Trái Tim Thiếu Nữ

Chương 39: SẬP NHÀ (*)



(*) ý chỉ sự sụp đổ hình tượng của thần tượng vì những tin tức tiêu cực



============================



Phân cục Trung Ninh, Châu Vũ An đứng trước mặt Mạnh Tư Duy hôm nay đi làm không tập trung vỗ tay một tiếng.



"Ngây người cái gì vậy?"



Mạnh Tư Duy bị tiếng vỗ tay này hoàn hồn.



"Không có gì." Cô vội nói.



Châu Vũ An cười cười.



Mạnh Tư Duy nhìn màn hình máy tính, lúc này trong đầu cô vẫn là những câu hỏi cũ đang không ngừng xoay vòng...



Bùi Thầm điên rồi?



Hay là cô điên rồi?



Hoặc có thể cả hai người bọn họ đều điên rồi.



Mạnh Tư Duy mở Wechat với Chung Ý ra, do dự một lúc lâu vẫn không có dũng khí nói chuyện tối qua cho cô ấy nghe, để nghe ý kiến của cô ấy về chuyện này.



Mạnh Tư Duy ném điện thoại đi, gõ gõ cái đầu đau nhức của mình.



Cô cũng không biết vì sao lại thành như thế này.



Cô vẫn cho là chuyện này chỉ đơn giản là cô gặp lại một bạn học nam cũ của mình, mặc dù ngày cô còn là học sinh đã từng cuồng nhiệt say đắm bạn học nam này, nhưng nhiều năm sau hai người đều đã sớm không care, ở chung một chỗ rất bình yên, thuê nhà chung sống trong hòa bình.



Nhưng mãi đến tối qua, sự hòa bình này đã bị bạn học nam kia tự tay phá vỡ.



Anh nói với cô anh thích cô.



Mạnh Tư Duy nhớ rõ tối hôm qua.



Phản ứng đầu tiên của cô sau khi ngây người là cười, sau đó nói với anh, công tố viên Bùi, đừng đùa với tôi như vậy.



Anh nói anh không có đùa.



"Mạnh Tư Duy, nếu như hiện tại anh nói anh thích em, có thể không?" Bùi Thầm cụp mắt, cúi đầu, vẻ mặt bình tĩnh, nói nhỏ một cách cẩn thận.



Lúc này cuối cùng Mạnh Tư Duy cũng không biết nên phản ứng như thế nào.



Cô nhớ rõ thiếu niên đã từng như ánh trăng sáng xa vời không thể chạm vào, cô cho rằng lần gặp mặt cuối cùng của bọn họ đã là chuyện rất nhiều năm về trước, cuối cùng họ quên nhau và lăn lộn trong một chỗ nào đó của thế giới chìm nổi này, nhưng bây giờ, anh đứng trước mặt cô, khuôn mặt và dáng vẻ giống như trong quá khứ.



Đáng tiếc cô bây giờ đã sớm không còn sự nhiệt huyết của ngày trước, đã không còn là thiếu nữ không đụng vào tường Nam không quay đầu (1) nữa rồi.



(1) cố chấp với suy nghĩ của bản thân



"Công tố viên Bùi." Cô nghe thấy mình nhẹ nhàng lên tiếng: "Tốt nhất vẫn đừng nên như vậy."



...



Mạnh Tư Duy ngẩng đầu nhìn lướt qua thời gian, nhớ đến việc tối nay về nhà có thể sẽ gặp phải Bùi Thầm thì có chút đau đầu.



Đây là lần đầu tiên cô hy vọng lúc tan tầm sẽ có tình huống báo cảnh sát, đáng tiếc không như mong muốn, lần trực ban ngày hôm nay đều bình yên vô sự, đến lúc giao ban, mọi người bàn giao công việc cho đồng nghiệp xong vội vàng rời đi.



Mã Soái đã đến nhận công việc bàn giao từ chỗ Mạnh Tư Duy: "Em còn không đi sao?"



"Tan tầm mà cũng không thấy vui à?"



Mạnh Tư Duy đành phải như ốc sên chậm rãi đứng dậy: "Đi đây, đi đây."



Cô không lập tức trở về nhà mà lại đến trường học Chung Ý dạy để tìm cô ấy.



Lúc đầu Châu Vũ An dự định tối nay sẽ đi hẹn hò với Chung Ý, nhưng nửa đường lại bị Mạnh Tư Duy phá hỏng.



Chung Ý phát hiện Mạnh Tư Duy vẫn luôn không chú ý: "Sao vậy?"



Mạnh Tư Duy bỗng nhiên cúi đầu hỏi: "Ý Ý, bây giờ cậu còn thích nhóm trưởng nhóm Superboys kia không?"



Chung Ý không ngờ Mạnh Tư Duy lại đột nhiên hỏi chuyện này, cô ấy nhớ lại lúc hai người làm nhân viên kiểm kê trong siêu thị vì muốn tiết kiệm tiền đi xem buổi hòa nhạc của Superboys, kết quả vất vả tích góp tiền xong xuôi thì trưởng nhóm lại sập nhà trước buổi hòa nhạc.



Đêm sập nhà đó cô ấy khóc như mưa với Mạnh Tư Duy qua điện thoại, niềm tin sụp đổ, fan hâm mộ vẫn luôn tin tưởng người kia hoàn toàn tan vỡ.



Chung Ý hút trà sữa: "Lúc trước thích bao nhiêu thì khi anh ta sập nhà sụp đổ bấy nhiêu, hiện tại như thế nào sao, không còn cảm giác."



"Dù sao lúc trước cũng nghiêm túc thích như vậy, gần đây lúc đọc được tin tức nói tình hình gần đây của anh ta khó khăn thảm hại mình còn rất thổn thức đó."



"Hơn nữa." Chung Ý nói tiếp: "Hai năm nay lại đào lại chuyện năm đó ra để nói, hình như cũng không hoàn toàn giống như những gì bạn gái anh ta nói lúc đó."



Mạnh Tư Duy: "Hả?"



Chung Ý: "Dù sao quen bạn gái là thật, nhưng những tin như bạo lực gia đình hay phá thai gì đó, hiện tại có tin nói lúc đó bọn họ đã chia tay được một thời gian dài, bạn gái anh ta luôn dùng đủ loại lý do để đòi tiền chia tay từ anh ta, từ đầu anh ta đã đưa cho cô ta rất nhiều, sau này phát hiện người ta là cái hang không đáy nên không muốn cho, vậy nên bạn gái nói muốn phá hủy anh ta."



"Nghe nói những hình ảnh chứng minh bạo lực gia đình căn bản không khớp với những gì cô bạn gái miêu tả, chuyện cắm sừng cũng chỉ là cô bạn gái nói suông thôi chứ không có bằng chứng xác thực, phá thai là do hai người không làm tốt biện pháp, người kia lúc chạy lịch trình bận rộn nhiều việc nhưng vẫn dành một khoảng thời gian nghỉ ngơi rất dài để chăm sóc bạn gái sau khi làm phẫu thuật."



Mạnh Tư Duy hơi hé môi, không ngờ chuyện nam idol yêu đương sập nhà chấn động một thời còn có phần sau như vậy.



"Thật sao?" Cô hỏi.



"Có thể là thật." Chung Ý lắc đầu: "Nhưng chuyện này thật thật giả giả thì đâu ai có thể nói rõ được chứ, huống hồ đã qua nhiều năm như vậy, cho dù là thật hay giả cũng đã sớm không quan trọng nữa rồi."



"Là vì lúc trước mình làm fan hâm mộ nên mới chú ý đến, cậu xem bây giờ có người qua đường nào còn nhắc đến anh ta nữa không?"



"Cho nên nổi tiếng là con dao hai lưỡi, có thể nâng một người lên thì cũng có thể dùng tốc độ nhanh nhất để phá hủy một người, hiện tại những người đang nổi tiếng kia có ai là không phải diễn đâu chứ?"



Mạnh Tư Duy không lên tiếng.



Hoàn toàn chính xác. Tốc độ đổi mới của giới giải trí nhanh như vậy, một idol có nổi tiếng đến đâu đi chăng nữa thì chỉ cần ngã xuống là sẽ lập tức có vô số người mới đến chiếm vị trí và thị trường của anh ta, không bao lâu sau mọi người sẽ quên hoàn toàn anh ta là ai, sẽ càng không có ai chú ý chuyện đảo ngược hay được làm sáng tỏ vào nhiều năm sau.



Huống hồ nam idol này cũng không hoàn toàn trong sạch.



Chung Ý: "Cậu hỏi mình cái này để làm gì?"



Mạnh Tư Duy cụp mắt: "Không có gì."



Chung Ý cũng không tiếp tục truy hỏi, cô ấy ôm ly trà sữa nhìn về phía trước, nhớ lại về buổi tối hôm đó, vì thần tượng của cô ấy sập nhà nên cô ấy ôm điện thoại nằm trong phòng khóc như mưa với Mạnh Tư Duy, mà Mạnh Tư Duy mở lưu bút, biết lời Bùi Thầm viết cho cô là "không biết tự lượng sức mình".



Mạnh Tư Duy rộng lượng hơn cô ấy nhiều.



Hai người ở bên ngoài chơi đến tối mới về nhà.



Lúc mở cửa Mạnh Tư Duy lại đứng do dự mâu thuẫn một lúc lâu, không biết nên làm gì để đối mặt với tình huống hiện tại.



Cô sợ giống như ngày thường, vừa mở cửa ra đã thấy Bùi Thầm ngồi ở phòng khách xem tivi, lại sợ vừa vào nhà đã thấy Bùi Thầm đang bận rộn ở phòng bếp.



Mạnh Tư Duy đứng ở cửa do dự một lúc, cuối cùng vẫn mở cửa.



Trong nhà yên tĩnh ngoài dự kiến của cô, chỉ mở một chiếc đèn nhỏ lẻ loi.



Bùi Thầm không ở phòng khách, cũng không có trong phòng bếp.



Mạnh Tư Duy khẽ thở phào một hơi, thấy phòng Bùi Thầm đóng cửa, có ánh sáng chiếu ra từ khe cửa.



Anh đang ở trong phòng của mình.



Sau khi Mạnh Tư Duy phát hiện Bùi Thầm ở trong phòng mình thì dần dần bình tĩnh lại, cô đi vào phòng bếp rót một cốc nước uống, điện thoại đột nhiên vang lên âm thanh thông báo có tin nhắn.



Mạnh Tư Duy vừa uống nước vừa đọc tin nhắn, sau khi nhìn rõ nội dung ngắn gọn trong tin nhắn thì cả người cô như cứng lại, tay run run đặt cốc nước xuống.



Nội dung tin nhắn là thành tích bài thi lần trước của cô.



Căn cứ vào thành tích thi và đánh giá toàn diện các mặt của bạn, chúng tôi xin thông báo bạn sẽ được chuyển đến đội hình sự phân cục Ninh Trung thuộc công an thành phố C.



Mạnh Tư Duy xem đi xem lại tin nhắn này, sau khi xác nhận không sai thì từ trên xuống dưới đều được cảm giác vui vẻ bao quanh.



Đợi lâu như vậy, cô! Cuối cùng! Cũng! Qua! Rồi!



Đây là lí tưởng từ trước đến nay của cô, lúc này Mạnh Tư Duy kích động không kém lúc nhận được thư trúng tuyển đại học công an, cô cầm điện thoại di động hưng phấn nhảy nhót hai lần tại chỗ, sau đó nóng lòng muốn chia sẻ sự vui mừng này của mình cho người khác.



Người thứ nhất là mẹ cô.



Mạnh Tư Duy nhấn số điện thoại của mẹ Mạnh rồi dừng lại, cô nhớ ra đối với mẹ mà nói thì đây cũng không phải là một chuyện vui vẻ đáng để ăn mừng.



Thế là Mạnh Tư Duy đành phải đổi đối tượng chia sẻ.



Cô gọi điện thoại cho Chung Ý, lanh lợi đi từ phòng bếp ra phòng khách.



Điện thoại nhanh chóng được kết nối.



Mạnh Tư Duy khó kiềm chế được sự kích động của mình, vừa vào cuộc gọi đã nói: "Cậu đoán mình có chuyện gì muốn nói với cậu đi."



Chỉ là so với sự hăng hái của cô thì bầu không khí bên phía Chung Ý đột nhiên có vẻ hơi nặng nề.



Chung Ý nghe giọng nói nhảy nhót tưng bừng của Mạnh Tư Duy trong điện thoại.



Cô ấy hơi nhíu mày, phát hiện có khả năng Mạnh Tư Duy còn chưa biết.



"Tư Duy." Chung Ý nói.



Mạnh Tư Duy phát hiện hình như Chung Ý không vui như cô, cô cũng bình tĩnh lại: "Sao vậy?"



Chung Ý nắm điện thoại, nhíu mày: "Cậu lên bảng hot search."



Mạnh Tư Duy hơi nghi hoặc: "Hả?"



Chung Ý nghiến răng nghiến lợi: "Những người này đúng là không biết xấu hổ."



Đột nhiên Mạnh Tư Duy không biết Chung Ý đang nói về chuyện gì.



"Đợi mình xem một chút." Đầu tiên cô mơ hồ cúp điện thoại, sau đó mở hot search ra.



No.1 hot search: #Mạnh Tư Duy#



No.2 hotsearch: #Mạnh Tư Duy sập nhà#



Đây cũng không phải là lần đầu tiên Mạnh Tư Duy thấy tên mình trên bảng hot search, lúc bắt đầu cô được cư dân mạng gọi là "bà xã" thì còn rất thẹn thùng, về sau dứt khoát mặc kệ, chỉ là lúc này, vì giọng nói ban nãy trong điện thoại của Chung Ý, vì hai chữ "sập nhà" trên hot search mà cô cảm thấy sống lưng mình hơi lạnh.



Ngón tay Mạnh Tư Duy hơi run, nhấn vào dòng chữ đó.



Nguyên nhân gây ra chuyện này là có người nào đó đăng trên diễn đàn: "Liên quan đến cảnh sát Tiểu Mạnh đang rất nổi tiếng và được chào đón những ngày gần đây, tôi có mấy điều muốn nói..."



Nội dung của chủ bài đăng là: "Từ khi Mạnh Tư Duy bất ngờ nổi tiếng, ai cũng nghĩ cô ta là ánh nắng có năng lượng tích cực điển hình, nhưng thực tế cô ta là người như thế nào thì những ai học ở trường trung học Trường Nghi ngày trước đều biết chút ít."



Bài đăng này lập tức có vô số bình luận ở bên dưới, giống như ruồi ngửi thấy mùi máu mà bu lại vậy, người đăng bài cũng nói rất rõ ràng từng chi tiết.



Chỉ một lát sau, người đăng bài viết cuối cùng cũng xuất hiện một lần nữa trong vô số tiếng thúc giục.



"Có nhiều người muốn nghe như vậy thì tôi sẽ nói, không nói những cái khác, chỉ cần là người trong thành phố C thì ai cũng biết Trường Nghi là trường trung học như thế nào, chỉ cần trả phí đăng kí chọn trường là có thể vào được, cứ như vậy nên hoa khôi cảnh sát tràn đầy năng lượng dựa vào năng khiếu thể dục nên mới miễn cưỡng được tuyển vào."



"Lúc đi học chắc chắn trong trường nào cũng có người như thế này, nói là học sinh năng khiếu nhưng thật ra cũng chẳng luyện được năng khiếu gì, nói trắng ra cũng chỉ là tấm màn che cho thành tích kém, không ngày nào đi học hẳn hoi, suốt ngày không học hành, ăn không ngồi rồi cho qua ngày đoạn tháng."



Dưới bài viết đều là những bình luận phụ họa:



"Không ngờ đó nha."



"Xem ra không giống."



"Cho nên là chị đại xã hội lắc mình thành cảnh sát sao?"



Ngay sau đó lại có người tiếp tục tiết lộ:



"Thật ra những chuyện này cũng không tính là gì, chủ yếu là lúc ấy vẫn còn cấp ba, mới mười mấy tuổi nhưng cũng không học hành mà ngày nào cũng điên cuồng theo đuổi người đứng đầu toàn trường năm đó, người ta không ưa mà cô ta không biết xấu hổ cứ bám dính lấy không buông, lố đến mức lúc ấy ai cũng biết, tôi cười muốn rụng răng mất."



"Không phải có câu thích ai thời trung học thì nên theo đuổi sao, chỉ là theo đuổi như thế này chắc không có mấy người đâu, mọi người thử nghĩ xem lúc còn là học sinh cô ta là nữ sinh như thế nào đi, bây giờ còn được đắp nặn thành chính trực tiêu biểu các loại, không cảm thấy châm chọc sao?"



Lần này người bình luận bên dưới càng nhiều hơn:



"Hay lắm, nhìn mặt còn tưởng là cô gái ngoan ngoãn đấy. P/s: khuôn mặt quả thật rất ngọt ngào, chọc xuyên thẩm mĩ của tôi luôn."



"Ôi chuyện này... Đúng là cảm thấy có chút sập."



"Mạnh dạn đoán rằng cô ta đã sớm bị lật xe từ trước, có lẽ ngay từ đầu đều là marketing nên mới nổi tiếng thôi."



Bài đăng này ngày càng châm nhiều lửa, cuối cùng còn có người ngo ngoe xác nhận những gì chủ bài đăng nói là đúng, năm đó Mạnh Tư Duy đúng là học sinh thể thao, thành tích mỗi năm đều đếm ngược từ dưới lên, theo đuổi người đứng đầu trường của bọn họ. Để chứng minh lời mình nói là thật, thậm chí có người còn chụp cả ảnh thẻ học sinh của mình lúc học trường trung học Trường Nghi lên.



Ngay sau đó, thậm chí còn có người giữa đường nhảy ra: "Tôi còn có chuyện muốn nói nhỏ, cảnh sát nào đó nhìn mặt đơn thuần nhưng lúc học đại học còn có phú nhị đại đi McLaren đến cửa trường học đợi cô ta."



Chuyện này vừa được công bố, quần chúng ăn dưa đang ồn ào lập tức bùng nổ:



"Mẹ nó đúng là đỉnh thật nha."



"Khuôn mặt kia của cô ta lên đại học câu được phú nhị đại cũng không khó."



"Nhưng không phải lần trước trong chương trình vẫn còn nói cô ấy độc thân sao, yêu cầu chọn nửa kia chỉ cần thích cô ấy là được."



Người kia trả lời: "Ai mà biết được."



"Có lẽ bây giờ nổi tiếng nên muốn câu được mối ngon hơn chăng?"



Bài đăng ngày càng nổi tiếng hơn, sau đó được blogger nào đó chia sẻ, ba chữ "Mạnh Tư Duy" trực tiếp bị đưa lên top đầu của bảng hot search.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.