Sarin bay lên thuyền hải tặc, từ sau thuyền xuống dưới nước, lặn xuống phía dưới Thuyền luyện kim. Dưới thuyền luyện kim có một Truyền Tống Trận. Sarin gõ một hồi trên xác rùa.
Nerys và Lex nghe thấy tiếng động bên ngoài, lập tức mở hình ảnh ma pháp lên, thấy Sarin đang ở phía trước ngoắc hai người.
- Chủ nhân muốn chúng ta ra ngoài.
Nerys vọt lên, đi tới chỗ Truyền Tống Trận ở khoang thuyền.
Lex vội vàng đóng hình ảnh ma pháp, để lại một con rối trong khoang thuyền, lúc này mới đi theo Nerys tới chỗ truyền tống.
Vút...
Hai người đi theo Sarin trồi lên mặt nước. Sarin đầu tiên thi triển thuật phi hành lên thuyền, lúc này mới nói với Lex đang bay theo.
- Ta gặp được người của sư môn.
- Ngươi khẳng định không?
- Khẳng định. Khí tức trên người kia không khác gì của lão sư. Loại khí tức này bồi dưỡng qua nhiều năm, không thể bắt chước được. Hơn nữa ta còn nghe thấy bọn họ nói một số chuyện...
- An toàn không?
- Không thể nói chính xác. Tuy nhiên không cần sợ. Bọn họ không có ý tứ nhằm vào chúng ta. Daniel, bảo thủy thủ hạ thuyền nhỏ xuống, chúng ta cùng qua đó.
Daniel ngoan ngoãn chỉ huy thủy thủ hạ thuyền. Sarin dặn dò Nerys một tiếng:
- Sau khi qua đó ngươi không được nói gì, nghe chưa?
- Cái gì cũng không nói sao?
Nerys trừng mắt hỏi.
- Không được nói.
- Ta biết rồi.
Nerys nhắm mắt. Sarin thầm nghĩ, nếu ngươi mà rước họa chỗ lão sư thì ta không thể bảo đảm cho ngươi được. Chỉ mong Nerys thành thật một thời gian thôi.
Mười mấy phu khuân vác hải tặc chèo thuyền nhỏ với vẻ mặt đau khổ, đi về hướng chiến hạm xa xa. Bọn họ vô cùng chán ghét và sợ hãi chiến hạm. Hải tặc đi trên biển sợ nhất chính là chiến hạm, đánh không đánh nổi, chạy không chạy thoát. Chiến hạm đối với hải tặc chính là tượng trưng của sự tử vong.
Thuyền nhỏ ngừng lại bên cạnh chiến hạm khổng lồ. Phía trên có người ném thang dây xuống. Sarin và Lex tất nhiên không đi dây thừng, đều bay lên không trung, trực tiếp lên boong tàu.
Ba Ma pháp sư kia đương nhiên sẽ không đứng đó đợi Sarin mãi. Morpheus đứng trên boong tàu, thấy Sarin trở về liền nói:
- Kiar đại nhân đang đợi ngài ở tầng bốn.
Hắn hiện giờ lại càng khách khí với Sarin hơn. Sarin nhớ tới dưới trướng Lex vốn có bốn Hắc Thiết Kiếm Thánh, trong lòng thầm cảm khái. Nếu lúc trước mình không lựa chọn ma pháp mà đi tu luyện kiếm thuật thì với thể chất hiện giờ của mình cũng là Cao cấp Kiếm Sĩ, muốn trở thành Kiếm Sư còn hơi gian nan.
Cho dù tu luyện đến Kiếm Thánh thì đã sao? Không phải là Hoàng Kim Kiếm Thánh thì ở trước mặt Ma pháp sư vẫn không có nhiều địa vị.
Sarin nghĩ vậy cũng đúng. Hắn cũng quên mất là hắn có vận khí tốt chứ nếu không hiện giờ cũng chỉ là một Ma pháp sư cấp hai, ở Luyện Kim Thành cũng không có địa vị đặc thù gì.
Hắc Thiết Kiếm Thánh này nếu ở nơi khác chứ không phải địa phương biến thái như Luyện Kim Thành thì cũng là đối tượng mà quý tộc tranh nhau tuyển dụng. Thuê Ma pháp sư đắt đỏ hà khắc, thuê kiếm sĩ rẻ hơn nhiều, cho dù là một Kiếm Thánh thì cũng còn đỡ tốn hơn một Ma pháp sư cấp bốn nhiều.
Trong lòng Lex cũng không yên. Trên chiến hạm này nàng lần đầu cảm thấy bản thân không thể tự chủ, không nắm chắc tương lai. Trước đây nàng là quận chúa, là quận vương, dưới tay có cả vạn binh lính, Ma pháp sư cũng có mấy chục người. Hiện giờ lẻ loi một mình trên chiến hạm này, một Hắc Thiết Kiếm Thánh cũng chỉ là người đối phương dùng để truyền lời.
Không biết sư môn của Sarin có phải là Ma pháp sư theo đúng nghĩa truyền thống hay không. Nếu không thì kế hoạch của mình có rất nhiều chuyện không ổn. Nếu sư môn của Sarin là chính thống thì hợp tác lại dễ dàng phi thường.
Lại gặp Kiar một lần nữa, Kiar cảm thấy hơi kinh ngạc. Bằng hữu Sarin mang tới lại có một Ma pháp sư cấp sáu, một người là Vong Linh pháp sư. Toàn bộ Vong Linh pháp sư trong Luyện Kim Thành cũng không vượt quá mười người. Vong Linh pháp sư này đạt cấp ba, tử linh hỏa diễm của hắn cũng có cấp bậc không tệ.
Cô gái dáng người thon thả này là ai? Vì sao lại khiến bản thân cảm thấy rất nguy hiểm?
- Kiar thúc thúc, đây là Nerys, Lex, vị này là Daniel.
Sarin giới thiệu. Kiar nhìn Lex, nghĩ ngợi rồi hỏi:
- Ngươi họ gì?
- Gelvkesi.
Lex thản nhiên trả lời.
- Ngươi là quận chúa thiên tài kia sao?
- Hiện giờ là quận vương rồi.
Sarin ở bên cạnh cười cười nói xen vào.
- Quý tộc giống như ngươi cũng khó có lắm. Daniel kia, ngươi là người Tanggulas sao?
Kiar gần như có ánh mắt rất sắc sảo, từ khuôn mặt Daniel mà lại nhận ra được huyết thống của hắn.
- Đúng vậy, thưa các hạ.
Daniel không dám nói nhiều. Kiar này không chỉ có lực lượng cường đại mà gây nên sự áp bách cực kỳ mành liệt về mặt tinh thần cho hắn. Thậm chí Daniel cảm thấy nếu Kiar phóng ra tinh thần lực thì thậm chí có thể áp bức hắn không thể triệu tập Pi Hughes từ ngọn lửa tử linh.
- Nerys, ngươi thì sao? Ta cảm thấy không nhìn thấu ngươi đâu.
Kiar nhìn Nerys, thần quang trong mắt trầm tĩnh.
Nerys kéo váy, thực hiện một lễ nghi chào hỏi rồi dịu dàng nói:
- Các hạ, Sarin là chủ nhân của ta.
- Chủ nhân? Hắc hắc...
Kiar không nói gì. Lực lượng che dấu trên người Nerys khiến hắn tâm phiền ý loạn. Người như vậy lại đi nhận người khác làm chủ nhân sao? Sarin sẽ không bị lừa chứ?
Hắn cũng không biết là Nerys đã ký kết khế ước linh hồn với Sarin, là bị Sarin lừa. Lúc ấy dù lực lượng của Nerys mất hết nhưng Sarin cũng không có biện pháp chủ động ký kết khế ước với Nerys. Sarin vừa lừa gạt vừa đe dọa mới thu phục được tiểu ác ma này. Nếu việc này truyền tới ác ma vị diện thì khẳng định sẽ khiến vô số ác ma chết cười mất.
Ác ma tôn trọng cường giả. Một tiểu ác ma có huyết thống nổi trội xuất sắc lại ký kết khế ước linh hồn với một nhân loại thực lực gần bằng ma trùng, đúng là quá bi kích đi.
- Sarin, con thuyền phía sau còn gì quan trọng với ngươi không? Nếu không ta sẽ ra lệnh đánh chìm.
Kiar không nói tiếp với Lex mà lại nói tới chuyện thuyền hải tặc với Sarin.
- Kiar thuc sthucs. Ngươi nếu không thích những người này theo ta thì ta bảo bọn họ rời đi trước là được. Ta cần những thủy thủ này. Nếu giết chết thì ta cũng không có thời gian tìm một đám như thế nữa đâu.
Sarin thầm nghĩ. Một cái thuyền này cũng đáng giá trên vạn kim tệ, nói đánh chìm là đánh chìm, cũng quá coi thường tiền bạc rồi. Mà ở phía sau thuyền hải tặc còn kéo một cái thuyền luyện kim. Thứ này hiện giờ không ai khống chế. Thuyền hải tặc chìm xuống, mình cũng chẳng thể tìm lại được nữa.
- Thật ra không cần đâu. Sarin, nếu ngươi muốn thủy thủ thì mấy chục đám hải tặc ở vùng biển phụ cận này ta đều có thể bắt cho ngươi.
Jupiter đứng một bên nghe mà mồ hôi chảy ròng ròng. Hắn còn tưởng mình đã ở xa thế lực của Luyện Kim Thành, không có nguy hiểm quá lớn, không ngờ đối phương lại quen thuốc thế lực hải tặc ở đây như vậy, hơn nữa thoạt nhìn có thể diệt đám hải tặc này bất cứ lúc nào.
Trong lòng Sarin mừng thầm. Mấy chục đoàn hải tặc? Thế là có mấy ngàn người rồi. Đại khái hải tặc vẫn có một phần mười là thủy thủ bị bắt tới, nếu có thể lôi ra hai trăm người là có thể điều khiển một con thuyền. Những thủy thủ này so ra vẫn còn tốt hơn đám hải tặc.
- Kiar thúc thúc. Việc này không cần vội. Từ chỗ Jupiter có hỏi được tin tức gì . không?
- Không có. Hắn biết gì thì ta cũng biết hết rồi. Trong ba tháng vừa rồi cũng không có hạm đội nào từng đi qua. Chúng ta đã tìm tòi trong phạm vi cách Luyện Kim Thành bốn ngàn dặm, chẳng qua không thấy được đội thuyền tập kích chiến hạm từ đâu chui ra.
Khóe miệng Sarin có giật, cảm ấy không biết là có liên quan tới Thần Phong quốc hay không. Dù sao hắn cũng chưa gặp được lão sư, không dám nói tất cả với Kiar.
- Sarin, chúng ta về đảo Sigure trước. Chuyện này tạm gác lại đã. Hạm đội bên phía Mũi ma quỷ cũng đã tìm tới rồi. Để cho bọn họ đi là được. Ta mang ngươi về gặp Jason trước. Toldini, ngươi đi sắp xếp chỗ ở cho bọn họ. Sarin, ngươi đi nghỉ ngơi một chút, tám giờ nữa hãy trở lại đây.
- Vâng.
Sarin đi theo Toldini rời đi, trong lòng thầm nghĩ. Tám giờ thì chiến hạm bình thường chạy với tốc độ năm mươi dặm cũng đã đi được bốn trăm dặm rồi. Nơi này cách đảo của lão sư không xa, nhưng tới Luyện Kim Thành lại hơn ba ngàn dặm. Thảo nào Luyện Kim Thành lại không chút ấn tượng gì với chuyện của lão sư.
Bản thân hắn trước kia không ngờ tới là khu vực Luyện Kim Thành khống chế lại to lớn như vậy, tam đảo trên biển lại có khoảng cách xa xôi tới thế.
Đây quả thực như một quốc gia vậy.
Sarin không đi ngủ. Dưới sự bảo vệ của Tieta và Nerys, hắn sử dụng huy chương tiến hành huấn luyện hai lần, cảm giác mệt mỏi mấy ngày liền giảm đi rất nhiều, tinh thần cũng đầy đủ hơn.
Dưới tình huống tu luyện, tám giờ trôi qua rất nhanh. Loại tình huống này đối với Ma pháp sư cũng là rất bình thường, cho nên mặc dù Ma pháp sư tu luyện về sau sẽ có tuổi thọ rất dài nhưng trên thực tế hầu hết thời gian đều dùng tu luyện, nếu so với người thường thì thời gian tiêu dao tự tại còn ít hơn nhiều.
Ma pháp sư cũng bởi thế mà coi trọng tu luyện sau cấp bốn. Trong khoảng thời gian này, Ma pháp sư có rất nhiều người đều rời khỏi quê hương, giống như người bình thường đi tới thế tục sống một thời gian, hiểu biết một mặt khác của thế giới.
Daniel và Lex đều lựa chọn phương thức minh tưởng để nghỉ ngơi. Tám giờ trôi qua, bọn họ lại đi lên tầng bốn. Tầng bốn chỉ có một khoang thuyền, từ cửa sổ thủy tinh có thể nhìn ra bên ngoài, thấy phong cảnh chỗ đầu thuyền.
- Sarin, tới xem đi. Đó là đảo Sigure đó.
Kiar gọi Sarin tới trước cửa sổ, chỉ về phía một hòn đảo kỳ dị nói:
- Sư phụ ngươi ở ngay trên đảo. Nếu ngươi may mắn thì trở về có thể gặp hắn.
- Vì sao lại thế?
Sarin thực ra cũng nghe được lời nói lúc trước của đám người Kiar. Hắn chỉ vờ không biết mà thôi.
- Jason đang tấn công lên Ma đạo sĩ. Nếu không có gì bất ngờ thì hiện giờ đã thành công rồi. Tuy nhiên chuyện thăng cấp ngươi cũng biết rồi, không biết được có tốt không.
Sarin mặc dù đã biết tin tức này nhưng trong lòng vẫn thấy rất kích động. Lão sư sắp thành Ma đạo sĩ. Ma đạo sĩ đó! Chuyện này đối với mình thực sự là quá xa xôi.
Lão sư mới là thiên tài. Thời điểm mình rời đi lão sư mới chỉ là một pháp sư cấp năm. Hai năm đã thăng cấp lên Ma đạo sĩ sao? Chuyện này cần tích lũy bao lâu mới được chứ? Dù là Lex không thiếu tài nguyên của hoàng gia thì từ cấp năm lên Ma đạo sĩ cũng cần hơn mười năm phải không?
Tốc độ của chiến hạm giảm dần. Đảo Sigure dần hiện rõ trong tầm mắt. Hình dáng của đảo rất kỳ quái, khiến người ta khiếp sợ hơn khi tới thành San Rock nhiều.
Nơi này đích thực có thể so sánh với địa phương như Mũi ma quỷ, dù không có ma pháp trận lớn chế tạo sương mù, cũng không có chiến hạm nào có thể tùy ý tới gần. Ở phía trên ngọn núi cao cao kia Sarin thấy có đặt song song hơn mười tòa ma pháp tháp.
Một mặt của đảo Sigure là vách đá cao hơn ba trăm thước, bóng loáng như gương. Vách đá này được tạc thẳng từ núi đá ra, cắt vuông góc với mặt biển. Sóng biển đánh lên vách đá, phát ra tiếng ầm vang.
Ma pháp tháp trên đỉnh núi cứ cách nhau khoảng một dặm, cao thấp không đều. Cả đảo tất nhiên không phải là một ngọn núi lớn, trong một số vị trí có bổ sung một ít vật liệu đá. Băng Lãnh Thị Giác của Sarin nhìn thấy rõ ràng bên trong vật liệu đá còn có nước đúc đông.
Ở vị trí trung gian nhất có một cánh cửa phải cao tới hơn tám mươi thước, phía sau là một bến cảng được khoét sâu vào đảo.
Nhìn về phía giữa đảo, một ngọn núi sừng sững đứng đó. Ngọn núi này hình nón, từ xa xa Sarin đã cảm nhận được giao động của hỏa nguyên tố. Trung tâm của hòn đảo này lại là một ngọn núi lửa.
Dám sống trên đảo có núi lửa thì cũng chỉ có Ma pháp sư mà thôi.
Mà bất đồng với quỷ vụ đảo chính là ngọn núi nơi này dù tối đen nhưng lại có khí tức sinh mệnh nồng đậm.
Kiar nói với Sarin:
- Ngọn núi bên ngoài đảo Sigure là do Ma pháp sư dùng thời gian mấy trăm năm không ngừng dùng hóa thạch thuật lên nham thạch của hỏa sơn. Có thời điểm trên đảo nhiều nhất có hơn một ngàn pháp sư, mỗi ngày không ngừng thi triển Thuật hóa thạch.
Ba chiếc chiến hạm không đi lên toàn bộ. Có hai chiếc chiến hạm vòng ra hai hướng khác. Chiếc thuyền Sarin đứng đi xuyên qua cánh cửa lớn kia, tiến vào hải cảng. Cửa này rộng tới trăm thước, cũng đủ để hai chiến hạm đi song song. Chiến hạm chở Sarin đi qua cửa đá dầy mấy chục thước, hai bên có dao động nguyên tố rõ ràng dị thường.
Ở hai sườn của cửa đá có bố trí rất nhiều ma pháp trận. Mà bất đồng với thành San Rock chính là ở phía trên cửa và phía dưới mặt biển cũng có dao động nguyên tố. Không có ai có khả năng ra vào tự do ở cánh cửa khổng lồ này.
Sarin nhìn hoa văn ma pháp trên vách núi hai sườn cảnh, trong lòng cảm thán. Lực lượng của Ma pháp sư đúng là rất cường đại. Bố cục như vậy, nếu muốn tiến công đảo Sigure thì cũng chỉ còn cách tiến vào từ bầu trời.
Có bao nhiêu nhân loại có thể phi hành chứ? Con rối phi hành thật ra rất dễ chế tạo, nhưng chắc gì đã bay vọt được qua ngọn núi cao hơn ba trăm thước kia. Huống chi trên núi còn có ma pháp tháp dày đặc, gần như ở góc độ nào cũng nằm trong phạm vi công kích của ma pháp tháp.
Ma pháp sư cấp sáu có khoảng cách công kích tương đối xa. Có một số người thậm chí có thể công kích mục tiêu ngoài năm sáu trăm thước. Nếu ở trong ma pháp tháp thì khoảng cách có lẽ còn xa hơn.
Đảo Sigure hiểm yếu như vậy, mấy người Kiar còn lo lắng gì nữa? Xem ra phiền toái không phải là Vân Lưu mà là chuyện bên trong Luyện Kim Thành rồi.
Chiến hạm ngừng ở bến cảng. Bến cảng này cũng không coi là lớn, bên trong có năm chiếc thuyền. Thời điểm con thuyền ngừng lại, Kiar cũng không dùng ma pháp truyền âm cho người trên tháp cao của cảng mà để ma pháp đăng trên chiến hạm lóe lên, dùng tín hiệu đèn trao đổi. Những mũi nhọn dài mấy thước ở bến cảng được khởi động thu lại. Chiến hạm từ từ cập bờ. Kiar cười nói với Sarin:
- Đừng lo, đảo Sigure bây giờ còn là của chúng ta.
Trên bờ có thành vách liên miên, mang phong cách sau vương triều thứ hai, cao lớn, trang trí cầu kỳ. Một tòa thành như vậy có cửa rộng, lực phòng ngự không bằng nổi kiến trúc vương triều thứ tư. Nhưng thời kỳ vương triều thứ hai lực lượng của nhân loại còn rất cường đại, cũng không quá chú trọng tới việc này.
Kiar mang theo đám người Sarin đi xuyên qua thành. Sarin cảm thấy như đi vào một trấn nhỏ của Tần nhân. Nơi này ngược lại không có nhiều kiến trúc bằng đá lắm, con đường hoàn toàn là đất đảo, hai bên lại có rất nhiều phòng ốc bằng gỗ.
Khiến Sarin kinh ngạc chính là hắn thấy rất nhiều người thường sống ở đây.
Kiar và Sarin sóng vai đi, giới thiệu với hắn:
- Đảo Sigure không giống với hai đảo khác. Chúng ta không thuê kiếm sĩ của Luyện Kim Thành mà tự mình bồi dưỡng. Lương thực, thịt bò, rau dưa hoa quả nơi này đều tự gieo trồng trên đảo. Bởi vì cách xa đại lục cho nên mỗi lần đi lại phải mất thời gian mười ngày. Nơi này có rất nhiều người thường phụ trách gieo trồng.
- Ta thấy núi lửa kia dường như cũng không ổn định lắm thì phải?
Sarin chỉ vào ngọn núi lửa ở trung tâm đảo, hỏi.
- Trăm năm mới phun trào một lần. Nhóm Ma pháp sư mỗi ngày đều khai thông, khiến thời điểm phun trào cũng không kịch liệt lắm. Ngọn núi lửa này còn có thể sử dụng là động lực của ma pháp trận.
- Cái gì?
Sarin ngờ mình nghe lầm.
- Chuyện này có gì mà là chứ? Ma hạch ẩn chứa lực lượng của nguyên tố. Mà trong núi lửa cũng ẩn chứa lực lượng nguyên tố, chẳng qua sử dụng hơi phiền toái một chút thôi. Nhưng mà nó rẻ mà.
Kiar cười hơi đắc ý. Đảo Sigure quý nhất chính là ma pháp trận tại trung tâm này.
Đáng tiếc là núi lửa trên đảo Sigure lại tương đối đặc thù. Nó rất ổn định, nên nếu muốn tìm một ngọn núi lửa thứ hai trên đại lục thì không thể có được.
- Thuyền của ta phải làm sao đây?
Sarin nhớ tới thuyền hải tặc mình còn neo phía sau, ở đuôi còn có Thuyền luyện kim. Thời điểm đại môn mở ra tiến vào, khẳng định là bị phát hiện rồi. Hắn hơi đỏ mặt. Che dấu bí mật này với Kiar cũng là bất đắc dĩ. Hắn còn chưa hỏi ý kiến của Lex.
- Cái loại thuyền này không được phép tiến vào đảo Sigure, sẽ phải neo ở phía xa xa. Yên tâm. Trên thuyền tuy có hơn trăm người nhưng nếu thiếu lương thực nước ngọt thì trên đảo sẽ đưa tới.
Sarin lúc này mới yên tâm. Hắn cũng không muốn Kiar hiểu lầm.
Một đội kiếm sĩ đi tới phía trước. Morpheus cũng chưa tới. Dần đầu là một Kiếm Sư cấp cao. Đội kiếm sĩ này đi theo đám người Sarin xuyên qua trấn nhỏ rồi không đi tiếp nữa.
Phía trước là một đại lộ thẳng tắp, đi thông tới núi lửa ở trung tâm đảo.
Hai bên sườn đại lộ là rừng cây rậm rạp. Đám người Kiar hiển nhiên không có thói quen đi xe, đi bộ về hướng núi lửa.
Đi đại khái vài dặm đường thì tới chân núi lửa. Nơi này thuần túy là lãnh địa của Ma pháp sư, đủ loại kiểu dáng kiến trúc hoàn toàn dựa theo yêu cầu của pháp sư mà xây dựng.
Sarin thấy trên trăm tòa ma pháp tháp, tuy nhiên đại đa số đều bị đóng cửa. Chủ nhân của chúng đã qua đời rồi. Đại đa số ma pháp tháp đều là bảy tầng. Sarin thấy chỉ có vài ma pháp tháp sáu tầng. Kiar giải thích với Sarin:
- Pháp sư của đảo Sigure thời điểm cấp sáu rất ít thành lập ma pháp tháp, đều đi tới đại lục, thể nghiệm ý nghĩa của sinh mệnh. Thời điểm những pháp sư này trở về cơ bản đều có thực lực tấn công lên Ma đạo sĩ.
- Sư phụ của ta đâu?
- Hắn ở phía nam. Ta mang ngươi đi.
Kiar dặn dò Toldini và Balpa vài câu. Hai pháp sư cấp năm đều rời đi. Đám người Sarin đi theo Kiar vào một con đường rừng nhỏ. Đi vài trăm thước, lúc này mới tới một vị trí trống trải.
Nơi này bốn phía đều là rừng rậm. Ba tòa ma pháp tháp gần như dựa vào một nơi, chỉ cách nhau có trăm thước, hình thành một tam giác.
- Kiar đã trở về sao? Ngươi mang theo ai đó?
Từ ma pháp tháp xa nhất truyền ra một giọng nói ôn hòa. Giọng nói này truyền vào tai Sarin giống như ghé vào tai hắn thì thầm nói vậy.
Sarin thấy thì cũng không lấy làm lạ. Đó là một toàn ma pháp tháp tám tầng. Đối với một Ma pháp sư cấp tám, lĩnh ngộ phong nguyên tố tất nhiên Sarin không thể so sánh được.
- Là học trò của Jason.
Kiar cất giọng trả lời. Người kia nghe xong cũng nói gì nữa. Kiar mang theo Sarin đi tới bên ngoài một ma pháp tháp gần nhất. Ma pháp tháp này có bảy tầng. Sarin cũng không ngạc nhiên. Lão sư tấn công vào Ma đạo sĩ khẳng định có chắc chắn, tăng ma pháp tháp trước thời hạn cũng là vì muốn tiết kiệm thời gian về sau.
Sarin đứng trước ma pháp tháp. Ma pháp tháp này có sáu mặt, mỗi tầng cao sáu thước, toàn bộ là đá hoa cương tạo thành, không có thêm vật liệu đá khác. Lão sư quả nhiên giàu có. Đây là đảo núi lửa, không có khả năng sản xuất ra đá hoa cương. Nhiều tài liệu như vậy, tất cả đều là do lão sư mua từ đại lục về.
Ma pháp tháp bảy tầng truyền ra một giọng nói mà Sarin quen thuộc vô cùng.
- Là Sarin sao? Đi lên cho ta xem ngươi hiện giờ thế nào.
Giọng nói này thật ôn hòa, lại càng có vẻ kiên định. Khóe miệng Sarin vểnh lên nhưng không cười nổi, nước mắt ứa ra, ngược lại không thể ức chế mà rơi xuống từ hốc mắt.
Hắn cũng không biết vì sao mình lại khóc. Hiện giờ hắn nên cao hứng mới phải. Đã tìm được lão sư rồi, lại vượt qua sự tưởng tượng của hắn mà trở thành Ma pháp sư cấp bảy. Sư môn của lão sư cũng rất cường đại, thoạt nhìn thực truyền thống. Từ quan hệ đối với nhau qua thái độ của Kiar là hắn có thể nhận ra.
Sarin cảm giác trái tim mình run rẩy, có cố gắng khống chế cũng không được. Hắn quỳ xuống, hành một đại lễ thế tục trước ma pháp tháp.
- Lão sư...
Sarin khóc không thành tiếng.
Giấu giếm lão sư chế tạo dược phẩm Ma huyền, giết chết đứa con của bá tước Jo Alfonso, khiến lão sư phải chịu áp lực, còn bởi vì chuyện của mình mà đi tới thành Sun Shine khiêu chiến một pháp sư trong ma pháp tháp.
Bản thân mình luôn luôn mang thua thiệt tới cho lão sư.
- Đi lên đi. Sarin, những năm qua ngươi đã trưởng thành rồi, đừng như một đứa nhỏ thế.
Jason nói xong, cửa ma pháp tháp tự động mở ra.
Sarin lau nước mắt, đứng lên nói với những người đằng sau:
- Các ngươi đợi ở chỗ này. Lex...
Lex cười cười nói:
- Đi đi. Ta đợi thôi.
Sarin nghĩ ngợi, nói với Nerys:
- Ngươi đi theo ta.
- Vâng thưa chủ nhân.
Ánh mắt Nerys khép thành một tia nhỏ. Cuối cùng chỉ có mình với chủ nhân là thân thiết nhất.
Ma pháp tháp của Jason ở tầng một có một cái Truyền Tống Trận, không có tường kép. Sarin và Nerys đứng lên Truyền Tống Trận, ánh sáng ma pháp truyền ra, hai người liền đi vào tầng bảy. Sử dụng Truyền Tống Trận trong ma pháp tháp tiêu hao rất ít bởi toàn bộ ma pháp tháp là thiên địa thuộc về pháp sư.
Sarin đi ra khỏi Truyền Tống Trận liền thấy lão sư ngày đêm mong nhớ. Jason nhìn như trẻ thêm vài tuổi, trông như mới hơn ba mươi, mái tóc đen dài, ánh mắt màu đen, ma pháp bào đen. Ma pháp trượng mà trước kia Sarin thường xuyên thấy lúc này cũng không còn. Chiếc nhẫn màu đen thì vẫn ở đó.
Jason thấy Sarin thì mày kiếm nhướn lên, kinh ngạc nói:
- Sarin, ngươi đã là Đại ma pháp sư rồi!
- Lão sư!
Sarin không để ý tới thần sắc kinh ngạc của Jason5 lao tới ôm lấy đối phương, lại rơi lệ.
Jason vỗ vỗ bả vai Sarin, ôn hòa nói:
- Sarin, ta bảo ngươi một mình đi lên. Cô gái này là ai? Là vợ ngươi sao? Ma pháp sư lấy vợ sớm không phải chuyện tốt đâu. Ngươi quên những gì ta dạy ngươi rồi sao?
Sarin phì cười vui vẻ. Lão sư đối với mình cho tới giờ vẫn đều như thế, bao dung ôn hòa. Từ khi chính thức nhận mình làm học sinh, thái độ này chưa từng thay đổi. Trước kia bản thân không hiểu biết, chưa từng trải cho nên mới dấu diếm nhiều như vậy. về sau mình không làm vậy nữa!