Trạng Nguyên Nương Tử - Đêm Thứ Bảy

Chương 14: Chương 14



Thì ra nàng ta sinh liền hai nhi tử, vậy mà phu quân vẫn chẳng để lại cho nàng lấy một phần gia sản phòng thân. 

Hơn nửa gia sản trong nhà đều đứng tên hai đứa con của vong thê. 

Bảo sao nàng ta suốt ngày chạy sang chỗ ta tìm chút cảm giác ưu việt.

Người ta vẫn nói áo gấm về làng. 

Vịt Bay Lạc Bầy

Giờ chàng đỗ cử nhân, lại còn là giải nguyên, tất nhiên phải về quê một chuyến.

Chuyện trong thành đã thu xếp xong xuôi, chúng ta bèn thu dọn hành lý hồi hương.

Dọc đường xóc nảy, lại phải tiếp đãi họ hàng làng xóm tới chúc mừng, mãi đến hôm sau ta mới định ngủ nướng một chút, ai ngờ lại bị mẫu thân đánh thức.

Bà cùng phụ thân dắt theo hai đệ đệ đến nhà.

Ngưu nhi đã theo học bút sách hơn hai năm, giờ cũng ra dáng một chút. 

Hổ nhi trời sinh mặt mày gian xảo hung ác, nhưng so với mấy năm trước thì đã hiểu chuyện hơn nhiều.

Lần này, họ cũng không đến tay không.

Mẫu thân xách theo một bao hạt sen lớn: “Toàn là sen non ta cố tình chọn đấy. Giai Giai, con thích ăn lắm mà, phải không?”

Đã bao năm rồi bà không gọi ta là “Giai Giai” nữa.

Hạt sen non nhạt nhẽo vô vị, ta nào có thích? Chẳng qua thuở bé ở nhà, những hạt sen tròn trịa đầy đặn đều là phần của đệ đệ, ta chẳng có phần. Chỉ có mấy hạt còi cọc này, ta mới được chia vài ba hạt.

Nhưng nay đã khác xưa.

Ta đưa cho bà một chiếc trâm bạc mua từ trong thành.

Bà thoáng lộ vẻ thất vọng: “Không phải vàng à? Còn cha con, đệ đệ con nữa? Con không chuẩn bị gì cho họ sao?”

Ta đã mua cho hai đệ đệ bút mực giấy nghiên loại tốt nhất, còn mua cho phụ thân một bao t.h.u.ố.c lá hảo hạng.

Mẫu thân vẫn không hài lòng: “Làm chút vàng bạc thật thì chẳng phải tốt hơn sao.”

Ta đã quen rồi, cũng chẳng muốn nói nhiều với bà.

Không ngờ, đến bữa trưa, bà bỗng dưng nói: “Con còn nhớ Ngũ biểu muội nhà Tam cữu không? Năm nay mười lăm rồi đấy.”

Đang yên đang lành, nhắc đến chuyện này làm gì?

Tim ta chùng xuống, mà bà đã nhanh nhảu nói tiếp:

“Cháu gái bên nhà mẹ đẻ ta, cả vùng mười dặm tám thôn đều khen xinh xắn đoan trang, m.ô.n.g nở dễ sinh nở.

Tiểu tế à, con và Giai Giai thành thân đã hơn ba năm, vẫn chưa có con.

Đường đường là tân khoa cử nhân, sao có thể không có con nối dõi?

Thay vì tìm nơi khác, chẳng bằng nạp luôn cháu gái ta làm thiếp đi.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.