Thập ngũ hoàng đệ nói làm cho trẫm sợ ngốc, đã đến Từ An cung rồi mà trẫm vẫn không thể nào ngừng suy nghĩ, không thể cao lên là một chuyện cực kỳ đáng sợ.
Trẫm hành lễ với mẫu hậu, sau đó liền nói cho mẫu hậu nghe nghi vấn đáng sợ của mình, không ngờ mẫu hậu khi nghe xong lại cười.
Mẫu hậu vậy mà lại cười nhạo trẫm!
Trẫm ủy khuất!
Trẫm quyết định tối nay phải ăn nhiều thêm một chén cơm! Trẫm không tin về sau sẽ không cao lên được!
Tối hôm đó trẫm anh dũng ăn rất nhiều, bụng phồng lên thành một quả cầu thật lớn, trẫm kéo tiểu long bào lên để cho mẫu hậu cùng Thập ngũ hoàng đệ chọc chọc, trẫm cũng thử chọc chọc. Cứng cứng, không nhấn xuống được nữa.
Thập ngũ hoàng đệ sùng bái nhìn trẫm, “Hoàng huynh thật lợi hại, có thể ăn bốn chén cơm, về sau nhất định sẽ rất cao rất cao, giống như tiểu hoàng thúc.”
“Thật sự?”
“Thật sự! Trước kia ta đã xem đại hoàng chất ăn cơm, hắn ăn rất nhiều rất nhiều, ” Thập ngũ hoàng đệ khoa tay múa chân, vung tay vẽ ra một vòng tròn lớn, “Sau đó đại hoàng chất có bộ dáng rất cao.”
Trẫm nghĩ nghĩ, đại hoàng chất lúc còn sống quả thật rất cao, trẫm còn không cao đến hông hắn, thì ra ăn nhiều sẽ cao lên sao?
Trẫm càng nghĩ càng cảm thấy Thập ngũ hoàng đệ nói có lý. Trẫm rất cao hứng, quyết định về sau phải ăn thật nhiều, thật nhiều thật nhiều, để có thể cao hơn cả tiểu hoàng thúc! Sau đó đánh mông tiểu hoàng thúc!
Mua ha ha ha ha ha!
Dùng xong vãn thiện, trẫm ghé vào người mẫu hậu làm nũng chán chê, sau đó mới nắm tay Thập ngũ hoàng đệ trở về Lâm Thanh cung. Thập ngũ hoàng đệ làm nũng với trẫm, nhất định muốn ngủ cùng, thật không có biện pháp. ╭(╯^╰)╮
“Hoàng huynh hoàng huynh, chúng ta cùng nhau tắm rửa đi.” Thập ngũ hoàng đệ kéo tay trẫm lắc a lắc, lắc đến tiểu long bào của trẫm cũng bị nhăn luôn rồi.
“Hiện tại không được, ” trẫm nghĩa chính ngôn từ cự tuyệt, “Tiểu hoàng thúc nói, vừa ăn xong không thể lập tức tắm rửa, đệ trước đi đọc sách một lát, sau đó chúng ta cùng nhau tắm.”
Thập ngũ hoàng đệ chớp chớp mắt, “Ta đi đọc sách, kia hoàng huynh thì làm gì?”
“Trẫm muốn đi ngoài.” Ô ô ô, tối hôm nay ăn quá nhiều rồi ~
Thập ngũ hoàng đệ vô tội nhìn trẫm, “Kia đệ bồi hoàng huynh cùng đi đi.”
Trẫm đương nhiên không đồng ý, nếu Thập ngũ hoàng đệ cùng đi, làm sao trẫm có thể đi được? Trẫm khẩn trương!
Trẫm cảm thấy hôm nay Thập ngũ hoàng đệ đặc biệt hẹp hòi, trẫm nói muốn cùng nó đi Bạch Ngọc trì phao tắm, thế nhưng nó vẫn giận trẫm sự tình lúc trước, đúng là lòng dạ nhỏ nhen!
Liếc mắt về phía Tiểu Lục Tử, hắn liền thí điên thí điên chạy tới thay trẫm hống Thập ngũ hoàng đệ, trẫm dựng thẳng lỗ tai nghe, quyết định chờ sau khi tiểu hoàng thúc đến sẽ để y thưởng cho Tiểu Lục Tử một khối tiểu hoàng kim, còn tiểu kim khố của trẫm…ừm… không thể đưa ra cho người khác được!
Một lát sau, Thập ngũ hoàng đệ ngoan ngoãn cùng trẫm tay trong tay đi Bạch Ngọc trì phao tắm.
Trẫm vừa lòng hừ một tiếng, quyết định để cho tiểu hoàng thúc thưởng Tiểu Lục Tử hai khối tiểu hoàng kim.
“Hoàng huynh, lúc nãy là ta không đúng, huynh đừng giận ta.” Thập ngũ hoàng đệ nhu thuận, khuôn mặt đỏ bừng, tựa như một quả táo đỏ thẫm.
Trẫm đương nhiên không tức giận, Thập ngũ hoàng đệ đáng yêu như vậy, trẫm làm sao có thể giận đệ ấy? Trẫm thương nó còn không kịp ~
“Trên đời này chỉ có hoàng huynh cùng mẫu hậu thương ta.” Thập ngũ hoàng đệ tội nghiệp nhìn trẫm, trẫm nhất thời đau lòng ghê gớm, “Đừng khóc đừng khóc, trẫm về sau vẫn thương ngươi, mẫu hậu cũng sẽ thương ngươi, tiểu hoàng thúc cũng sẽ thương ngươi nha.”
“Tiểu hoàng thúc chỉ cần thương hoàng huynh là đủ rồi, ” Thập ngũ hoàng đệ khoát tay, “Nhưng cũng không sao, chỉ cần hoàng huynh thương ta, vì ta thích hoàng huynh nhất.”
Trẫm nhất thời đắc ý, nhìn xem nha nhìn xem nha, trẫm được mọi người yêu thích biết bao nhiêu, khắp thiên hạ này trẫm đáng yêu nhất ~(≧▽≦)/~
Tắm xong, trẫm tự mình lau người, để Tiểu Lục Tử giúp Thập ngũ hoàng đệ. Trẫm là đại nhân, mới không cần người khác hầu hạ đâu.
Lau sạch sẽ, trẫm bắt đầu mặc quần áo, nhưng trẫm xoay qua xoay lại một lúc lâu cũng không biết quần áo này làm sao mặc. Cuối cùng vẫn là Tiểu Lục Tử giúp, trẫm cảm thấy vô cùng mất hứng!
“Hoàng huynh hoàng huynh, mau lên đây ngủ.” Thập ngũ hoàng đệ ở trên tiểu long sàng của trẫm lăn một vòng, sau đó vẫy vẫy bàn tay nhỏ về phía trẫm.
Trẫm bất chấp việc mình đang mất hứng, trèo lên tiểu long sàng lăn một cái. Ai nha tiểu long sàng của trẫm thật là thoải mái, khiến trẫm không muốn thức dậy.
“Hì hì hì hì…” Thập ngũ hoàng đệ ngây ngô cười.
Trẫm sờ sờ khuôn mặt nhỏ nhắn của nó, cảm thấy trẫm hình như đã quên mất cái gì đó.
“Hoàng huynh hoàng huynh, sao hôm nay không thấy tiểu hoàng thúc?”
Trẫm bừng tỉnh đại ngộ, trẫm đã nói mà, thì ra nguyên ngày hôm nay trẫm không nhìn thấy tiểu hoàng thúc, lúc trước y còn nói muốn dạy trẫm chữ số mà.
Trẫm gọi Tiểu Lục Tử, “Tiểu hoàng thúc đâu?”
“Hồi Hoàng Thượng, nhiếp chính vương vẫn đang ở Ngự thư phòng.”
Trẫm kinh ngạc, “Tiểu hoàng thúc hôm nay rất bận sao?” Đến độ không thể cùng trẫm nói chuyện?
Tiểu Lục Tử nhăn mặt không nói lời nào.
Trẫm đạo: “Có chuyện cứ nói, trẫm thứ cho ngươi vô tội.”
“Tạ Hoàng Thượng.” Tiểu Lục Tử bắt đầu nói, “Hôm nay thượng triều, nhiếp chính vương rất giận dữ, bây giờ vẫn đang cùng các đại thần thương lượng chính sự.”
“Đã muộn như vậy, tiểu hoàng thúc bọn họ đã dùng bữa chưa?”
“Đã dùng.”
Trẫm nghĩ nghĩ, nói: “Ngươi đi phân phó Ngự Thiện phòng làm chút điểm tâm mang đến, đừng để tiểu hoàng thúc bị đói, căn dặn nội thị cung nữ cẩn thận hầu hạ.”
“Vâng.” Tiểu Lục Tử đáp một tiếng liền lui ra.
Trẫm phiền muộn thở dài, thì ra tiểu hoàng thúc bận rộn như vậy, có phải trẫm hơi vô trách nhiệm rồi không?
“Hoàng huynh, huynh đừng khổ sở, ” Thập ngũ hoàng đệ kéo kéo tay trẫm, khuôn mặt nhỏ nhắn vô cùng nghiêm túc: “Chờ ta trưởng thành cũng sẽ giúp đỡ hoàng huynh làm việc.”
Trẫm ôm Thập ngũ hoàng đệ cọ cọ, “Vẫn là Hiên nhi ngoan nhất ~ “
Trẫm đợi một hồi lâu, mắt sắp không mở nổi nữa, Tiểu Lục Tử mới trở về.
“Đều đã làm xong?” Trẫm trở mình đứng dậy.
“Hồi Hoàng Thượng, đều đã phân phó cẩn thận, ” Tiểu Lục Tử nói: “Nhiếp chính vương nói, Hoàng thượng nên sớm nghỉ ngơi, sáng mai ngài ấy sẽ đến thăm ngài.”
Trẫm vừa nghe lời này liền cao hứng, đột nhiên không còn cảm giác mệt mỏi. Thập ngũ hoàng đệ bên cạnh đang dụi dụi mắt ngáp một cái, cầm tay trẫm lập tức vù vù ngủ say, một lát sau nước miếng chảy đầy tay trẫm, trẫm cũng không cảm thấy mất hứng.
“Hoàng thượng, người có đói bụng không?”
Trẫm sờ sờ bụng, lắc đầu, buổi tối ăn nhiều, bây giờ không cảm thấy đói.
“Vậy người nhanh nhanh nghỉ ngơi đi, ” Tiểu Lục Tử lại nói: “Đây chính là nhiếp chính vương căn dặn.”
Trẫm chép chép miệng gật gật đầu, một lần nữa nằm xuống. Tiểu hoàng thúc đã nói, vậy thì trẫm nhất định phải nghe. Tuy bây giờ trẫm không buồn ngủ, nhưng là trẫm… Hưm…