Trận đầu giao thủ, lấy việc đội ngũ của đế quốc Agoda rút lui về phía sau hơn mười dặm mà chấm dứt.
Trận chém giết này, Hắc kỳ quân một lần đánh chết hơn một nửa quân lính của đội ngũ Biệt Khắc Đa, còn diệt được hơn mười cái công thành thú thật lớn.
Không hề nghi ngờ chính là, nếu không phải Phương Giải trước tiên đã nhận ra ý đồ của Lai Mạn thì đợi đến lúc công thành thú tới được, quân lính của Agoda mượn sức gió có thể đem đại doanh của Hắc kỳ quân biến thành một biển lửa trong thời gian cực ngắn.
- Chủ Công.Nạp Lan Định Đông có chút hưng phấn kêu một tiếng.Mấy ngày này tới nay, tuy rằng y đạt được không ít thành công khi chiến đấu với quân Agoda nhưng không có thể trực tiếp đánh chết thật nhiều kẻ thù giống như hôm nay.
Chiến công của y chủ yếu chính là tại việc ổn định được cục diện tại nơi biên cương phía đông.
Bởi vì ưu thế về mặt súng kíp của đám binh đế quốc Agoda kia mà Nạp Lan Định Đông luôn luôn tránh đi những trận đối kháng ngay mặt với quy mô lớn.Trừ phi kẻ thù tấn công mạnh Phượng Hoàng đài.
- Thuộc hạ thật sự là bội phục ngũ thể đầu địa (phục sát đất)!Nạp Lan Định Đông không hề keo kiệt những câu nịnh nọt của mình chút nào, tuy rằng y cũng không phải là một người am hiểu nịnh nọt:
- Lần phản kích này ít nhất cũng xóa sạch hơn một vạn binh của Agoda.
Đánh nhau với lũ quân nước ngoài lâu như vậy, đây là chiến dịch lớn duy nhất giết địch được trên một vạn.
Thuộc hạ gần như chưa bao giờ đánh được một trận như thế.
Chủ Công mới đến biên cương phía đông, một trận tiêu diệt Plens, một trận chiến thắng Lai Mạn.Phương Giải lắc lắc đầu:
- Nào đã thắng Lai Mạn?Hắn vừa đi vừa nói:
- Tên thống lĩnh quân đội Agoda hôm nay vốn cũng không phải là bộ hạ được Lai Mạn tín nhiệm.
Đội quân đó đa phần đều đến từ các gia tộc khác nhau, thậm chí là do các gia tộc từ các nơi khác nhau hợp nhau lại, người Agoda nguyên bản trong đó chỉ sợ còn không chiếm được một phần.
Quân đội như thế rất phù hợp để dùng đi dò xét, Lai Mạn chẳng qua là dùng quân cờ y vốn muốn vứt bỏ đi dò xét ta mà thôi.Nạp Lan Định Đông hơi sững sờ, nhưng thật ra đã quên mất nguyên do nàyTuy nhiên, y quả thật là tâm phục khẩu phục sự bình tĩnh cơ trí của Phương Giải.
Mới đến Phượng Hoàng đài, đã nhìn rõ ràng mọi chuẩn bị của Lai Mạn như thế.
Cho dù theo Phương Giải đây là một tố chất mà kẻ làm tướng hẳn phải có nhưng không hề nghi ngờ, đại đa số tướng lĩnh bây giờ đều không có được trang bị tố chất như vậy.Đó cũng không phải nói rằng đại đa số tướng lãnh đều không hợp cách, điều đó chỉ nói lên việc bọn họ không xuất sắc bằng Phương Giải rất nhiều.
- Đợt tấn công tiếp theo của Lai Mạn sẽ rất nhanh thôi.Phương Giải theo con đường trên Phượng Hoàng Thai đi xuống tường thành:
- Hiện tại lập tức điều động nhân mã, đem tất cả những đội ngũ đã tham gia chiến đấu hôm nay đều điều đến phía sau nghỉ ngơi.
Những binh lính chưa tham gia chiến đấu đều đứng dậy tập hợp.
Mười hai canh giờ không thể lơi lỏng được, tất cả binh lính lúc nghỉ ngơi cũng không chuẩn tháo giáp...
Mặt khác...Phương Giải quay đầu nhìn về phía Gia Cát Vô Ngần và tướng lĩnh của Kị binh, nói:
- Phái kỵ binh quấy rầy doanh trại của địch, không nên tới gần, xem chừng tới gần tầm bắn của quân địch liền dừng lại, nhưng thanh thế phải làm đi ra
- Đã rõ!Đám người Gia Cát Vô Ngần lập tức đáp ứng Đây chỉ là chiến thuật quấy rầy, không có bất kì ý nghĩa thực tế nào.
Nhưng nó có thể tiêu hao tinh lực của địch nhân, làm cho thể xác và tinh thần của bọn chúng đều trở nên mỏi mệt.
Sau trận đại chiến, Phương Giải cần có thời gian điều động nhân mã bố phòng, cho nên không thể cấp kẻ thù có thời gian để lập tức phát động trận tấn công lần hai.Trận chiến đấu này, bây giờ nhìn lại càng giống như trận đấu pháp giữa hai người hắn và Lai Mạn.Sau khi xuống tường thành, Phương Giải bước nhanh đi về phía cửa bắc.
Lúc này, sắc trời đã dần dần tối xuống, tính đi tính lại thời gian thì đám người Yến Cuồng hẳn cũng đã tới rồi.
Cửa thành nơi Phượng Hoàng Đài không quá rộng lớn, bên ngoài có một tầng vỏ bọc thiên thạch căn bản vào không được, cho nên trước đó Phương Giải mới có thể hạ lệnh đem cửa thành mở rộng thêm một chút.Lúc Phương Giải tới cửa bắc liền bắt gặp cảnh Yến Cuồng và Trần Định Nam đang chỉ huy binh lính đem thiên thạch vận tiến vào.
Vật này quá mức nặng nề, mấy chục con ngựa đang dùng sức chạy chậm, phía sau còn cần không ít binh lính phát lực xe đẩy.
Sở dĩ có thể đem thiên thạch vận chuyển đến nơi đây thuận lợi như thế còn phải quy công vào những quan đạo được Đại Tùy cải tạo vô cùng tốt kia.Quan đạo của Đại Tùy đều rất bằng phẳng, lúc kiến tạo có trộn lẫn vôi và đất đá vào, sau đó đầm từng chút một.
Mặc dù trời có mưa to như xối, quan đạo cũng sẽ không trở nên lầy lội quá mức.
Nhất là những con đường giao thông chủ yếu, ai cũng không biết Hoàng đế đi tuần có thể đi qua hay không cho nên quan lại coi quản việc làm đường đều không dám ăn bớt ăn xén nguyên vật liệu.Ví dụ như quan đạo từ thành Trường An hướng đến bến đò Trường Giang, con đường đó bắt đầu xây dựng từ Đại Trịnh nguyên niên, đến hiện tại đã có hơn sáu trăm năm lịch sử, nhưng mà con đường từ thành Trường An tới bến đò Trường Giang vẫn không hề có bất cứ gốc cây ngọn cỏ nào.
- Chủ Công!Nhìn thấy Phương Giải tới rồi, Yến Cuồng liền vội vàng chạy tới, quỳ một gối xuống chào.
- Vất vả ngươi rồi.Phương Giải giơ tay nâng Yến Cuồng dậy, vỗ vỗ bả vai của Tiểu hắc tử.
Hắn chợt phát hiện ra, dọc theo con đường tới đây, Yến Cuồng đã phơi nắng càng thêm đen rồi.
Nếu như nói trước kia Yến Cuồng đen vẫn là khi so sánh với trắng thì bây giờ, cho dù có so sánh với màu xám cậu cũng đen một cách thật triệt để.
- Chủ Công, vì sao đột nhiên quyết định đem thứ này vận đến trong thành vậy?Yến Cuồng tò mò hỏi, vấn đề này từ sau khi nhìn thấy Trần Định Nam đã làm cho cậu bắt đầu tò mò rồi.
Đáng tiếc chính là Trần định nam cũng không biết Phương Giải an bài như thế nào, ý đồ ra sao, đoạn đường này nhưng làm Yến Cuồng nín hỏng rồi.
- Không thể nói Câu trả lời của Phương Giải, khiến cho Yến Cuồng nghẹn càng khó chịu hơn.Phương Giải cười cười nói:
- Tác dụng của vật này ta còn không biết có thể phát huy toàn bộ được hay không nữa.
Cho nên trước ngày sử dụng nó, ta sẽ không thể nói ra nó nên sử dụng như thế nào.
Không phải ta không tin được các ngươi, mà là vì người biết càng ít, càng có lợi cho việc phát huy uy lực của cái thứ này.Yến Cuồng cũng không thể hỏi lại, đành phải chịu đựng.
- Đi nghỉ ngơi đi.Phương Giải nói:
- Chuyến đi này của các ngươi còn vất vả hơn ta gấp cả mười lần, nghỉ ngơi mấy ngày rồi hãy tham chiến.Yến Cuồng thay những binh sĩ thủ hạ của mình cảm ơn Phương Giải một tiếng liền xoay người đi rồi.
- Trần Định Nam…Phương Giải gọi Trần Định Nam lại, hạ giọng phân phó nói:
- Ta lại điều thêm hai chi quân kị binh cho ngươi, ngươi tối nay mang theo đám người đó suốt đêm ra khỏi thành đi tiếp ứng cho Tán Kim Hậu.