Thông tin truyện

Trại Hoa Đỏ

Trại Hoa Đỏ

Tác giả:

Thể loại:

Linh Dị, Trinh Thám

Trạng thái:

Full
Đánh giá: 7.5/10 từ 60 lượt
Ở nơi nào có con người, ở nơi đó có tình yêu và lòng trung thành.

Và cũng ở nơi nào có con người, ở nơi đó còn tồn tại sự độc ác, nham hiểm và phản trắc.

Diên Vĩ được chồng tặng một trang trại nằm giữa vùng núi hẻo lánh. Ngay khi bước chân đến đây, cô đã có một dự cảm chẳng lành. Một bộ tộc kỳ dị, những con người kỳ dị, những vụ sát hại bí ẩn và truyền thuyết về dòng họ Quách khiến chuỗi ngày ở Trại Hoa Đỏ đã trở thành một chuyến đi kinh hoàng...

"... Chừng rất lâu sau, Vĩ nghe thấy những âm thanh lao xao như tiếng cười nói. Khắp bản đèn điện sáng trưng đến chói mắt. Rất nhiều người đang tụ tập ở xung quanh. Họ đến từ những ngôi nhà trong bản, mặc các trang phục xủng xoẻng đầy vòng khuyên trên người. Họ hò reo và nói cười vui vẻ như thể đang chơi một trò gì đó. Vĩ nghe những âm thanh ồn ã nhưng lại loáng thoáng, không rõ ràng.

Rồng rắn lên mây

Có cây núc nắc

Có nhà khiển binh

Hỏi thăm thầy thuốc có nhà hay không...

Cô rùng mình. Trò chơi, đang rất vui vẻ, nhưng không rõ tại sao Vĩ thấy sống lưng mình gai lạnh. Thốt nhiên, cô nhìn thấy một người đàn bà tách ra khỏi đám đông. Cô ta đứng khá xa và đang nhìn Vĩ. Cô ta còn trẻ và đẹp, rất đẹp. Nhưng cô ta có một vẻ quen thuộc mà Vĩ chưa định hình được. Vẻ quen thuộc của người đàn bà này khiến Vĩ thấy tò mò.

Cô tiến lại gần người đàn bà. Như chỉ chờ có thế, cô ta rảo bước nhanh về phía trước một chút rồi dừng lại vẻ đang chờ đợi. Vĩ vội vã bước theo để đuổi kịp người đàn bà. Ngay khi chỉ còn cách người kia chục sải chân thì cô ta lại đi tiếp. Người đàn bà có vóc dáng nhỏ bé nhưng tốc độ nhanh một cách đáng kinh ngạc. Tuy nhiên, khi đã bỏ Vĩ một đoạn khá xa, cô ta lại dừng bước và nhìn Vĩ đầy giục giã. Song đến lần thứ ba Vĩ mừng thầm vì sắp đuổi kịp người đàn bà bí ẩn thì cô tiếp tục bị tụt lại đằng sau như thể một cuộc chơi ú tim.

Vĩ bắt đầu sốt ruột. Cô thấy mặt mình nóng bỏng, mạch đập trên thái dương rần rật hệt cảm giác khi Vĩ suýt đập tay lên vai đứa trẻ cuối cùng trong đoàn rồng rắn mà bị hụt mất. Cô bước nhanh hơn, gần như là chạy, nhưng bằng cách nào thì vẫn luôn bị kẻ đằng trước bỏ một đoạn khá xa. Song lần này, khoảng cách đã được thu hẹp lại, rất gần.

Người đàn bà chỉ còn cách Vĩ chừng ba bước chân nhưng cô ta không quay lại nhìn Vĩ nữa. Cô ta đứng xây lưng lại, vì vậy Vĩ không tài nào nhìn thấy khuôn mặt quen thuộc bí ẩn kia. Vĩ tức điên người. Cô ta mặc bộ quần áo đen tuyền, và mái tóc đen thả chấm vai khiến cả thân hình lẫn vào bóng đêm. Trăng hạ tuần ánh lên những tia nhợt nhạt trên lớp áo đen kỳ quặc. Vĩ hít một hơi thật mạnh, chỉ còn hai bước chân nữa, Vĩ sẽ đập tay lên vai cô ta, bắt cô ta quay mặt lại, sẽ hỏi xem cô ta là ai, và tại sao lại bắt Vĩ đuổi theo một cách tức cười như thế.

Vĩ tiến thêm một bước. Cô thấy hơi lạnh từ đâu phả ra giá buốt. Cái thân hình nhỏ bé mặc áo đen vẫn quay lưng lại như trêu ngươi. Vĩ giơ tay lên, nhưng bàn tay cô chỉ lùa vào không khí. Người đàn bà đã biến mất như thể vừa tan lẫn vào màn đêm dày đặc. Vĩ bước tới bước lui, xung quanh cô chỉ toàn là những thân cây xù xì gớm ghiếc. Lúc này Vĩ mới nhận ra rằng mình đang ở giữa rừng già. Đám đông vui vẻ ban nãy cũng đã biến mất. Thì ra cô đã đi quá xa rồi. Người đàn bà kia đã lừa. Và nếu cô ta lừa Vĩ, hẳn ý định của cô ta không tốt đẹp gì..." (Trích đoạn trại hoa đỏ)

- "Đây là một cuộc làm mới đầy hứng khởi và nhiệt tâm của tác giả, nhất định chọn lối viết "kinh dị", khiến người đọc bi thôi thúc vì tò mò, bị lạc lối vào mê lộ. Độc giả được cuốn vào cuộc thường ngoạn: luôn phải mong nóng, đón đợi, luôn phải hồi hộp nghiệm sinh hy vọng và tuyệt vọng. Thất bại của độc giả khi không đoán được kết cuộc đã chính là thành công của cuốn tiểu thuyết mang màu hoa đỏ rực này" - Nguyễn Thị Minh Thái.

- "Không thể bỏ cuốn sách xuống khi chưa đọc xong. Lôi cuốn từ tình tiết đến cách dẫn dắt trong một bố cục chặt, điều này chỉ những người có đẳng cấp viết truyện tưởng tượng mới làm nỗi. Có lẽ đây là cuốn sách đầu tiên về thể loại này với người viết là nữ ở Việt Nam. Một ưu điểm nữa, đó là người viết có vẻ như giấu được tình cảm chủ quan của ngòi bút, để cho sự kiện dẫn dắt là một trong những yếu tố gây nên sự cuốn hút" - Trần Thị Trường

- "Một thể loại phải có sức tưởng tượng phong phú kèm theo óc hài hước của tay hề nhào lộn và trí tuệ của một luật sư. Toàn bộ cốt truyện viết rất hấp dẫn, không hề xa lạ cả về không gian và thời gian; không cố gài ép, giấu diếm nhân vật. Nhưng dường như người đọc đang được tham dự vào một cuộc du ngoạn ảm đạm, thê lương; để liên tục khiếp hãi một cái gì đó, một điều gì đó không sao nắm bắt được về cái nhân tính biến dạng của con người" - Võ Thị Xuân Hà

Bình luận truyện