Trái Tim Máu

Chương 48: Trận chiến cuối cùng (p1)



Em nhất định sẽ không chết! Em nhất định phải sống.

Đối với người khác em là thảm họa… nhưng đối mới tôi em chính là tia sáng!

Tất cả những người tôi yêu thương đều bỏ rơi tôi… xin em đừng bỏ lại tôi…

-----------------------------------------

Sau khi chất độc ngấm vào cơ thể Chiro, Sky đã chạy đến và phát hiện ra cô.

“Chiro, Chiro mau tỉnh lại đi!”

Anh lo lắng nhìn cô, cả người Chiro lạnh toát môi tái lại.

“Anh Sky!”

Cùng lúc đó Maria xuất hiện. Cô kinh hãi nhìn Chiro nằm trong vòng tay Sky. Cô nhặt lọ thủy tinh màu tím lên.

“Đây là chất độc của dòng họ Sakura trao cho mẹ em sao nó lại nằm trong tay công nương? Chẳng lẽ Meri đã lấy trộm nó?”

“Nếu vậy thì thuốc giải đâu!”

Sky hét lên đôi mắt trở nên hung hăng.

“Nó vốn không có thuốc giải! Giống như li sữa ngọt ngào nó khiến ta có giấc ngủ ngon nhất nhưng cũng khiến cho ta bị nhấn chìm trong giấc ngủ đó. Hiện tại cô ấy chưa chết tuy nhiên sau năm tiếng nữa cô ấy sẽ hoàn toàn chết.”

Meri mỉm cười đôi mắt vô hồn nhìn Sky mà giải thích.

“Meri! Em đang làm trò gì vậy? Em có biết em đã gây ra chuyện gì không?”

Maria tức giận nắm lấy vai Meri lay liên tục.

“Em biết! Nếu như cô ta chết sẽ chẳng còn ai đau khổ nữa. Chỉ cần cô ấy chết tất cả sẽ trở về như cũ. Chiro phải chết!”

Bốp.

Maria tức giận giáng một cái bạt tai vào mặt Meri. Meri bàng hoàng ôm một bên má.

“Không cho em nói như vậy! Công nương sẽ không chết! Cô ấy sẽ không thể chết.”

Maria hét lên. Meri ôm má rồi chạy đi. Lần đầu tiên, Maria đánh cô, dù cho cô làm sai chuyện gì đi chăng nữa chị ấy cũng sẽ không đánh cô. Vậy mà… cô làm tất cả chuyện này chỉ vì Maria, vì sao chị ấy lại đánh cô?

“Chiro sẽ chết… Cuối cùng cô ấy vẫn phải chết!”

Sky ôm chặt Chiro trong lòng mình nói bằng giọng không cảm xúc.

“Anh Sky…”

“Anh biết rõ điều này. Khi đi theo Chiro và Kin đến gặp vị pháp sư đó anh đã biết. Cô ấy sẽ chết trước khi trận chiến này xảy ra. Không ngờ cái chết của

cô ấy là do anh gián tiếp gây ra.”

“Không phải lỗi của anh đâu!”

“Là lỗi của anh! Cô ấy chết là do anh.”

“Hay chúng ta đưa Chiro về trước đã.”

“Đừng chạm vào cô ấy! Không ai được chạm vào Chiro.”

Sky gào lên tuyệt vọng đôi mắt anh trở nên ươn ướt. Maria muốn mở lời nhưng không thể. Cuối cùng Chiro sẽ chết ư?

“Cô ấy sẽ không chết!”

Một giọng nói vang lên. Kin bước về phía Sky ôm ấy Chiro rồi quay người bước đi. Mất đi Chiro, lý trí của Sky bị cạn kiệt. Anh lao lên muốn giành lại Chiro thì Kin mở lời khiến mọi hành động của Sky dừng lại.

“Tôi không bao giờ để em chết!”

Kin dịu dàng nhìn Chiro. Cả người Sky cứng đờ. Anh đứng chôn chân tại chỗ nhìn Chiro bị Kin mang đi.

Vừa về đến nhà mọi người chưa hiểu chuyện gì thì thì Kin đã kêu Yamada lái xe nhanh đến ngôi nhà trong rừng của Kazo. Chỉ có ông ta mới cứu được Chiro!

Rầm.

Cánh cửa bị mở một cách thô bạo. Kin mang Chiro bước vào, Kazo kinh ngạc nhìn Chiro.

“Công nương? Sao cô ấy ở đây? Chẳng lẽ…”

“Là chất độc sakura! Ông mau cứu cô ấy đi!”

Kin vội vã giải thích. Kazo nhìn sang Kin, đây là lần đầu tiên ông thấy cậu lo lắng như vậy. Chẳng lẽ Chiro quan trong hơn cả mạng sống của Kin sao?

“Kin! Cậu biết thừa cái giá của nó mà.”

“Tôi biết, chỉ cần ông cứu cô ấy là được.”

“Nhưng cậu sẽ…”

“Xin ông, Chiro là người quan trọng nhất cuộc đời tôi!”

Kin quỳ xuống nhìn Kazo đôi mắt cậu chất chứa đầy đau thương. Ông trợn mắt nhìn Kin rồi thở dài đỡ cậu dậy.

“Được rồi, cậu sẽ không ân hận chứ?”

“Sẽ không!”

*****

“Kin!”

Chiro trợn mắt nhìn người con trai trước mặt mình. Bàn tay cô vô thức buông tay Yumi ra quay lại nhìn cậu.

“Mau trở về đi! Tôi chưa cho phép em chết.”

Kin lên tiếng khiến Chiro sững người. Cô định bước về phía Kin nhưng lại nhìn về phía Yumi. Chỉ còn cách vài bước chân nữa là đến thiên đường tuyết, nơi cô sẽ hạnh phúc cùng gia đình mình.

“Xin lỗi, tôi không thể!”

Cô bật khóc lên tiếng. Cô không thể bước đến chỗ cậu được! Cô không muốn gây đau khổ cho Kin.

Bộp… bộp…

Tiếng bước chân vang lên đều đều. Một bàn tay giơ lên lau nước mắt cho Chiro.

“Vậy tôi sẽ đến bên em!”

“Kin!”

“Người tôi yêu là em! Luôn chỉ có một mình em mà thôi! Vì thế tôi sẽ không bỏ lại em một mình đâu.”

Kin mỉm cười nhìn cô. Yumi thấy vậy cũng mỉm cười lên tiếng.

“Chiro, con mau trở về đi. Đó mơi thực sự là nơi con cần. Suốt mấy năm qua, con đã sống trong thù hận nhiều quá rồi. Hãy bỏ gông xích của hận thù đi.”

“Mẹ.”

“Chăm sóc Shiro giúp mẹ. Mẹ yêu con.”

*****

“A!”

Chiro giật mình ngồi bật dậy, cơn đau truyền đến khiến cô nhăn mặt. Cô quay sang nhìn bên cạnh khẽ giật mình. Là Kin! Sao cậu ta ở đây?

Rầm.

Cánh cửa mở tung ra Hongo hầm hực bước vào nắm chặt lấy vai Chiro hét lên.

“Chiro! Cô là đồ độc ác nhất trên đời này! Kin làm bao việc vì cô vậy mà cô còn lưu luyến cái tên Sky đáng chết đó! Cô có biết vì cô mà Kin đã đánh đổi mạng sống của mình không? Cô có biết rằng trong cơ thể Kin có chất độc Emotion do thứ thuốc trước đây cậu ấy dùng không? Lần trước Kin bỏ đi cũng là vì để loại bỏ chất độc này nhưng vì nghe tin cô bắt đầu hành động mà cậu ta vội vã bỏ về khi chưa lọc xong chất độc. Cái thứ chất độc trong máu cô kết hợp với loại chất độc trong máu Kin sẽ giải độc cho cô nhưng ngược lại sẽ tạo ra kịch độc cho Kin. Cậu ấy vì cô mà dùng máu mình để lọc chất độc khiến tất cả độc đều truyền sang cơ thể cậu ấy. Rốt cuộc, cô có biết cậu ấy đã hi sinh bao nhiêu thứ về cô không?”

Bộp.

Một cú đánh khiến Hongo ngã xuống.

“Xin lỗi công nương, cô nghỉ đi. Để tôi xử lí hắn.”

Mika cười trừ kéo Hongo ra ngoài rồi đóng cửa lại. Chiro vẫn chưa hết bàng hoàng. Cô nhìn Kin đang nằm bên cạnh mình cánh tay cậu vẫn nắm chặt tay cô không hề buông.

Tách… tách…

Từng giọt, từng giọt nước mắt đua nhau rơi xuống.

“Kin, vì sao cậu lại làm vậy? Tôi là kẻ ích kỉ luôn chỉ nghĩ cho mình vì sao cậu lại hi sinh tính mạng mình vì tôi cơ chứ!”

“Vì người tôi yêu là em! Đừng khóc nữa vì tôi không thể lau nước mắt cho em được nữa rồi!”



Một giọng nói vang bên tai cô khiến Chiro giật mình nhìn xung quanh nhưng chẳng có gì. Tất cả chỉ là do cô tưởng tượng! Kin vẫn nằm đấy hoàn toàn chìm trong giấc ngủ.

“Công nương, cậu có nghe tôi nói không vậy?”

Một giọng nói vang lên ngoài cánh cửa. Chiro vẫn im lặng không trả lời. Maria thở dài rồi nói tiếp.

“Xin cậu đừng làm gì nguy hiểm. Kin đã trao cho cậu mạng sống này cậu phải biết quý trọng nó vì vậy… tôi mong ngày mai cậu có thể chiến đấu được.”

“Chiến đấu?”

Chiro khẽ lầm bẩm.

“Đúng vậy, đất nước violetsun đang cần cậu. Mọi người dân đang cần cậu!”

Violetsun? Người dân? Chiro nhìn Kin rồi đứng dậy đặt lên môi cậu một nụ hôn. Kin nhất định cậu phải chờ tôi! Rồi cô bước ra ngoài ánh mắt trở nên lạnh lùng.

“Tất cả trở về Redmoon, ngày mai chiến đấu!”

“Công nương!”

Yamada ngạc nhiên nhưng rồi tất cả liền mỉm cười.

“Tứ đại gia tộc!”

“Có!”

“Chuẩn bị khởi hành!”

“Rõ.”

Tất cả gật đầu rồi nhanh chóng chạy đi chuẩn bị. Chiro quay sang Hongo đang đứng ở góc tường.

“Chăm sóc Kin giúp tôi.”

“Sao cô chắc chắn cậu ta sẽ cầm cự được!”

“Kin nhất định sẽ sống!”

Chiro mỉm cười rồi bước đi. Cậu nhất định sẽ sống để nghe cô thổ lộ tình cảm của mình!

****

Sau khi trở về nước, đoàn quân mang lá cờ của Violetsun xuất hiện ở khắp mọi nơi. Dân chúng Redmoon nhiệt tình ủng hộ đoàn quân. Các tầng lớp quý tộc lần lượt ra đầu hàng. Tuy nhiên gia tộc Piper lại khác.

“Tấn công gia tộc Piper?”

Mika hét lên.

“Ừ, đó chính là nhân vật chủ chốt. Nếu như tiêu diệt được gia tộc này ta sẽ tiến quân vào cung điện.”

Miki giải thích rồi quay sang Chiro. Cô gật đầu bàn tay vô thức sờ lên chiếc vòng.

“Nhưng…”

Mika lo lắng nhìn Maria im lặng nãy giờ.

“Tôi sẽ giết ông ta!”

Maria gằn từng chữ. Chính ông ta vì người phụ nữ đó mà giết mẹ cô vì vậy cô phải giết ông ta để trả thù cho mẹ.

“Nhưng ông ta là ba của cô!"

“Mika để Maria đi!”

Chiro nhắc nhở rồi bỏ ra ngoài Maria liền theo sau.

“Công nương dạo này thật lạ. Cô ấy chẳng cười tí nào hết.”

Mika thắc mắc nhìn theo bóng Chiro. Miki vỗ vỗ vai cô rồi nói.

“Em cứ trải qua nhiều chuyện như cô ấy em khác hiểu.”

Tối hôm ấy Maria ngồi trên nóc nhà ngước lên nhìn bầu trời.

“Em định giết ông ấy thật sao?”

Một giọng nói vang lên khiến trái tim cô lỡ một nhịp.

“Anh Sky!”

“Em không cần phải ép bản thân mình!”

Anh thở dài ngồi xuống cạnh cô.

“Em không ép. Em ghét ông ta! Ông đã giết mẹ em. Ông ấy chưa bao giờ coi em là con hết.”

“Anh cũng vậy. Anh đã từng rất hận ông ta nhưng anh cũng rất hôm mộ ông ta!”

“Ý anh là sao?”

“Trước đây, mỗi lần nhìn ông ấy từ chiến trường trở về rất uy phong. Anh đã từng ước có một ngày mình sẽ giống như ông ấy nhưng không, mọi chuyện đã thay đổi.”

Sky buồn bã ngước nhìn bầu trời những bông tuyết rơi xuống tay anh khiến anh vô thức nhớ về cô.

“Sky, anh đừng dằn vặt bản thân nữa. Nếu Chiro không yêu anh vẫn còn em mà.”

“Cảm ơn em nhưng anh xin lỗi.”

“Anh yêu cô ấy nhiều đến vậy sao?”

Maria cười buồn nhìn theo những bông tuyết.

*****

Suốt mấy ngày nay Kazo hoàn toàn vùi đầu vào trong nghiên cứu tìm ra thuốc chữa cho Kin nhưng vẫn chưa tìm ra được. Hongo sốt ruột lúc nào cũng nhìn về phía cửa phòng của ông.

“Có rồi!”

Kazo vui vẻ đạp tung cửa ra ngoài khiến cả người cậu ngã ra sau.

“Ra gì cơ?”

“Thuốc giải! Máu của công nương là màu đỏ thẫm vì vậy thành phần kết hợp lên nó cũng khác. Sau khi thí nghiệm nhiều lần ta đã thành công. Tuy nhiên chất này chỉ giảm được một phần của độ độc thôi còn việc sống hay chết đều do quyết định của cậu ta.”

“Ý ông là Kin sẽ phải tự đấu tranh giành quyền sống?”

“Đúng thế, đây chỉ là thuốc thử nghiệm có thành công hay không thì ta không chắc.”

“Ông mau thử đi! Do dự cái gì!”

Kazo gật đầu cầm lo thuốc tiến vào phòng Kin. Kin, lựa chọn thuộc về cậu đó!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.