Trăng Dưới Biển, Người Trong Tim

Chương 8



7.

Năm năm trước Vưu Hạ đi Mỹ du học quen được đàn anh cùng trường Lâm Thâm, lại thông qua Lâm Thâm quen được Văn Kỳ, lúc nhìn thấy Văn Kỳ, Vưu Hạ mới phát hiện thế gian thật sự có yêu từ cái nhìn đầu tiên. Nhưng trớ trêu thay, khi ấy Lâm Thâm lại nói với Văn Kỳ rằng: “Đây là Vưu Hạ, không theo đuổi được cô ấy đời này tôi sẽ không kết hôn.”

Năm ấy Vưu Hạ như bị ma ám mà thích Văn Kỳ, Văn Kỳ từ từ chối, đến do dự, cuối cùng lại yêu không lối thoát, họ lén lút hẹn hò ngay trước mắt Lâm Thâm.

Khi đó rõ ràng ai cũng không sai, nhưng lại giống như cả ba đều sai vậy.

Lúc vụ nổ súng xảy ra, Văn Kỳ ôm lấy Vưu Hạ trong tiềm thức, Vưu Hạ vùi đầu vào lòng Văn Kỳ ôm chặt anh, Lâm Thâm ở bên cạnh chợt hiểu ra gì đó…

Trong sự cố lần này, Lâm Thâm không may mất mạng, phần đầu của Văn Kỳ bị trúng đạn, mất trí nhớ.

Lâm Thâm chỉ có Lâm Thông Thông là người thân duy nhất, cô bé vẫn còn đang học cấp ba ở trong bệnh viện khóc đến ngất đi, cô ta yêu cầu Vưu Hạ rời khỏi Văn Kỳ, nói nếu không phải anh trai nản lòng thì chắc chắn sẽ không đối đầu với kẻ xấu, cũng sẽ không xảy ra chuyện.

Sự áy náy với Lâm Thâm từ trước, lại thêm cái chết thương tâm của anh ấy và vết thương nặng của Văn Kỳ khiến Vưu Hạ sụp đổ, cô làm thủ tục thôi học, lặng lẽ rời đi.

******

Nữ minh tinh cực kỳ nổi tiếng một thời Vưu Hạ dần rút lui khỏi giới giải trí sau một đám cưới đơn giản khiêm tốn, thỉnh thoảng nhận vài đại ngôn, làm vai diễn khách mời trong hai bộ phim điện ảnh, thời gian còn lại cô hầu như không rời khỏi New Zealand, rất nhiều người cảm thấy tiếc nuối thay cô, suy cho cùng thì cô còn trẻ như vậy, sự nghiệp đang như mặt trời ban trưa.

Tiểu Lục ngồi trong quán cà phê cầm điện thoại đọc tin tức trên.

Vưu Hạ mới học được cách làm một loại bánh ngọt, nghiêm túc mân mê, mắt điếc tai ngơ với Tiểu Lục, Văn Kỳ vươn tay ra đóng trang trình duyệt của cậu ta: “Xem thêm thời sự quốc tế đi.”

Chuông cửa vang lên, đồng nghiệp ở lãnh sự quán của Văn Kỳ lần lượt đi vào: “Bà chủ, một ly Espresso Con Panna.”

“Vanilla Mousse, cảm ơn.”

Vưu Hạ cười chào hỏi mọi người, sau đó kéo Văn Kỳ vào giúp mình.

Tiểu Lục lại mở tin tức kia ra đọc tiếp – Weibo của Vưu Hạ dừng lại ở một năm trước, sau bốn chữ ‘chết không thay đổi’ thì không còn cập nhật gì nữa.

Nghe cậu ta đọc xong, các đồng nghiệp bắt đầu ồn ào đùa giỡn, Tiểu Lục hỏi: “Văn lão đại, khi đó lúc tìm thấy Vưu Hạ ở Kaikoura, có phải anh đã yêu người ta ngay từ cái nhìn đầu tiên rồi không?”

Văn Kỳ từ quầy pha chế ngước lên nhìn cậu ta: “Đúng đấy, cậu có ý kiến à?”

— HOÀN —

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.