Nguyên buổi hôm đó Di dẫn Minh đi khắp nơi ăn uống vui chơi, loại bỏ hết những lo lắng thường ngày của 2 người~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Hoàng hôm buông xuống, mặt biển cũng bắt đầu đổi màu làm cho người ta có 1
cảm giác bình thản, cũng có chút buồn bã lạ thường. Di đi dạo ngoài
biển, dưới chân cô những cơn sóng nhỏ cứ đánh vào, làm cô có cảm giác
yên bình không lo âu gì nữa
Minh thấy Di đứng chỗ đó liền chạy tới chỗ cô
_Sau đứng đây vậy, sắp về rồi đó-Minh lên tiếng nhắc nhở
_Tôi biết, nên tôi mới tranh thủ ngắm hoàng hôn trên biển 1 chút-Di thở dài nói
_Có tâm sự phải không ?-minh rất tinh ý nên nghe tiếng thở của di thì liền nhận ra ngay
_Không có, chỉ là thấy đáng tiếc thôi-Di cười nói
_Đáng tiếc vì không được đi chơi nữa hả ?-Minh trêu chọc nói
_Tôi đâu có ham chơi vậy chứ, chẳng qua tôi rất thích ngắm hoàng hôn trên biển thôi-Di phản bác nói
_Cũng đúng thôi, hoàng hôn này đúng là đẹp thật-Minh tán đồng nói
_Hoàng hôn dù đẹp tới đâu đi nữa nhưng cuối cùng cũng kết thúc-Di nói có chút buồn bã
_Đúng là như vậy, nhưng sau khi hoàng hôn kết thúc thì sẽ đến bình minh, đó
chính là kết thúc của 1 sự bắt đầu mới-Minh nói, đôi mắt ngọc bích khẽ
chuyển động
_Anh có phải con trai không vậy ?-Di đột nhiên hỏi làm Minh đứng hình
_Nè, tôi là con trai 100% đó nha-Minh bất bình nói
_Tại tôi thấy anh quá tâm lí, quá ôn nhu, quá dịu dàng thôi; mà thời bây giờ chỉ có con gái mới được như vậy thôi chứ con trai thì no never-Di phân
tích 1 cách hợp lí
_Bây giờ có về không, hay ở đây nói xấu tôi-Minh nhắc nhở
_Đi thì đi-Di đứng lên rồi cùng Minh về
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Tối đến thì Minh và Di mới về tới nhà của Di. Minh đậu xe ngoài cửa rồi tới nhấn chuông. Một lúc sau người hầu liền ra mở cửa cho Di
_Anh về đi chứ-Di nhìn Minh nói
_Tôi vào nhà gặp 1 người luôn-Minh từng tới đây 1 lần rồi nên cũng biết đây là nhà Hào, sẵn đây anh vào gặp Hào luôn
_Được thôi-Di không còn cách nào đành để Minh vào trong
Di vào trong nhà, trong lòng lo lắng không biết ba mẹ có xử lí cô không
nữa, cô chưa từng bỏ việc dù chỉ 1 buổi nhưng hôm nay thì lại đi từ sáng tới tối luôn. Di vào nhà thì thấy ba mẹ đang ngồi ở ghế sofa, sắc mặt
có chút không vui
_Con đi đâu từ sáng đến giờ vậy-mẹ Di nhẹ nhàng nói
_Con...-Di không biết phải nói sao nữa
_Cô ấy đi với con thưa 2 bác-Minh từ ngoài bước vào nói
_Cậu là ai ?-ba Di hỏi
_Cháu là Hạo Minh, bạn của Di và Hào cũng là tổng giám đốc của chi nhánh tập đoàn Thiên Ưng ờ Việt Nam-Minh tự giới thiệu
_Tại sau 2 đứa lại hình chung-ba Di hỏi
_Tụi con có việc nên đi chung, xin lỗi bác vì đã đưa Di về trễ-Minh lễ phép nói
_À, có phải ba cháu là Trương Thế Hùng không ?-ba Di đột nhiên hỏi
_Dạ phải, bác biết ba cháu hả-Minh thắc mắc
_Đứng vậy, ba cháu và ta là bạn học cũ, gần 10 năm rồi bọn ta chưa gặp nhau-ba Di nói vẻ mặt đầy phấn khích
Di thấy vậy liền thở phào nhẹ nhõm, xem tình hình này thì thoát nạn rồi.
Mới đầu cứ tưởng ba sẽ giảng đạo 1 trận chứ không ngờ Minh xuất hiện
giải nguy cho cô
_Vậy bác đây là..-Minh vui mừng nói
_À ta là là người mà lúc con còn nhỏ thường tới nhà con chơi đó-ba Di nói
_Xin lỗi bác tại lâu quá nên con quên, rất vui gặp lại bác- Minh ôn hòa lịch sự nói
_Không sao đâu-ba Di mỉm cười
_Ba à, con lên phòng trước nha-Di lên tiếng chẩn bị lên lầu
_À Di, phiền em nói với Hào là ngày mai hẹn gặp cậu ấy ở chỗ cũ nha-Minh
xem tình hình này thì chắc Hào không có ở nhà rồi chỉ đành nhờ Di nhắc
Hào thôi