[TR/AllTakemichi] Tử Thần Thiếu Niên (Tổng Mạn)

Chương 6



Hôm nay thay vì làm thêm , cậu phải nhận ủy thác nên chào tạm biệt họ rồi gấp rút chạy về nhà lấy cây hàng . Hỏi có ai làm Tử thần mà khổ cực không phụ tá như cậu không đây... haiz nghèo quá không thuê được mèo đen nên tự lực cánh sinh mọi việc

Takemichi thở hồng hộc chạy đi xẹt ngang qua một người chẳng biết tại sao cậu quay đầu lại nhìn người nọ , người nọ cũng cảm ứng được đối mắt với cậu

' Ai mà lạ vậy ta ? '

Cậu thì hoang mang không biết trong khi người nọ mở to trợn mắt với cậu , àh..hình như người ta biết cậu mà cậu không biết người ta , thôi cứ cười đáp lại thay lời chào thôi . Cứ thế Takemichi bỏ chạy tiếp mặc cho người nọ với cảm xúc khó hiểu nắm chặt tay muốn nổi gân

Thay đồng phục học thành áo hoodie màu trắng cùng cái quần jean xanh cho thoải mái , cậu cầm áo choàng với cái lưỡi hái trên tay đi đến địa chỉ nhà của người ủy thác

" Cậu biết đấy , chẳng biết tại sao từ ngày con chó của tôi mất thì mọi thứ trở nên bừa bộn hơn dù cho trước đó đã dọn dẹp sạch sẽ rồi " Chủ nhà là một người đàn bà trung niên . Bà kể vợ chồng hai người sống cùng với một cậu con trai và nuôi một chú chó màu trắng , tính tới hôm nay thì đã là ngày thứ bảy nó mất . Hiện tượng lạ cứ xảy ra liên tục nên bà ta thấy lo lắng cũng tính mời thầy về nhưng nghe con trai mình về việc ủy thác lên thùng khí tượng trong trường Mizo có vẻ linh nghiệm với nhiều người nên đã đến ghi ủy thác bỏ thêm chút tiền nhờ vả

Bà không ngờ người đến là một cậu thiếu niên cũng trạc tuổi con mình , lúc đầu cũng bán tính bán nghi nhưng bà nhanh chóng phủ định . Xinh đẹp thiếu niên không thể nào là lừa gạt , bà chắc chắn như vậy . Bởi Takemichi cũng nhiều lúc muốn cảm ơn gen di truyền tốt của ba má lắm , thôi bỏ đi...hại nhiều hơn lợi à

" Cháu đã hiểu vấn đề rồi ạ " Takemichi lễ phép gật đầu rồi liếc mắt nhìn xung quanh tìm ra linh hồn đang quấy phá có phải là chú chó nhà này hay không thì quả nhiên . Chú chó đang chạy nhảy tới trước mặt bà chủ nhà vui vẻ vẫy đuôi kêu dù cho bà ta không nghe được

" Thưa bác là linh hồn của chú chó tuy đã mất nhưng nó vẫn chưa nhận thức được điều này . Mọi thứ nó làm là do nó tưởng không ai thương nó , không chú ý đến nó thôi " Cậu cúi người xuống vuốt ve đầu nó , dường như có người chịu chơi với nó nên nó vẫy đuôi nhiệt tình hơn thể hiện tâm trạng của nó lúc này

"Ôi trời.. Vậy giờ phải làm sao đây cháu " Nhìn vào đôi mắt xanh dương không hề nói dối và hành động của cậu bà biết được mình nhờ đúng người rồi . Đây có lẽ là một cậu bé đặc biệt nhìn thấy hiện tượng siêu nhiên đi ?

" Bánh Bao Mãn Nguyện-kun . Cho động vật ăn giúp chúng không còn lưu luyến trần tục nữa mà hồi quy luân hồi với giá 550 yên / 1 cái " Mày ăn sang thật sự !!! . Buốt giá tâm can vẫn kiên định mỉm cười lấy ra cho chú chó ăn vào , không bao lâu nó cũng từ từ phát sáng đến khi biến mất khỏi cõi dương này

" Xong rồi ạ, cháu bảo đảm nó sẽ không lại quay lại quấy phá nữa đâu . Chào bác cháu về "

" Chờ chút đã !! cháu không lấy tiền công gì sao "

" Vâng ? Lúc bác gửi thư ủy thác đã có kèm theo ít tiền . Như vậy là đủ rồi ạ " Takemichi cười cười xua tay bỏ đi mất hút . Hành động lưu loát như một cơn gió đến nhanh đi nhanh không dừng chân vì bất cứ ai... hình dung như vậy về cậu cũng không sai chút nào

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

" Takemichi !! này Takemichi "

" Hình như nó ngủ như chết rồi " Makoto bất lực nói với đồng bọn . Với họ thì chỉ nghĩ là cậu gắng sức làm thêm quá cộng mấy ngày gần đây làm bạn với chủ một băng bất lương thôi nào biết cậu còn thêm công việc Tử thần lâu lâu đánh đêm hơi bị dữ dội nữa .

" Thôi cho nó ngủ một chút nữa đi , chừng nào vô tiết lại gọi dậy không muộn " Akkun xoa xoa mái tóc vàng tràn đầy sủng nịch

" Nhưng nó không ăn gì là bị bệnh đau bao tử một lần nữa " Takuya lại lo lắng sốt vó lên , anh không muốn phải nhìn thấy cậu lại nhăn mặt ôm bụng mếu máo đâu

" Vậy tranh thủ lúc thầy giảng lén lén đút đồ ăn cho nó là được "

" Mình bị bắt thì không sao nhưng lỡ kêu nó luôn thì khổ nữa "

" ..... " Không , tao không hiểu hai bây nói gì hết Atsushi baba , Takuya mama

" Tao nói này , hai bây chiều chuộng nó quá mức rồi đấy !!! " Makoto tên lùn đeo kính tự hào vỗ ngực mình là nghiêm khắc nhất với Takemichi lên tiếng

" Vậy tao đi mua cho nó ly nước dâu nha " Kazushi mở cửa bỏ mặc sự đời đi xuống căn tin

" Thằng ngu này !! Takemichi thích uống nước bạc hà không phải là dâu " Tự vả cũng khá nhanh đấy , trước hai cặp mắt thanh trừng Makoto cứ vậy đuổi theo cãi tay đôi với Kazushi

Thôi bạn ơi... bạn nói được ai !!

Không nghe được lời oán trách , Makoto vẫn chìm đắm trong cuộc chiến dâu vs bạc hà . Kazushi nói cũng có phần đúng bởi vì mùi hương nhàn nhạt trên người Takemichi lúc nào cũng là mùi dâu dù cho cậu có thích nước bạc hà cỡ nào . Đủ oan trái thật .

Và nhân vật chính của cuộc đối thoại trên vẫn đang ngủ say sưa , miệng lâu lâu chép chép ' tiền , tiền , thật nhiều tiền ' rồi cười ha ha mấy tiếng làm Atsushi lẫn Takuya bụm mặt phì cười ra tiếng , chộp điện thoại tới tay chụp tách tách liên hồi

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

Ban đêm trăng thanh gió mát , tiếng dế kêu éc éc , tiếng muỗi kêu vi vu và một số âm thanh đang quẩy hết mình của các cô chú ma trung niên đang vừa tập dưỡng sinh vừa đọc rap . Ây..hết xẩy luôn đấy

Quay lại trước đó một tiếng , Takemichi nhận được công việc làm thuê ban đêm ở công viên này là quét dọn lá cây , mùa thu đến rồi lá rơi tung bay tá lả tà la...một phần cũng do vài ông chú bà thím ma leo lên cây chơi lộn ngược người như múa xiếc nữa chứ . Thú vui đủ tao nhã ~

" Này đi đâu vậy hả , bọn này đã cho chưa mà đòi đi "

" Tụi mày làm gì tao cũng được xin hãy tha cho cô ấy đi !!! "

Hình như... là cãi nhau , không phải lại là lũ khốn nạn nào đi hại người chứ ?? Thật là... làm việc cũng không yên với tụi bây mà . Sống gì thua ông bà ở đây chết quách mẹ đi cho không khí nhân loại được thanh bình hơn không 

" Ông bà à..làm ơn vặn nhỏ volume có được không , cháu không nghe-- "

" ..... " Đúng vậy , Ông bà ma đang quẩy hăng say chẳng biết từ khi nào tất cả đều ngưng các hoạt động bay lak quá đà của mình lại , người leo cây người ngồi chồm hổm kế bên cậu hóng hớt chuyện bên kia . Lâu lâu còn làm như bình luận viên vô cùng chuyên nghiệp nữa chứ

" Người yêu mày cũng đẹp đấy hay để bọn tao chơi thử rồi nói cảm giác cho mày sau ha ha ha " Lời nói bẩn thỉu mà đê tiện đến mức cậu cũng nhíu mày lại khó chịu

" Chậc chậc , thằng này may không phải cháu của ta chứ cháu của ta xem ta bẻ gãy cổ từ lúc lọt lòng mẹ rồi " Bác gái ngồi kế cậu bình tĩnh ăn hạt dưa than tiếc . Thấy cậu nhìn trân trối quay sang hỏi " Ăn không nhóc "

" ... Dạ thôi cháu cảm ơn " Không phải không muốn ăn mà là không thể ăn !!!

" Dừng tay lại lũ khốn !!! Đừng chạm vào Yoko !! "


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.