủng khiếp.
Trong giấc mơ, tôi đang nằm trên giường sinh, Trì Dương cùng Hoa Cường, Lưu Quyên đi về phía tôi, mấy đứa vẫn trong vai con tôi, anh ta nói “Bảo bối, Trì Hoa Cường, Trì Quyên đói rồi, chúng muốn uống sữa, em chịu khó một chút? “