Tranh Bá Thiên Hạ

Chương 1528: Một khắc này nhân tính bùng nổ



Kỹ thuật mà trụ sở của mấy người Lý Khâm này phụ trách đúng là nghiên cứu về kĩ thuật hắc động chuẩn.Cái gọi là chuẩn kĩ thuật hắc động chính là căn cứ vào một loại lực lượng không hề biết trong vũ trụ nghiên cứu kĩ thuật di động đường dài theo chiều ngang.

Nói một cách khác, bọn họ nghiên cứu chính là kĩ thuật không gian.

Nhìn đến chỗ này, Phương Giải cũng hiểu một ít, vì sao Cửu tiên sinh sẽ từ nơi này tìm được cái vật có thể khiến cho người có thể xuyên qua hư không kia.Từ trong bút kí của Lý Thâm hắn biết được, loại kĩ thuật này còn không phải quá thành công, vẫn còn đang bị vây trong giai đoạn phát triển mấu chốt nhất.

Bọn họ đã giải quyết xong kĩ thuật không gian dời đi cơ thể, nhưng còn chưa đạt tới năng lực có thể dời đi số lượng quy mô đại quần thể.

Vật mà Cửu tiên sinh tìm được này, chính là thứ phẩm do bọn họ chế tạo raLoại vật này, có thể mang người xuyên qua không gian tới vị trí, tọa độ đã chỉ định.

Cửu tiên sinh bởi vì không hiểu quy luật đặt ra và thao tác của nó cho nên mới sẽ dời đi không chính xác, chỉ có thể đặt ra một cái phương vị thật đại khái.

Mà Phương Giải bất đồng, Phương Giải có kinh nghiệm từ kiếp trước, thao tác với hắn mà nói quả thật không hề là việc khó.Trong bút kí có nhắc tới một việc, không hề nghi ngờ, một khi loại kĩ thuật này thành công vậy nó sẽ ảnh hưởng thật lớn đến thế giới này.

Thử nghĩ, nếu như có thể thành công tiến hành không gian chuyển hoán một đại binh đoàn thì đó chính là một loại ưu thế không thể lay động được trong chiến tranh tại thời đại nàyMột khi loại khoa học kĩ thuật này có thể trang bị cho quân đội, đối với địch nhân đến nói thì phải là một cơn ác mộng.Chẳng sợ một lần không gian chuyển hoán chỉ có thể di chuyển mấy trăm người thì cũng đã đủ sức ảnh hưởng đến chiều hướng của cuộc chiến tranh rồi.

Có loại kĩ thuật này, hoàn toàn có thể thần không biết quỷ không hay xử lí gọn hệ thống chỉ huy của đối phương, thậm chí là lãnh tụ của một quốc gia.

Khoa học kỹ thuật đạt tới cái loại trình độ này, chiến tranh đã không còn là vấn đề mạng người.

Nhưng khống chế loại vũ khí ấy lại luôn là người, loại kĩ thuật chuyển hoán không gian này có thể làm cho hậu phương của kẻ thù trở nên hỏng bét.Thậm chí làm sụp đổ hệ thống chỉ huy.Đáng tiếc chính là, loại kĩ thuật này còn chưa có thành công thì chiến tranh đã ập đến.

- Chiến tranh tới rất đột nhiên, lúc chúng tôi nhận được tin tức thù thủ đô đã bị đầu đạn hạt nhân của kẻ thù công kích.

Chúng tôi có thể tưởng tượng được tình cảnh ấy sẽ thảm thiết đến cỡ nào khi đầu đạn hạt nhân tống công tới một nơi dân số dày đặc như thế, số lượng người chết đi đã không thể đánh giá.

Chúng tôi có hệ thống phòng ngự cực kì hoàn thiện nhưng kẻ thù vẫn có thể tập kích thủ đô một cách chính xác như thế chứng tỏ bọn chúng đã nắm giữ được một loại khoa học kĩ thuật mới.

Đây là điều chúng tôi không có dự liệu được, bất quá chúng tôi tin tưởng chắc chắn rằng, nguyên thủ của chúng tôi hẳn là an toàn.

Thủ đô có hệ thống phương tiện giao thông ngầm rất hoàn thiện và cũng rất chắc chắn như vị trí này của chúng tôi.Lúc Phương Giải nhìn đến những lời này, hắn liền biết nội dung ghi lại tại phía sau hẳn là có thể hoàn toàn giải thích nghi ngờ của mình rồi.

- Chúng tôi không biết vì sao chiến tranh lại xảy ra, giữa các quốc gia lớn đều luôn duy trì sự khắc chế lẫn nhau.

Nhưng mỗi chúng tôi cũng đều biết rằng, một khi có một viên đạn hạt nhân dừng ở trên lãnh thổ quốc gia mình, thì kì thật chúng tôi cũng đã không còn bất luận một con đường lui nào nữa.

Đầu đạn hạt nhân của chúng tôi được bố trí tại một trăm hai mươi sáu vị trí bí ẩn trong khắp quốc gia, thủ đô bị tập kích đây là sự bắt đầu của tai nạn.

- Hôm nay chúng tôi biết được, sự phản kích của quốc gia chúng tôi rất có hiệu quả thực tế.

Cơ hồ trong vòng một ngày, một nửa lãnh thổ của nước địch đã bị hóa thành tro tàn.

Nhưng những tin tức chúng tôi nhận được cũng không hoàn toàn là những tin tức tốt.

Quốc gia chúng tôi có thể đánh qua một nửa phạm vi lãnh thổ của nước địch kì thật là do nơi bố trí phóng đạn hạt nhân của bọn họ cũng không nhiều.

Hơn nữa khoa học kĩ thuật của nước địch cuối cùng cũng đi trước chúng tôi một ít, cho nên tiếp theo quốc gia chúng tôi phải đối mặt với những trận công kích như mưa rền gió dữ của kẻ thù.

- Quốc gia liên minh quân sự với nước địch đã tham chiến rồi, minh hữu của chúng tôi cũng không ngoại lệ.

Lúc biết được tin tức ấy, trong chúng tôi lại không ai cảm thấy phấn chấn, chỉ có sợ hãi.

Bởi vì chúng tôi đều rất rõ ràng, tận thế liền đã tới rồi.

Tại lúc viên đầu đạn hạt nhân đầu tiên nổ tung, kỳ thật tận thế đã tới.

- Hệ thống truyền tin của chúng tôi đã lâm vào tê liệt, hiển nhiên hệ thống vệ tinh đã bị phá hủy hoàn toàn.

Bất quá chúng tôi dựa vào hệ thống thông tin kiểu cũ vẫn có thể truyền tin và liên lạc được với người của chúng tôi như trước được.

Hôm nay chúng tôi nhận được mệnh lệnh nhất định phải tăng tốc độ nghiên cứu kĩ thuật chuyển hoán không gian quy mô lớn, bởi vì chúng tôi cần sống sót.

Trước mắt, vị trí của chúng tôi vẫn thật an toàn, vệ tinh mà kẻ thù có thể sự dụng nói vậy cũng sẽ không quá nhiều… Không biết chúng tôi có thể an toàn bao lâu, nghe nói nguyên thủ đã lên đường rời đi.

- Hôm nay giữa chúng tôi bộc phát tranh chấp… Lương thực và nước uống mà chúng tôi có đã không còn nhiều, nguồn nước phía trên khẳng định đã bị ô nhiễm, mà chúng tôi lại không có lực ra ngoài để thay đổi cục diện.

Mọi người chúng tôi đều công tác như điên, đẩy nhanh tiến độ nghiên cứu.

Bởi vì chỉ có kĩ thuật chuyển hoán không gian thành công mới có thể để cho dân tộc của chúng tôi không bị nạn diệt vong.

Nhưng tiến độ không phải là thứ có thể nhanh hơn vì người sốt ruột, chúng tôi bây giờ vẫn còn bị vây trong giai đoạn bế tắc, nguồn tin tức mất đi, công tác càng trở nên gian nan.

- Rất may mắn, chúng tôi lấy được tiến triển.

Chúng tôi đã thử làm ra thay đổi, dung hợp các lối suy nghĩ của lẫn nhau lại, các đoàn đội không hề cãi nhau, may mắn chúng tôi đã tìm đúng phương hướngKế tiếp là một mảng lớn thuật ngữ, đối với Phương Giải mà nói căn bản không có thể hiểu được.......Ngày hai mươi lăm, tháng tám năm ba nghìn không trăm hai mươi mốt.Chúng tôi cuối cùng cũng đã thành công rồi, tuy rằng số người chúng tôi có thể dời đi không quá ba trăm hai mươi người nhưng đối với bản thân khoa học kĩ thuật mà nói thì cho tới bây giờ chưa bao giờ có khái niệm hạn mức cao nhất.

Chúng tôi bây giờ có thể đạt tới trình độ dời đi ba trăm hai mươi người, như vậy, tại tương lai không xa, chúng tôi liền có thể chân chính dời đi cả một đại binh đoàn qua không gian.Nghe nói bên ngoài đã là một mảnh đất khô cằn, may mắn nhất là căn cứ của chúng tôi tránh được hai lần tấn công của kẻ thù.

Kẻ thù khả năng không biết sự tồn tại của trụ sở này, dù sao tại trong nước, địa phương này của chúng tôi cũng chỉ có nguyên thủ và một ít lãnh đạo cao cấp trong quân đội mới có thể biết được.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.