Trái Cấm Thơ Ngây

Chương 14



Diêm Thiên Phạm nghe tiếng chim líu lo ríu rít từ từ tỉnh lại, khẽ chớp chớp mắt, đột nhiên phát hiện ra dường như mình không có kinh nghiệm thức dậy lúc sáng sớm.

Tối hôm qua, hắn thế nhưng cả đêm lại ngủ ngon, là bởi vì hắn hai lần vận động kịch liệt sao?

Ngày trước hắn cũng từng phóng túng qua như vậy, nhưng buổi tối vẫn không có cách nào ngủ được!

Ánh mắt của hắn không khỏi hướng tới Vân Yên còn đang cuốn chăn bông ngủ say.

Xem ra tối hôm qua hắn thực sự mệt chết cô!

Bởi vì, cô dường như có thể trị được chứng mất ngủ của hắn.

Ai! Nếu như cô không phải con gái của kẻ thù, có lẽ...... Hắn sẽ đối xử với cô tốt hơn, ngón tay Diêm Thiên Phạm dịu dàng vuốt ve khuôn mặt tinh khiết của cô, cô thật sự là một cô gái dễ thương, trong lòng hắn thầm nghĩ, nhưng cảm nhận được nội tâm của mình sinh ra một loại tình cảm không hiểu được đối với cô, tim của hắn đột nhiên rơi vào chấn động.

Hắn nhất định phải nhắc nhở mình, cô là con gái của kẻ thù, chỉ có thể vui đùa, tuyệt đối không thể động lòng, bởi vì phụ nữ là sinh vật đê tiện, bon họ chỉ biết làm ra những chuyện có lỗi với đàn ông, không có một người phụ nữ nào đáng giá để đàn ông thật lòng đối đãi. (Bun: cứ đà này thì anh ế cho đến già mà thôi!!!!)

Tay của hắn trượt từ tóc mai của cô, cuối cùng dừng lại trên môi cô, hắn thuận theo cỗ xúc động trong nội tâm, cúi đầu hôn lên môi cô.

Môi của cô khiến cho hắn có cảm giác như tiến vào mộng đẹp, quên đi, hắn tự nói với mình, giờ phút này trước hết để cho hắn mặc sức đắm chìm bên trong hương thơm ôn nhu, để cho hắn tận tình thưởng thức mùi của cô.

Linh hồn của hắn tựa hồ khát vọng tìm được thứ gì đó trên người của cô.

Vân Yên cảm thấy trên môi ướt át, cùng cảm giác trên người bị áp bách, cô không khỏi khẩn trương mở mắt ra.

"Làm sao anh lại nằm trên giường của tôi?" Vân Yên mở mắt, giọi vào trong mắt cô chính là khuôn mặt của hắn.

"Đây là giường của tôi, em đã là người phụ nữ của tôi rồi."

Hàm nghĩa trong lời của hắn, cùng cảm giác đau nhức từ người cô truyền đến, khiến cô nhớ tới rõ ràng chuyện đã phát sinh đêm qua.

"Anh buông ra, tôi đã dậy rồi!" Tối hôm qua hắn cũng đã làm rồi, hắn còn muốn như thế nào nữa?

"Không cần! Tôi còn muốn em." Cũng rất kinh ngạc dục vọng của hắn lại nhanh như vậy nổi lên hứng thú, vừa nhìn thấy da thịt trắng nõn của cô khiến cho hắn không nhịn được sinh ra dục vọng cực lớn.

Nếu cô là tình nhân của riêng hắn, cô nên phụ trách thõa mãn nhu cầu sinh lý của hắn.

"Tối hôm qua anh...... đã......" Nên làm không phải cũng đã làm sao? Cô không hiểu hắn còn muốn làm gì nữa?

Hắn thoáng điểm nhẹ một cái lên chóp mũi cô, dụ dỗ nói: "Sớm làm xong, em có thể đi học sớm một chút."

Nghe được hắn nói như vậy, cô không nhịn được cau mày: "Sẽ đau!"

"Qua ba lần sẽ không đau đớn nữa." Dĩ nhiên, số lần làm càng nhiều, u cốc của cô sẽ càng thích ứng với sự hiện hữu của hắn, càng sẽ không cảm thấy đau, ngược lại sẽ vui sướng khôn cùng.

"Có thật không?" Hắn nói tới điểm này, cô dường như chưa từng nghe bạn học đề cập qua!

Hắn hôn lên chóp mũi cô, nói: "Thật." Cô thật sự vừa rất đơn thuần lại rất dễ gạt, đã vậy hắn sẽ không cần phải khách khí.

Hắn vén chăn bông trên người cô lên, giọi vào tầm mắt chính là thân thể mê người khiến người khác muốn phạm tội của cô.

Vì có thể làm cho cảm giác đau nhức trên người giảm bớt, Vân Yên cũng không mãnh liệt phản kháng hắn nữa.

Khi hắn hôn môi cô, hắn liền kinh ngạc phát giác dục vọng dưới bụng mình đã bắt đầu nóng rực.

Hắn để cho cô ngồi vào giữa hông mình, biểu tượng nam tính cứng rắn của hắn chống đỡ sự mềm mại của cô.

Vân Yên lén nhìn gương mặt của hắn một cái, ánh mắt liền chuyển qua cơ thể nam tính của hắn, cơ bắp bền chắc, cơ ngực, cơ ngực cuồn cuộn, sau đó dời xuống đến giữa hai chân to lớn của hắn......

Cô hít vào một hơi, nhìn thấy dưới ánh nhìn chăm chú của cô, biểu tượng nam tính của hắn càng lúc càng lớn lên, nội tâm không khỏi e ngại.

"Sẽ đau......" Cô ngập ngừng nói.

"Sẽ không, lần này do em chủ động."

Hắn bắt lấy hai tay của cô, để cho cô chạm vào dục vọng đang căng cứng của hắn.

Tay của cô vuốt ve dục vọng của hắn, cảm thụ được bắp thịt rắn chắc, lập tức nhớ tới sự đau đớn tối qua khi hắn tiến vào trong cơ thể cô, cô không nhịn được muốn rút bàn tay nhỏ bé về.

"Không làm xong nhanh một chút thì em không thể đến trường học, mau làm đi! Lấy tay vuốt ve nó." Cùng cô ân ái giống như có thể xua tan bóng ma trong lòng hắn, hắn khẩn cấp muốn ân ái cùng cô để chứng thực loại cảm giác này.

Ám thị uy hiếp trong lời nói của hắn khiến Vân Yên nghe được mặt đỏ tim đập, không thể làm gì khác hơn là làm theo ý hắn, đôi tay nhẹ nhàng chà xát dục vọng nóng rực của hắn, cũng cảm giác bộ phận đó của hắn dường như càng lúc càng lớn.

Hai mắt của cô xấu hổ nhìn sang một chỗ khác, cảm giác dường như có thể nghe được tiếng tim đập thình thịch của mình.

"Nhìn tôi!"

Mệnh lệnh của hắn khiến Vân Yên quay đầu, nhìn về phía gương mặt của hắn.

"Tại sao em không nhìn đôi tay nhỏ bé của em ở trên người tôi khơi ra biến hóa gì?" Hắn quyến rũ nói, bàn tay to còn mang theo trêu chọc ấn vào nụ hoa của cô.

"Là anh...... Muốn tôi làm như vậy!" Cô nghĩ muốn nhanh đi đến trường học, cho nên không thể không làm theo lời hắn nói!

"Tôi không muốn em làm lâu như vậy." Nếu cô không dừng tay, dục vọng của hắn sẽ bùng nổ trong tay cô.

Vân Yên muốn rút bàn tay bé nhỏ về, nhưng lại bị Diêm Thiên Phạm ngăn lại.

"Đặt nó vào trong cơ thể em, nông sâu đều do em quyết định......"

Dưới sự ra hiệu của hắn, Vân Yên xấu hổ từ từ đem vật to lớn của hắn bỏ vào trong tiểu huyệt của mình......

Nhưng khi vật vạm vỡ của hắn chậm rãi tiến vào, lối đi nhỏ bé của cô căn bản không cách nào dung nạp được hắn.

"Sẽ đau! Anh gạt tôi......" Cái gì ba lần sẽ không đau nữa, cô làm sao có thể tin tưởng lời nói dối của hắn? Hắn...... Thật sự là quá lớn, thân thể nhỏ bé của cô thật đã từng dung nạp qua cái khổng lồ của hắn sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.